Dương Tố Hân được xuất viện. Thầy thuốc khuyên nàng nên ở nhà hồi phục sức khỏe. Nàng tạm nghỉ học một năm, kiến thức hổng rất nhiều, cha mẹ thuê gia sư về cho nàng. Hiện tại mỗi ngày nàng ngoại trừ khiêu vũ, còn phải học tập.
Diệp Anh không phải ngẫu nhiên mà tới, ngồi trên ghế sô pha khoảng chừng mười phút, Dương Tố Hân liền kết thúc một tiết toán bổ trợ. Cha mẹ Dương Tố Hân đều đi làm, lúc này trong nhà cũng không có ai khác. Gia sư dạy toán là một nữ sinh viên của đại học Đế Đô khoa toán, là hàng xóm của nàng.
"Chị Nhã*, ở lại ăn chút kem đã."
*Chị Nhã nhỏ, không biết edit bỏ chữ nhỏ
Dương Tố Hân lấy ra ba hộp kem ly từ trong tủ lạnh, Lý Nhã vẻ mặt lại có chút nôn nóng: "Em trong hôm nay phải làm xong bài kiểm tra, chị có chút việc, đi trước. Làm xong nộp trước bảy giờ để chị chữa bài, sáng mai chúng ta học bài khác."
"Vâng." Dương Tố Hân tiễn Lý Nhã ra ngoài, quay đầu nói với Diệp Anh* "Xem ra chỉ có hai người chúng ta ăn."
*Mai sau ta cứ '*' mà không giải thích -> ta đã cải biên khá nhiều
Ta để''' -> cảm thấy mình edit quá thảm:)
Diệp Anh nói: "Dạ dày cậu không tốt, không thể ăn."
"Cắn hai miếng lại không có sao nha, tôi đã rất lâu không nếm qua kem rồi." Một năm nay cô sống quá nhàm chán', cũng không nhớ mình đã làm qua cái gì.
"Được rồi, chỉ hai miếng thôi đó."
Dương Tố Hân và Diệp Anh ngồi trên ghế, máy tính bảng đang bật' "Diễn Viên Tú", khi rảnh nàng rất thích xem chương trình này'. "Diễn Viên Tú" là chương trình tạp kỹ hot nhất năm nay, không ai không biết.
"Diệp Hạ thật rất chăm chỉ. Nếu nàng tập trung học khiêu vũ, nhất định sẽ thành công rực rỡ!" Kể từ khi bị ngã ở buổi trình diễn đầu tiên, Diệp Hạ khi có thời gian liền lập tức tập khiêu vũ'.
"Nàng sẽ không."
"Ừm, thực đáng tiếc."
【Nếu Dương Tố Hân biết Diệp Hạ đã đoạt đi 'thiên phú' của nàng, liệu còn cảm thấy tiếc cho Diệp Hạ không a? 】
—— Tôi phải đấu' với nàng.
【... Còn phải nói, đương nhiên là vậy*. 】
*Há há há ta bỗng dưng cảm thấy học tiếng Trung rất có tác dụng.
Diệp Anh trước đó chỉ suy nghĩ về cách tái tạo thiên phú khiêu vũ của Dương Tố Hân. Thiên phú là một sức mạnh vô hình, không thể nhìn không thể chạm, nhưng sau khi thấy Dương Tố Hân, nàng dường như hiểu ra một chút. Nàng có thể cảm nhận được, ở trong thế giới* của Dương Tố Hân cũng có một hố đen đổ nát, giống như trái tim bị khoé một lỗ không thể lành lại. Nhưng lúc này, hỗ đen lại như bị ngăn cách bởi một thứ gì đó, chia thế giới của Dương Tố Hân thành hai mảnh** ----
*Gốc: Từ trường ---- Chả hiểu, đổi.
**Hiểu cả đoạn không các nàng:') Ta edit tệ quá hổng biết có nhà giả kim nào có thể lí giải a:')
【Là vì cô đã lấy đi chấp niệm khiêu vũ của nàng, bảo vệ nàng. Ở trạng thái hiện tại, tôi nghĩ nàng có 'Thiên phú khiêu vũ' hay không cũng không quan trọng, không có chấp niệm khiêu vũ thì nàng cũng không thể nhảy được như lúc trước. Cô cũng không thể trả lại "chấp niệm" cho nàng. Đừng buồn, cướp đoạt vốn có cả ưu điểm lẫn nhược điểm. 】
Hệ thống đối với tiểu mập mạp khổ sở không có biện pháp có chút đồng tình, chỉ có thể nhẫn nại an ủi.
—— Ngươi nhầm rồi, chấp niệm sinh ra từ khát vọng*. Cho dù không có chấp niệm khiêu vũ, nhưng đối với khiêu vũ vẫn có khát vọng*. Chỉ cần có khát vọng, nàng có thể ở thâm tâm khiêu vũ.
【Khát vọng*? 】
*Khát vọng. Gốc: Yêu ( chấp niệm sinh ra từ yêu, nghe hơi sượng)
—— Phật nói: Khổ không là khổ, vui không là vui, đều chỉ là chấp niệm nhất thời. Nếu có chấp niệm, sẽ bị vây ở chấp niệm; Buông bỏ chấp niệm, tâm sẽ tự tại*.
*A di đà phật, con dịch không hay xin ngài thứ lỗi.
【...? Có ý gì? 】
—— Đại khái là buông bỏ.
【Tôi không hiểu, tại sao cô lại thích đọc kinh Phật? 】
—— Chỉ là một thói quen do trầm cảm hình thành.
"Anh Anh, cậu đang nghĩ gì mà thất thần vậy?"
"Tôi đang nghĩ cách hoàn lại thiên phú cho cậu."
"A??" Dương Tố Hân cười, "Anh Anh, cậu nói chuyện thật kỳ lạ."
Diệp Anh cũng mỉm cười, cắn một miếng kem ngọt ngào, ngẩng đầu nhìn nữ thần Diệp Hạ trên màn ảnh*.
*Dịch ra hơi lạ nhưng đây là cấu trúc thường thấy bên Trung đó:) chẳng qua ta edit tệ thôi:)
Vì "Diễn Viên Tú", kỹ năng cá nhân đứng thứ hai, kỹ thuật diễn xuất mới quan trọng nhất. Một nửa số diễn viên tham gia "Diễn Viên Tú" là những diễn viên quen thuộc nhưng chưa nổi tiếng với kinh nghiệm nhiều năm diễn xuất, gần một nửa là sinh viên đã tốt nghiệp chuyên ngành. Diệp Hạ hẳn là người nhỏ tuổi nhất, không có kinh nghiệm.
Nàng nói, tất cả kinh nghiệm diễn xuất của cô đều đến từ những bộ phim đã xem, vì cuộc thi nên mới học dồn một chút từ giáo viên dạy diễn xuất trong hai ngày.
Nàng chính là vậy, đã đánh bại đối thủ của mình, cả người xuất thân chuyên nghiệp và có nhiều năm kinh nghiệm, đều bị nàng chèn ép mặt kỹ thuật diễn xuất.
—— Là cảnh nam nữ chính của bộ "Titanic" lúc chia tay nhau.
【Aaaaa, Tiểu Hạ ngoan quá! Cực kì lôi cuốn! Tôi thực sự đã khóc khi thấy nàng.]
【Tôi không thể tin rằng nàng là lần đầu tiên diễn. ]
【Quả nhiên là học thần! Học gì nhanh đến mức không ai không nể phục】
【Cỏ, quỳ quỳ.*】
*Ta không hiểu tra cũng không ra nên để câu gốc ( ta cũng có ý hiểu nên edit cũng theo hướng đó, nếu nó nghĩa khác không tránh khỏi hiểu lầm.)
---- Theo ta nghĩ chắc là bày tỏ sự ngưỡng mộ thán phục, cỏ chắc tương tự cỏ đầu tường, chắc thế:')
Diệp Hạ thử vai thành công và được đạo diễn Minh Lam tuyển chọn.
...
- -------------
( Phúc lợi drop:) hôm nay ta vui mới có thôi:) đừng hỏi sao bây giờ mới có, với tốc độ đánh máy rùa bò của ta thì chap này thực ra đã edit được hai phần ba trước đó rồi nhưng giờ mới xong đấy:))
Vì sao hết rồi:)? Trước đây vẫn luôn vậy (đây là 1 nửa chap rồi nhá)
Mà các nàng không định vớt truyện cho ta thật à:')?
Còn nữa, ta mới tìm thấy bản convent (đừng hỏi vì sao giờ mới tìm thấy, ta thừa nhận, trước đó ta không hề biết nó tồn tại, được chưa:')
- --- Bỗng dưng cảm thấy tương lai edit có vẻ sáng sủa hơn rồi
( Ý ta là, edit dễ hơn mà bỏ cũng dễ hơn. Đến lúc bỏ edit ta đưa các nàng bản convent là được rồi:))
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT