"Ở nước ngoài cũng chán nên con về sớm. Sao vậy, bố có ý kiến gì à?"

Tiền Tử Mạn nhấc chân, đá văng giày ra ngoài, nằm trên ghế sô pha: "Con khát".

"Ây, bố đi rót nước cho con ngay đây. Con về bố mừng còn không kịp nữa là, sao lại ý kiến được".

Tiền Đại Giang tươi cười rót một cốc nước, đưa cho Tiền Tử Mạn trước mặt, như thể ông ta đang phục vụ cho Lafayette vậy.

"Bố, con nói bố rồi, ngày thường rảnh rỗi thì nên đọc thêm sách đi, não ngu như lợn vậy?"

Tiền Tử Mạn nhận lấy chiếc cốc, nheo mắt: "Bố có biết tại sao con về sớm không? Là để tham gia đại lễ sắc phong hậu quân tướng đấy".

"Bố có biết đại lễ này có ý nghĩa gì không? Chỉ cần bám đại được vào một người trong đó, nhà họ Tiền ta, đừng nói đến thành phố Giang Bắc, ngay cả các đại gia ở phương Bắc khi gặp chúng ta còn phải nể mặt đôi phần đấy".

"Lúc này, bố lại vì một chuyện cỏn con mà điều động người như vậy, không sợ gây ra rắc rối sao?"

Khuôn mặt già nua của Tiền Đại Giang đỏ bừng, nhưng đột nhiên trở nên khó hiểu: "Làm sao con biết?"

"Cái này đã là gì".

Tiền Tử Mạn vênh mặt khinh thường nói: "Hai năm qua đừng nhìn con chỉ ở nước ngoài, nhất cử nhất động ở trong nước chuyện gì con cũng biết đấy".



"Nói thật với bố nhé, trong số những người hầu và vệ sĩ vây quanh bố mỗi ngày, có ít nhất ba người trong số họ đã bị con xúi giục mà trung thành với con".

"Nếu có bất kỳ động tĩnh nào bên phía bố, họ sẽ nhanh chóng báo cáo cho con. Ví dụ, đêm hôm trước bố chơi một hot girl trên mạng rõ là vui nhỉ".

"Ây... hehe, lúc ấy bố uống hơi nhiều rồi nên không kiềm chế được".

Tiền Đại Giang đỏ mặt, xấu hổ gãi đầu.

Nhưng ông ta không hề tức giận về việc con gái mình sắp xếp tai mắt bên cạnh mình, thay vào đó lại cảm thấy vui mừng.

Ông ta hiểu rõ đứa con gái bảo bối của mình hơn ai hết, đừng nhìn vẻ ngoài là một tiểu Lolita ngây thơ và dễ thương, về tâm cơ và lòng dạ, đôi khi ngay cả Tiền Đại Giang cũng cảm thấy không bằng.

"Con gái, con nghe bố nói, bố cũng biết thời gian này khá nhạy cảm, không được gây ra sai lầm gì".

"Nhưng tên Diệp Vĩnh Khang kia quá ghê tởm, một tên vô danh tiểu tốt mà cũng dám đối đầu với bố".

"Bố thật sự không nuốt được cục tức này, bố cũng đã điều tra rõ ràng rồi, Diệp Vĩnh Khang không có lai lịch gì cả".

"Trước đó chỉ là tên làm công ở nước ngoài, về nước thì ăn bám vợ mình, nhưng thằng này lại dẻo mỏ. Ngay cả Trần Tiểu Túy, Đường Văn Nguyên và Tần Long Tượng cũng bị hắn quay như chong chóng, còn tưởng hắn là nhân vật tầm cỡ gì, hóa ra cũng chỉ là thằng phế vật ưa chém gió ... "

"Được rồi, bố im đi!"

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play