Lúc Lam Tư Truy với Lam Cảnh Nghi cùng nhau dạo bước trong thành thì ở Vân Thâm Bất Tri Xứ, các trưởng bối Cô Tô Lam thị đã tề tựu ở trong Tĩnh thất.

Tĩnh thất đốt đàn hương, gió thổi qua cái chuông bạc dưới mái hiên, ánh nắng trải dài trên bệ cửa sổ, một chút yên bình. Đó là buổi sáng mùa thu bình thường, nhưng bầu không khí tươi đẹp ấy cũng không thể ảnh hưởng đến đám người đang ngồi ngay ngắn trong phòng. Các trưởng lão và gia chủ Cô Tô Lam thị ngồi lại với nhau, tất nhiên là muốn bàn đại sự.

Theo lý mà nói, nếu muốn thảo luận chuyện quan trọng trong tộc thì nên đến Hàn thất của gia chủ mới phải. Nhưng lần này lại phá lệ, cứ đến Tĩnh thất. Đây cũng xem như là phá vỡ quy củ, đơn nhiên cũng có người cảm thấy khó hiểu, nhưng nghĩ đến chuyện sắp phải nói đến, sắc mặt các vị trưởng bối lại càng thêm ảm đạm.

Gia chủ Lam Hi Thần ngồi ở bên phải thư phòng, cũng bị ảnh hưởng bởi bầu không khí nghiêm trọng này, trên mặt hiện ra một nụ cười có hơi cứng ngắc. Chỉ có Tiên đốc Lam Vong Cơ, ngồi ở phía bên trái, lưng dựa vào tấm bình phong có vẽ ngọn núi dài của Cô Tô là bình tĩnh, bình tĩnh nhìn qua đám người đang ngồi đó.

Những người sáng suốt đều hiểu rõ, khi bàn việc ở Tĩnh thất chứ không phải Hàn thất, thì chính là thuận theo ý kiến của Lam Vong Cơ. Vấn đề nói đến không phải là chuyện trong nhà mà là do Tiên đốc quyết định. Thoạt nhìn có hơi ngang ngược, vô lý, khiến các trưởng bối cảm thấy khó chịu, nhưng cũng không tìm thấy lý do gì để bắt bẻ, dù sao bọn họ cũng đã rõ ràng về cuộc đàm phán hôm nay. Tiên đốc bận tâm đến thể diện của gia tộc mình, đầu tiên là thông báo cho trong nhà biết, sau nửa tháng thì cũng sẽ tuyên bố ở Thanh Đàm hội.

Mà chuyện Lam Vong Cơ muốn nói hôm nay cũng rất đơn giản: Đầu tiên chính là hủy bỏ việc chỉ có một mình Cô Tô Lam thị dạy học, thay vào đó tứ đại thế gia cùng nhau gánh vác.

Mặc dù các vị trưởng bối cũng đã đoán trước được điều này, nhưng lại nghe Lam Vong Cơ nói thẳng ra như vậy thì không khỏi phẫn uất, mang theo nỗi đau chia năm xẻ bảy: Cô Tô dạy học, Lam thị bọn họ đã gánh vác chuyện này cả trăm năm, vô số đệ tử đến Vân Thâm Bất Tri Xứ nghe học và thành tài, học trò thì có khắp thiên hạ, điều đó đã tạo nên một nền móng khó mà lay chuyển được của Cô Tô Lam thị. Tu sĩ nhà nào dám không tôn trọng Cô Tô Lam thị? Một ngày dạy học là một ân đức.

Mà bây giờ lại đem quyền lợi này cho các thế gia khác cùng hưởng, đó thật sự là một tổn thất lớn đối với Cô Tô Lam thị.

Tuy nhiên các vị trưởng bối lại im lặng, im lặng hồi lâu cũng không có ai lên tiếng phản bác. Chỉ có Lam Khải Nhân vuốt râu, thở dài một hơi, hỏi cháu trai của mình "Vong Cơ, chuyện này...thật sự không có cách giải quyết khác sao?"

Lam Vong Cơ không trực tiếp trả lời câu hỏi của thúc phụ mà lấy quyển sổ ghi chép y đã soạn sẵn cho Thanh Đàm hội rồi giải thích. Tuy nói tứ đại thế gia thay nhau gánh vác chuyện dạy học nhưng ba thế gia kia trước mắt chỉ có tiền và quyền lực chứ chưa hề có kinh nghiệm dạy học, do vậy vẫn phải cần Cô Tô Lam thị sai người có kinh nghiệm đến đó hướng dẫn, giám sát, phải làm như vậy trong bốn năm năm nữa thì các thế gia khác mới tự có thể dạy học. Hơn nữa, các thế gia khác cũng sẽ không quên ân điển của Cô Tô Lam thị, danh dự của Cô Tô Lam thị vẫn được bảo tồn.

Sau đó, cùng nhau thương nghị với các gia chủ của các thế gia khác, nếu ba đại thế gia kia đồng ý tổ chức việc nghe học thuận lợi thì sẽ dạy học thiên về từng phần, thế gia nào cũng có sở trường riêng. Ví dụ như Cô Tô Lam thị sẽ chú trọng phần lễ nghi, quy củ; Vân Mộng Giang thị thì bắn cung với săn đêm; Lan Lăng Kim thị thì giỏi làm ăn và xã giao; Còn Thanh Hà Nhiếp thị thì nổi tiếng về phương pháp luyện tập khắc nghiệt. Các khóa học khác nhau được lập ra. Đây chính là điều mà thế hệ trẻ của Cô Tô Lam thị còn thiết sót, cũng là lợi ích mà trưởng bối muốn đạt được.

Nhưng vẫn có mấy trưởng bối ngoan cố, muốn địa vị của Cô Tô Lam thị vững chắc lâu dài. Lam Hi Thần chủ trì cuộc thảo luận, mất nửa canh giờ, lúc này khó khăn lắm mấy vị trưởng bối kia mới nhất trí.

Lam Vong Cơ cũng đã đoán trước được chuyện này, sau khi cùng Lam Hi Thần trò chuyện một phen, y đồng ý sẽ thảo luận với các vị gia chủ của các thế gia khác, sau đó tính chuyện tiếp theo. Lúc này, vẻ mặt của y không hề thay đổi, nhưng các trưởng bối ngồi ở đấy ít nhiều gì cũng hiện ra một tia khẩn trương.

Chỉ cần suy nghĩ một chút cũng biết rằng chuyện dạy học ở Cô Tô cũng là một vấn đề quan trọng, đừng đề cập tới việc nhường đi cái độc quyền này – theo lý mà nói, cho dù có nhận được cảm tình từ ba thế gia kia thì các trưởng bối cũng chưa chắc sẽ đồng ý.

Bởi vậy, sau đó Lam Vong Cơ sẽ phải thương nghị với Huyền Môn về chuyện cải cách các đài quan sát, đó mới chính là lý do để bọn họ chịu nhượng bộ.


10/02/2022

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play