“Tiểu Trân, cô lúc nãy hung dữ như vậy, sao nhìn con không sợ chút nào thế?”
Lúc người phụ nữ kia nổi điên lên, Tiểu Trân bình tĩnh đến lạ thường, như
không có chuyện gì xảy ra, tiếp tục ăn uống, thậm chí còn không thèm
liếc nhìn.
“Có bố ở bên cạnh, con không sợ gì hết, mẹ nói bố là anh hùng mạnh mẽ nhất thế giới!”
Diệp Tiểu Trân lấy khăn lau miệng, trả lời: “Bố là anh hùng, còn con là con
gái bố, Tiểu Trân nhất định phải dũng cảm mới được!”
“Ha ha ha, có chí khí lắm, không hổ danh làm con gái bố!”
Diệp Vĩnh Khang cười lớn, trong lòng cảm thấy vô cùng vui vẻ.
Lúc anh mới trở về, Diệp Tiểu Trân vẫn là một cô bé yếu đuối, nhưng bây giờ cuối cùng cô bé cũng đã có được tự tin và dũng khí rồi.
“Tiểu Trân, con ăn no chưa? Ăn no rồi thì qua bên kia chơi đi, bố có chuyện cần nói với cô kia”.
Diệp Vĩnh Khang lấy điện thoại ra đưa cho Diệp Tiểu Trân, nhưng Diệp Tiểu
Trân xua tay nói: “Không cần đâu ạ, mẹ nói con bớt chơi điện thoại và
phải tập thể dục nhiều hơn”.
“Được, nhưng đừng xuống lầu nhé!”
“Con biết rồi ạ!”
Diệp Tiểu Trân đáp lại, sau đó tung tăng đi về phía cửa.
Lăng Vi ra hiệu cho hai vệ sĩ, hai vệ sĩ kia nhanh chóng đi theo cô bé.
Diệp Vĩnh Khang rút điếu thuốc ra, châm lửa hút, nhẹ giọng nói: “Ngồi xuống đi, mang giày cao gót cô không mệt sao?”
“Cảm ơn sếp Diệp, chuyện lúc nãy...”
Lăng Vi đang định xin lỗi chuyện vừa rồi thì Diệp Vĩnh Khang đã xua tay nói: “Tôi không nhỏ nhen vậy đâu, chuyện vừa rồi là do người phụ nữ kia
không hiểu chuyện, Cao Đồ là nhân tài giỏi, hy vọng chuyện này không ảnh hưởng đến ông ấy”.
“Cảm ơn sếp Diệp”.
Lăng Vi vội vàng gật đầu, đây chính là những gì cô ấy nghĩ, Cao Đồ là một
nhân tài, nếu bị liên lụy vì người phụ nữ kia thì thật đáng tiếc.
“Khi còn nhỏ, nhà Cao Đồ rất nghèo, là con trai nên bố mẹ đã bắt ông ấy đến nhà người ta ở rể”.
“Sau này, bằng chính sự nỗ lực chăm chỉ của mình, ông ấy đã vừa học vừa làm, từng bước tiến xa như ngày hôm nay”.
“Ông ấy chưa ly hôn với người phụ nữ kia cũng là vì nể tình ân nghĩa của bố
mẹ, nhưng tôi nghĩ lần này ông ấy không chịu đựng nổi nữa rồi”.
Lăng Vi mô tả khái quát về chuyện của Cao Đồ, sau đó lấy ra một chiếc máy
tính bảng, mở bản vẽ xây dựng ba chiều, đưa cho Diệp Vĩnh Khang: “Sếp
Diệp, chuyện anh bảo tôi làm đang tiến triển rất thuận lợi, nếu không có chuyện gì bất ngờ xảy ra thì sẽ hoàn thành trong tháng này”.
Diệp Vĩnh Khang cầm máy tính bảng, xem bản vẽ một hồi rồi hài lòng gật đầu: “Làm tốt lắm, công tác bảo mật thế nào?”
Lăng Vi trả lời: “Ngoại trừ anh và tôi, không có người thứ ba biết đến
chuyện này, đội xây dựng bên trong đều là đội xây dựng cao cấp được thuê từ nơi khác”.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT