Được giao làm đại biểu môn Tiếng Anh một chút tác dụng cũng không có,trừ buổi sáng đọc và bật bản ghi âm thì cô giống như không khí vậy.
Phân lớp đã được 2 tuần,tương đương với nửa tháng,cô cũng chưa nghe qua bạn bàn sau của cô nói nhiều,bởi vì lão sư không quá chú ý tới vấn đề trả lời của cậu.
Đồ vật này kia của cô rơi xuống cậu cũng chỉ là trầm mặc nhặt lên đưa cô.
Hạ Tình nằm sát bàn,bỗng nhiên cảm thấy rất thất bại.
Bên tay trái cô là Thiệu Vũ,bên tay phải là nam sinh nói rất nhiều,cô đã sớm phát hiện tên nói nhiều này.
Bởi vì mỗi lần tan học,nam sinh này đều phải cùng cô cằn nhằn vài phút,nhìn thấy Trần Thành quay đầu ra đây,Hạ Tình che lỗ tai quay đầu sang bên trái.
Trần Thành lên tiếng cười,cậu ta vỗ vai Hạ Tình "Ai da đại biểu Tiếng Anh,đừng như vậy a,chúng ta là bạn tốt nên nói chuyện phiếm nha"
Bạn tốt mẹ ngươi.Hạ Tình không nhịn được nữa,cô đứng lên,cúi đầu xuống nhìn Trần Thành "Cha muốn đi WC nữ,cùng đi nha"
Nhìn cậu ta nghẹn không nói lên lời,Hạ Tình bỗng nhiên cảm thấy ánh nắng tươi sáng,mây đen bị kéo đi,một tiếng cười nhẹ truyền đến,cô có chút kích động,đi khỏi lớp mới phát hiện.
Cậu cậu cậu cậu,cậu cười!
Thanh âm nghe hay vậy!
Hoá ra tiếng của cậu ấy là như vậy aaaaaa!
Cậu là bị cô chọc cười.Cô nhạy 2 cái tại chỗ,bị người bên ngoài nhìn bằng 2 mắt kỳ quái,cảm thấy mỹ mãn mà đi toilet.
Rốt cuộc tên cậu ấy là gì...Hạ Tình không quá thích nhớ tên,trừ bỏ một vài tất yếu thì cô đều không nhớ rõ,nên cô trở về phòng học riêng xem danh sách.
Danh sách là để tra cứu thành tích phân lớp,cô là hạng 1 lớp 6,cô theo thứ tự trước tiên tìm người lớp 18.
Lớp 18 phân đến đây 2 người,một bạn cùng bàn bàn sau,một người là bạn bàn sau.
"Như vậy phía sau à...Thành tích kém như vậy sao...."Cô than thở,ngón tay di xuống " A tìm được rồi!"
Đàm Thuỵ Trạch.
Thật là dễ nghe a.
Sau khi tìm được cô mở miệng đọc nhỏ 1 lần,sau đầu đưa mắt nhìn xung quanh lớp học,vừa vặn chạm ánh mắt của cậu.
Lần thứ hai.
Kia................Này,sẽ không phải trùng hợp đi.
Cậu,đã nhìn cô sao?
Nam sinh trầm mặc cúi đầu tiếp tục đọc sách,Hạ Tình thì đỏ mặt trở về vị trí,cô thực sự muốn quay đầu nói chuyện cùng cậu a!
Bất quá giống như nhân duyên của cậu không được tốt lắm,trừ bỏ bạn cùng bàn của cậu những người khác cậu không nói chuyện,đi ăn cơm cũng đều là đi một mình.
Tiết tiếp là tiết Tiếng Anh,cô làm đại biểu Tiếng Anh cũng không phải đọc,nhẫu nhiên nói 2 tiếng im lặng đã là cực hạn,tựa như hiện tại lớp học vô cùng ồn ào.
Chuông vào lớp vừa kêu chưa tới 2 giây,Hạ Tình cũng không muốn quản bọn họ,dù sao giáo viên Tiếng Anh rất nhanh sẽ đến đây.
Nghĩ vậy,giáo viên Tiếng Anh liền bước vào nói vào học,im lặng một chút đi.
Toàn bộ lớp bỗng nhiên yên tĩnh,Thiệu Vũ cầm lấy cánh tay của cô " Hạ Hạ,lão sư cầm phiếu bảng điểm kìa....Thành tích Tiếng Anh của tớ thật sự không tốt.."
Kia là phiếu đăng ký phân ban,Hạ Tình trấn an Thiệu Vũ,chống tay nhìn giáo viên Tiếng ANh muốn làm gì.
"Các em yên lặng chút... Bởi vì chúng ta là ban tự nhiên,cho nên nam sinh gấp 3 nữ sinh,thành tích Tiếng Anh thiếu chút nữa là loại giỏi...Nhưng là..." Trương lão sư coi như là bất khả tư nghị ( không thể tin nổi) nhìn phiếu đăng ký phân ban,cô ấy chỉ vào thành tích trên phiếu " 18 điểm này sao có thể thi được..."
Nghe được điểm 18 cả lớp cười vang,điểm này là của một nam sinh nghịch ngợm trong lớp,cậu ta cũng cùng bạn trong lớp cười,căn bản tâm tình không có bị ảnh hưởng.
"Tốt lắm tốt lắm,im lặng một chút" Trương lão sắp xếp kỷ luật lại,cô ấy còn có thể tiếp nhận điểm trung bình " Như vậy đi,chúng ta phân các nhóm nhỏ để học Tiếng Anh,về sau trước 10 phút vào học kiểm tra nghe viết,nhóm trưởng kiểm tra việc đọc bài văn và đọc thuộc lòng từ mới."
"Điểm Tiếng Anh cao nhất của lớp ta là 118 điểm,bạn học Hạ Tình,cũng là đại biểu môn Anh,em phụ trách kèm mấy bạn học này Tạ Á Quân,Phương Nhạc,Đàm Thuỵ Trạch." Cô ấy đưa cho Hạ Tình phiếu của các thành viên.
Tốt! Cảm ơn chủ nhiệm,này là gần quan được ban lộc thôi!
Quá tuyệt vời!Hạ Tình mừng thầm,hai tay tiếp nhận phiếu,đuôi mắt cong lên,nhìn vừa đáng yêu lại hoạt bát " Cám ơn lão sư tín nhiệm,em sẽ cố gắng đảm nhận tốt chức vị nhóm trưởng!"
Cầm phiếu rồi trở lại vị trí ngồi,Thiệu Vũ oán giận khóc không ra nước mắt "Hạ Hạ a..... Tớ cũng muốn làm thành viên trong nhóm cậu" aaaaaaaaaa...."
Cô nhìn Thiệu Vũ gào khóc thảm thiết cũng không có cách gì,rõ ràng không để ý tới cô ấy,trong lớp đều là tiếng chia nhóm trưởng và các thành viên nói chuyện,cô nhân cơ hội lấy chiếc gương bé soi bản thân.
Tốt,tóc hoàn hảo, nụ cười hoàn hảo.
Lén lút để gương vào ngăn bàn,cô quay đầu,nở ra nụ cười hoàn mỹ không chê vào đâu được,nhìn nam sinh ngồi sau hơi cong lưng tinh thần có chút mệt mỏi " Xin chào,cậu là Đàm Thuỵ Trạch phải không?"
Nam sinh đang cúi đầu,nghe vậy cậu đưa mắt lên nhìn,nhẹ nhàng ừ một cái,sau đó cầm bút ở trên vởTiếng Anh viết tiếp.
Thái độ không để ý tới,Hạ Tình có chút xấu hổ,trái lại Trần Phong,là bạn ngồi cùng bàn sau có lòng tốt đáp lại "Hạ Tình,tớ cũng muốn cùng nhóm với cậu nha!"
Đàm Thuỵ Trạch không có ý định ngẩng đầu lên,Hạ Tình không có để ý,cô liếc mắt " Vậy đi nói với lão sư đi,tớ cũng muốn cùng nhóm với cậu"
Nghe vậy Trần Phong kinh ngạc chớp mắt một cái,cũng cười hì hì đi tìm nhóm trưởng của cậu ấy để đổi nhóm.
Chỉ là nam sinh kia không muốn nói chuyện cứ một mực viết gì đó,Hạ Tình thở dài,đặt cánh tay lên bàn cậu,tay chống cằm "Này,Đàm Thuỵ Trạch,tớ là nhóm trưởng của cậu,Hạ Tình"
"Ừ,tớ biết" Đây là lần đầu cậu nghiêm túc cùng Hạ Tình nói chuyện,giọng nói khàn khàn của cậu cùng cặp mắt đen dưới mái tóc hơi dài kia làm Hạ Tình sửng sốt.
Cậu đứng thẳng dậy, đem vở Tiếng Anh đưa tới trước mặt Hạ Tình,nói ngắn gọn " Thành tích Tiếng Anh"
Hoá ra cậu vừa viết thành tích ở trường học kỳ.Bởi vì giáo viên Tiếng Anh nói tổ viên phải đưa thành tích cuối kỳ cho nhóm trưởng.
"À,được rồi" Là một quyển vở Tiếng Anh sạch sẽ,không có những hình vẽ linh tinh,chỉ có 3 chữ Đàm Thuỵ Trạch ngay ngắn,ngay cả lớp cũng chưa viết,Hạ Tình nhận lấy vở,tim đập như đánh trống.
"Nhóm trưởng à" Hạ Tình đem vở của cậu đặt trên bàn chưa tới hai giây,trước mắt bỗng nhiên bị tờ giấy che lại,là Phương Nhạc thành viên của nhóm cô.
Là một nam sinh trẻ con hoạt bát lại đẹp trai "Nhóm trưởng cậu tên gì vậy,tớ tên Phương Nhạc" Nam sinh cười tươi,sáng sủa,đứng trước bàn cô,lưng hơi cong.
Vì cái gì Đàm Thuỵ Trạch làm bộ dáng lạnh lùng trầm lặng. Hạ Tình nghĩ,cô tiếp nhận tờ giấy kia "Tớ tên Hạ Tình,biết cậu rồi"
Chờ Phương Nhạc đi,cô mới đem quyển vở kia đặt lên trên,lấy notebook ra ghi chép thành tích cảu cậu.
Lớp 10 giữa kì A26 giữa kì B23 cuối kỳ 28,5.
Thành tích kém không quan trọng,có cô ở đây. Hạ Tình với tâm trạng tốt nghĩ đến,sau đó cận thẩn cất vở đi,lại dùng gương nhỏ xem rồi cười tươi,quay đầu.
"Nè,vở của cậu" Đàm Thuỵ Trạch ngồi tựa vào ghế,một cúc áo không đóng,mái tóc hơi dài che mắt,một bàn tay đặt sau cổ,nhìn qua mệt mỏi vô cùng.
Nghe được lời nói của Hạ Tình,cậu thoáng mở mắt ra,là một đôi mắt một mí,mắt phượng hẹp dài,đuôi mắt hơi rũ xuống,nhìn qua vừa vô tội lại đáng thương.
Cánh tay có mạch máu rõ ràng cầm lấy vở Tiếng Anh,cậu như cũ một chữ cũng không nói,lại nhắm 2 mắt.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT