*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

 Bạn trai cũ dừng lại, quay đầu, vẻ mặt lạnh lùng như muốn nói " Làm sao? Hối hận? Tôi biết bạn gái tôi đã nhờ cô giữ tôi lại". Trần Ngư cũng hoang mang nhìn về phía Diệp Anh, "Làm sao vậy?"

 Diệp Anh nói: "Chu Trạch Khải, tôi cá rằng mỗi lần anh tìm Trần Ngư quay lại, không phải vì anh yêu cô ấy, mà là vì anh không bỏ được một cô gái không chút toan tính mà toàn tâm toàn ý tiêu tiền cho anh như thế. Anh thấy sao?"

 Chu Trạch Khải lập tức phản bác: "Không! Tôi yêu Tiểu Ngư, người như cô làm sao có thể hiểu được cái gì gọi là tình yêu?"

 Trần Ngư đập bàn: "Chu Trạch Khải, lau miệng đi! Anh có thể nói được gì về Anh Anh của tôi không?"

 "Tiểu Ngư, anh xác thật thích em tiêu tiền cho anh hơn là thích em, nhưng tất cả không phải đều là em sao? Vì là của em nên anh mới tiêu. Của người khác anh sẽ không tiêu như vậy."

 "Vậy nghĩa là theo anh, tôi phải tự hào?"

 "Tiểu Ngư, tuy rằng anh không yêu em, nhưng là anh mỗi ngày đều dỗ em, nhường em, chịu đựng tính khí của em. Như vậy còn chưa đủ sao?"

 "Vậy có nghĩa đó là dịch vụ phục vụ à? Anh không muốn trả lại mười vạn nhân dân tệ phải không?" Trần Ngư cười lạnh. "Anh đã sớm nói rồi, khiến tôi còn nghĩ mình đang có một mối quan hệ yêu đương nghiêm túc, kết quả lại là bao nuôi tiểu bạch kiểm."

  "..."

 Trần Ngư hai mắt đỏ hồng, vung bàn tay hào sảng nói: "Tiền phí trong tiệm hôm nay tôi bao, tôi mời khách, nhưng tôi không muốn chuyện ngu ngốc này lại tái diễn, ảnh hưởng đến khẩu vị của tôi. Các người có thể giúp tôi mời hắn ra ngoài không —— "

 Thực khách trong cửa hàng hưởng ứng sôi nổi, Chu Trạch Khải sắc mặt tái nhợt, lảo đảo bị đẩy ra ngoài.

 Trần Ngư uống hai ngụm bia liền bắt đầu say, cô phát điên mắng: "Mẹ kiếp, tôi lại không phải đồ ngu!"

 Một lúc sau, cô ấy lại khóc, vẻ mặt buồn bã nói: "Tớ phải làm sao đây Anh Anh, tớ sợ, sợ bản thân lại không nhịn được mà..."

 Diệp Anh nhẹ nhàng nói: "Đừng lo lắng, chuyện đó sẽ không xảy ra."

 ...

 【Đoạt thành công, có được 'Lời nói dối ngọt ngào của Chu Trạch Khải'. 】

 【Tên: Diệp Anh.

 Cấp độ: 2

 Vật phẩm: Tình yêu thiếu quyết đoán của Trần Ngư (chưa sử dụng), Lời nói dối ngọt ngào của Chu Trạch Khải (chưa sử dụng)]

 【Thứ này có ích lợi gì, hiện tại cô chỉ có thể nói dối con chó. 】

 —— "Trần Ngư sẽ không còn bị lừa nữa."

 【Lòng khoan dung vô dụng. 】

 Cá nướng thật là ngon, thịt cá thơm, giòn bên ngoài, mềm bên trong, hơi cay cay, uống một ngụm Coca với đá thì cảm thấy chết mê chết mệt như cuộc đời không còn gì hối tiếc. Trước đây cô sợ béo không dám ăn đồ nhiều dầu mỡ, giờ cô biết mình ăn sẽ béo, không ăn cũng sẽ béo rồi nên không cần phải kìm nén nữa.

 【Chậc chậc, cô còn có tâm tư để ăn, Diệp Hạ lại lên hotsearch #Nữ Trạng Nguyên xinh đẹp nhất#, #Nữ sinh chăm chỉ lại xinh đẹp nhất #, #Nữ thần thanh thuần# rồi đó, weibo đột phá một triệu fan, ba công ty quản lý đều có ý định ký kết, chuẩn bị đào tạo cho cô ấy trở thành nữ hoàng ba bóng vàng* tiếp theo. 】

 *Ta thấy nó dị dị cũng không biết sai ở đâu.

 Thảo nào không có ai tìm kiếm cô, cũng không ai phát hiện ra cô mất tích.

 —— "Bọn họ cũng bị đoạt đi 'trái tim' sao?"

 【'Trái tim' dễ dàng bị lấy đi thì có thể cảm thấy thành tựu gì? Thế nào, có khổ sở không? Tức giận? Cô có muốn đoạt lại tất cả những gì cô vốn có không? Chỉ cần cô trở nên xinh đẹp và thông minh, cô có thể khiến mọi người trên toàn thế giới yêu quý mình! Cha mẹ cô cũng sẽ yêu cô! 】

 "Phục vụ, lại nướng thêm một con cá, thêm một phần konjac**, một phần ngó sen và một phần bột khoai tây."

 **Konjac ( món chay thay cơm) được chiết xuất từ cây khoai nưa, một họ cây mọc tại Đông Á và Đông Nam Á.

 ---- Ảnh ----





 Ngắm một chút ngủ cho ngon, haha

 【......】

 【Ngu xuẩn. 】

 Trần Ngư vẻ mặt lo lắng nói: "Trước kia để cậu uống một ngụm Coca là như muốn mạng của cậu. Cậu... cậu đừng buồn a. Cho dù cậu không đỗ được đại học thì vẫn có thể tự học nha. Không phải lúc nào cậu cũng thích chơi dương cầm sao? Cậu có thể học nó." Cô cảm thấy Diệp Anh đang từ bỏ bản thân.

 "Được rồi, để tớ nghĩ xem."

 "Dù cậu làm cái gì tớ cũng sẽ ủng hộ cậu!"

 Thành của Diệp Anh quá tệ, trước đây cô còn tính học lại, nhưng giờ cô đã biết mình đã bị đoạt "tài năng học tập".

 Trường trung học Bắc Nam là trường trung học trọng điểm của thành phố A. Hiện nay trong trường đã có quán quân cấp tỉnh. Lễ tốt nghiệp đương nhiên thực hoành tráng hoành tráng. Diệp Hạ cũng sẽ phát biểu trên sân khấu với tư cách là đại diện cho học sinh tốt nghiệp. Báo chí nghe tin đã liên hệ sớm với trường để lấy tư cách phỏng vấn vào trường.

 Bạn cùng lớp: "Diệp Hạ thật quá siêu quá tuyệt vời, luôn đứng đầu lớp! Bạn ấy đã giành giải nhất trong Olympic toán học. Cô ấy còn có thể chơi dương cầm, vĩ cầm, trung vĩ cầm***, khiêu vũ và hát cũng rất hay rất hay! Bạn ấy có thể làm được mọi thứ!"

 ***piano, violin, cello. Để cầm cầm cho cao thâm ý mà ahihi

 Giáo viên: "Bạn Diệp Hạ quả thật rất giỏi, còn rất tự giác. Cô bé dự kiến ​​sẽ thi lấy điểm 703. Đây là điểm bình thường của cô bé. Vẫn là không có phát huy thành tích a."

 Võng hữu: "Học thần Diệp Hạ yyds****!"

 **** 永远的神 (yong yuan de shen) mãi mãi là thần. YYDS là tính từ để chỉ một cá nhân, một sự vật ưu tú, xuất chúng, để biểu đại sự hâm mộ của mình với thần tượng.

 Đứng trên sân khấu, Diệp Hạ bình tĩnh tự tin, hào phóng tao nhã..

 Người chủ trì: "Bây giờ chúng ta có một phân đoạn đối đáp. Học đệ học muội có thể thỉnh giáo về phương pháp học tập với Diệp Hạ học tỷ nha."

 "Chúng ta muốn hỏi Diệp Hạ học thần, chị biết chơi piano, khiêu vũ, còn phải học tham gia Olympic. Học thần có thể tiết lộ một chút bí quyết sắp xếp thời gian học tập cho chúng ta thỉnh giáo được không? Ta luôn cảm thấy không đủ thời gian a!"

 "Tôi không có bất kỳ sự sắp xếp đặc biệt nào. Tôi có thể làm bất cứ điều gì tôi muốn, chỉ cần vượt qua được sự trì hoãn và lười biếng."

 "Tôi muốn hỏi Diệp thần thực sự muốn ra mắt với tư cách diễn viên sao?"

 "Tôi thích thử sức và những thử thách. Tôi có thể thư giãn một chút khi kết thúc kỳ thi tuyển sinh đại học. So với việc ra ngoài du lịch, vui chơi và thỏa mãn bản thân, tôi thích thử thách giới hạn của bản thân."

 "Diệp Hạ, chị có tội với ai không?"

 "TÔI--"

 Diệp Hạ nhìn về phía Diệp Anh xấu xí, mập mạp.

 -----------------------

 ----------------------

 Chap này ta để hơi nhiều yếu tố Hán Việt nhưng ta thích:) các nàng nếu có ý kiến thì... nuốt về cho ta nha =)) ta cũng chỉ edit cho đến khi có bạn editor đáng yêu nào đó đến vớt truyện thôi:)

 Đại Đại nhà ta ra quyển mới rồi, ta bận lắm:v

 Các nàng nghĩ ta đáng lẽ sẽ edit truyện của Đại Đại:) thực ra không nha:) Ta tự nhận edit không hay không muốn làm hỏng truyện của Đại Đại:)

 Quyển này của một tác giả ta rất thưởng thức:) Nhưng không có phải Đại Đại nhà ta nha

 À, nói mới nhớ

 Bạn edit đáng yêu nào đó đi vớt truyện này cho ta đi:)

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play