Câu hỏi của một bài kiểm tra Tiếng Anh cũng có hạn.

Một lúc lâu sau, Vương Hạo Nhiên không biết hỏi gì nữa nên chỉ có thể dừng lại.

Khi Sở Bạch nhìn thấy hai người đã xong, muốn đến hỏi Tống Trinh Vũ.

"Bạn học Sở Bạch, Tống lão sư mệt rồi, bài thi của chúng ta giống nhau, ta biết đáp án bài thi này, ngươi không hiểu chỗ nào, ta có thể dạy cho ngươi." Vương Hạo Nhiên ân cần nói.

Đương nhiên Sở Bạch mất hứng, còn định nói: Không cần phiền đến ngươi.

Lời còn chưa ra khỏi miệng, Tống Trinh Vũ đã nói trước:

"Vương Hạo Nhiên nói đúng, trò ấy đã biết tất cả vấn đề của bài thi, Sở Bạch, nếu Vương Hạo Nhiên đã nói như vậy thì để trò ấy giảng cho em đi."

Tống Trinh Vũ và Vương Hạo Nhiên nói chuyện hơn 20 phút, miệng khô khốc, rất muốn nghỉ ngơi một chút.

Vương Hạo Nhiên đề nghị hỗ trợ cho nàng, tất nhiên nàng rất vui.

Sở Bạch không muốn chút nào, nhưng ở trước mặt Tống Trinh Vũ nên không tiện vứt thể diện, nghiến răng nghiến lợi nói với Vương Hạo Nhiên:

"Cảm ơn! ! !"

"Không cần cảm ơn!" Vương Hạo Nhiên tinh nghịch đáp lại.

Ở một góc độ mà Tống Trinh Vũ không thể nhìn thấy, hai mắt va vào nhau, mơ hồ có tia lửa lóe lên.

Hai người bước ra khỏi văn phòng.

Sở Bạch rất tức giận, vội vàng đi vào phòng học.

Bộ dạng này rõ ràng là sẽ không tìm Vương Hạo Nhiên để hỏi nữa.

Tất nhiên, Vương Hạo Nhiên cũng không nghĩ sẽ trả lời hắn.

[Đinh, ký chủ đã phá hủy thành công cơ hội ở cùng nhau của nhân vật chính Sở Bạch với một trong những nữ chính Tống Trinh Vũ, nhận được 200 điểm phản phái.]

Nghe thấy hệ thống nhắc nhở, Vương Hạo Nhiên cảm thấy rất vui.

Hắn chầm chậm đi về phía lớp học.

Nhưng khi đi qua góc cua, hắn suýt đụng phải lão sư dạy thể dục.

Giáo viên thể dục là Tân Lương Tài, khoảng 30 tuổi và là một người đàn ông lực lưỡng.

Trong tay ông ta cầm một túi lớn mờ đục, suýt chút nữa thì bị đụng rơi xuống đất.

Tân Lương Tài lo lắng về cái túi lớn nên rất tức giận, muốn khiển trách học sinh nào đấy không có mắt.



Nhưng khi nhìn thấy đó là Vương Hạo Nhiên, ông ta bèn nuốt lời trở lại.

Học sinh này không thể khiêu khích.

Giáo viên giáo dục thể chất nở một nụ cười với Vương Hạo Nhiên, sau đó vội vã lướt qua.

Trong không khí vẫn còn lưu lại mùi hương.

Vương Hạo Nhiên vừa ngửi là biết ngay, đây là hương thơm của hoa hồng.

Không khó để đoán.

Chiếc túi màu trắng đục do Tân Lương Tài cầm có chứa hoa hồng.

Vương Hạo Nhiên nhìn lại Tân Lương Tài, Vừa vặn thấy ông ta bước vào văn phòng, còn đóng cửa lại.

Tống Trinh Vũ là người duy nhất ở trong văn phòng.

Tân Lương Tài này chắc là theo đuổi Tống Trinh Vũ.

Với vẻ đẹp của Tống Trinh Vũ, chắc chắn nàng sẽ không có hứng thú với một người đàn ông cơ bắp như Tân Lương Tài.

Cứ thế, tranh chấp xảy ra.

Nghĩ đến đây, Vương Hạo Nhiên lại ngửi thấy mùi quy luật tiểu thuyết mạng.

Nếu không phải hắn phá hủy cơ hội Sở Bạch ở cùng với Tống Trinh Vũ, lúc Tân Lương Tài đến chỗ Tống Trinh Vũ, Sở Bạch nhất định sẽ ở đó.

Sau đó, Sở Bạch sẽ giúp nàng đuổi cái đuôi đáng ghét này đi, từ đó giành được hảo cảm của Tống Trinh Vũ.

Thậm chí Vương Hạo Nhiên có thể tưởng tượng ra nội dung tiếp theo.

Tuy Tân Lương Tài tạm thời rời đi, nhưng trước khi đi sẽ nói vài câu khó nghe với Sở Bạch.

Suy cho cùng, Sở Bạch cũng chỉ là một học sinh bình thường, còn Tân Lương Tài là một lão sư, cần gì phải sợ?

Lão sư rất có trách nhiệm như Tống Trinh Vũ sẽ nhắc nhở rằng hai người họ nên đi cùng nhau sau tiết tự học buổi tối.

Mà đúng lúc này, Tân Lương Tài với một đám người xấu quen thân xuất hiện.

Tân Lương Tài nóng đầu, hoặc là không làm hoặc là làm đến cùng, không chỉ dạy dỗ Chu Bạch, còn muốn YY Tống Trinh Vũ.

Nhưng đáng tiếc lại không phải là đối thủ của Sở Bạch.

Sở Bạch lại lần nữa cứu Tống Trinh Vũ.

Anh hùng cứu mỹ nhân.



Như thế mà quan hệ giữa hai người còn không nóng lên nhanh chóng sao?

Nói một cách dễ hiểu, Tân Lương Tài chẳng qua chỉ là công cụ "hỗ trợ" cho mối quan hệ của nam nữ chính.

Vương Hạo Nhiên không trở lại lớp học nữa, ngay lập tức quay trở lại văn phòng.

Khi vừa mở cửa văn phòng, hắn đã Tân Lương Tài lão sư quỳ một gối với biểu cảm trìu mến, trên tay cầm một bông hồng tỏ tình với Tống Trinh Vũ.

Tống Trinh Vũ cau mày, ánh mắt đầy chán ghét, đưa tay đẩy bó hoa hồng về phía trước, rõ ràng là đang từ chối Tân Lương Tài.

Vương Hạo Nhiên sớm đã đoán ra, cũng không ngạc nhiên trước cảnh tượng này.

"Xin lỗi, làm phiền một chút."

Vương Hạo Nhiên nhìn Tân Lương Tài:

"Tân lão sư, Tống lão sư rõ ràng là đã không có gì với ngươi, ngươi cần gì tự mình đa tình?"

"Học sinh Vương, đây là chuyện giữa lão sư chúng ta. Đâu liên quan gì đến ngươi?" Tân Lương Tài bị quấy rầy chuyện tốt, có chút khó chịu, nhưng không dám gây chuyện.

"Nói chuyện cẩn thận với ngươi, nhưng hình như ngươi không nghe?"

Vương Hạo Nhiên trực tiếp bước đến trước mặt Tân Lương Tài, cầm lấy bó hoa và nhét vào thùng rác.

"Còn dám quấy rầy Tống lão sư, ta không chỉ cho ngươi bị đuổi khỏi trường mà còn tìm người cắt chân chó của ngươi!"

"Cút!"

Lời nói uy nghiêm đầy bá khí.

Là một lão sư, Tân Lương Tài bị một học sinh đe dọa, rất bức xúc, nhưng hắn ta đến cái rắm cũng không dám thả, tuyệt vọng bỏ đi.

Hắn chỉ là một giáo viên thể dục lại không có bối cảnh.

Vương Hạo Nhiên nhà giàu và có nhiều mối quan hệ, quá dễ để đối phó với một giáo viên thể dục nhỏ bé.

Tân Lương Tài làm sao dám càn rỡ.

[Đinh, ký chủ giải quyết "công cụ hỗ trợ" của nhân vật chính và nữ chính, thay đổi hướng cốt truyện ban đầu, nhận được 100 điểm phản phái. ]

Nghe thấy thông báo của hệ thống, Vương Hạo Nhiên cũng không hài lòng lắm với những thu hoạch này.

100 điểm phản phái, cái này hình như hơi ít?

Công cụ hỗ trợ sao rẻ vậy?

Hơn nữa, hắn đã giúp Tống Trinh Vũ xua đuổi những kẻ cầu hôn ghê tởm. Tại sao sự yêu thích của Tống Trinh Vũ đối với mình không tăng lên?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play