Anh ta đã nói như vậy nhưng đó chỉ là lời nói nhất thời trong lúc tức giận, muốn dọa cô ấy mà thôi, ai mà ngờ nha đầu này lại chủ động báo cảnh sát.
“Để cảnh sát đến giải quyết còn tốt hơn để anh tùy ý nhục mạ.” Mạc Song Song lạnh lùng nhìn anh ta, “Nhưng trước khi cảnh sát đến, tôi mong anh ngậm cái miệng lại.” nói xong chìa tay ra đến lấy lại điện thoại của mình.
Coco lại trong nháy mắt khi cô ấy chạm vào điện thoại đột nhiên giơ điện thoại lên cao.
Vóc dáng của anh ta rất cao, Mạc Song Song mang giày bệt, sự chênh lệch quá lớn với anh ta, nhảy lên vài lần cũng không với được điện thoại.
“Mau trả điện thoại cho tôi” Mạc Song Song chọc vào eo và hét lên.
Coco vẫn cứ không thèm để ý đến cô ấy, giấu điện thoại vào trong túi á rồi quay người và rời đi.
Mạc Song Song tức giận, *vù* giống như con khỉ nhảy lên lưng anh ta, dùng lực đấm: “Anh cái tên vô lại này, mau trả điện thoại cho tôi.”
Mặt của Coco liền tối sầm: “Xuống ngay cho tôi”
Anh ta ghét nhất là phụ nữ đụng vào cơ thể của anh ta, người phụ nữ này ăn phải gan hùm mật báo rồi không chỉ đụng chạm vào anh ta lại còn đánh anh ta.
Ngay khi Coco định dùng sức toàn thân hất con khỉ hoang dã trên lưng xuống, một giọng nói vang lên: “Song Song, cậu đang lam gì vậy?”
Mạc Song Song vừa nghe thấy tiếng la hết lập tức nhảy xuống từ trên lưng của Coco: “Hân Đồng tên khốn nạn này ức hiếp mình.”
Khóe miệng của Lê Hân Đồng giật giật, đây là tình huống gì đây.
Vừa rồi cô ấy nhận được điện thoại của Mạc Song Song nói là cô ấy lập tức đến.
Đợi một lúc lâu không nhìn thấy người đến, còn cho rằng cô ấỵ bị lạc đường, liền muốn ra đây đợi xem.
Kết quả là vừa ra khỏi ghế lô liền nhìn thấy một cảnh tượng đặc sắc thế này.
“Chị dâu, chị biết cô ta” Coco trợn tròn mắt nhìn Lê Hân Đồng, “Chị nói người bạn đó không phải là con khỉ hoang dã này chứ”
Lê Hân Đồng: Khỉ hoang dã là chỉ Mạc
Song Song sao?
Mạc Song Song xù đầu: “Anh có biết nói tiếng người hay không, chửi ai là khỉ hoang dã hừm tôi thấy anh mới là khỉ, không phải, hắc tinh tinh mới đúng.”
Chửi xong lại cảm thấy có chỗ nào đó không đúng, “Hân Đồng hai người biết nhau? đúng rồi, anh ta vừa gọi cậu là gì? Cậu kết hôn khi nào sao mình không biết?” Mạc Song Song hỏi một loạt khiến Lê Hân Đồng trong chốc lát không thể tiếp thu nổi.
Coco đứng bên cạnh lạnh lùng cười: “Ha ngay cả bạn mình kết hôn hay chưa cũng không biết.
Em nói chị dâu này, người bạn này của chị đúng là không có não, khó trách sẽ liều lĩnh vậy, trong nháy mắt làm vỡ mất rượu mấy trăm vạn của em.”
Lê Hân Đồng mới chủ động đến chỗ mặt đất đầy mảnh thủy tinh vỡ và chất lỏng không rõ, trong không khí nồng nặc mùi rượu, vài nhân viên phục vụ đang dọn dẹp hiện trường vụ việc.
Trời ơi Coco nói răng rượu ngon lại có giá
hơn vài trăm vạn, chuyện này tai họa lớn rồi.
Cô ấy rõ nhất thực lực tài chính của Mạc Song Song, đừng nói là vài trăm vạn, cho dù mười mẩy vạn cũng không thể bồi thường được.
“Coco chuyện rượu này là bạn của tôi làm đổ, tôi có trách nhiệm bồi thường cho anh.” Lê Hân Đồng cảm thấy cho dù bản thân bồi thường không nổi, cô ấy nhất định phải bày tỏ thái độ như này.
Nhiều quá thì lại lần nữa đi mượn tiền Bạc Diễn Thần
Chưa đợi Coco nói chuyện, Mạc Song Song lại giành lên tiếng trước.
“Hân Đồng, cậu không phải là gả cho Bạc Cảnh Hiên rồi chứ?” Mạc Song Song kích động nắm lấy bả vai của Lê Hân Đồng hỏi.
Từ nãy cho đến bây giờ, trong cả đầu cô đều là chuyện Lê Hân Đồng đã kết hôn.
Thảo nào Lê Hân Đồng có thể ngay lập tức thanh toán hết các chi phí của viện dưỡng lão, còn có thể thanh toán trước một lần 300.000 nhân dân tệ cho việc điều trị trước.
Cô ấy liền cảm thấy chuyện này có gì đó
thật kỳ lạ, công việc gì có thể tốt như vậy nhân viên mới có thể ngay lập tức ứng tiền lương vài năm.
Còn có bây giờ, tiền vài trăm vạn nói bồi thường liền bồi thường.
Nếu không phải gả cho người có nhiều tiền, sao có thể làm được.
Thì ra Lê Hân Đồng vẫn phải chịu khuất phục trước thực tếrồi đi gả cho Bạc Cảnh Hiên.
Thật sự đúng là ngưu tầm ngưu mã tầm mã, cái tên gọi là Coco này có lẽ là bạn của Bạc Cảnh Hiên, bằng không thì sao có thể gọi Lê Hân Đồng là chị dâu.
Lê Hân Đồng bối rối giựt giựt khóe miệng..