“Chủ tịch, tôi đối với tài hoa thiết kế của Lê Hân Đồng không có bất cứ nghi ngờ gì, nhưng trực tiếp bổ nhiệm cô ấy làm trưởng phòng dường như không có thỏa đáng.
Người mới có kì thực tập, theo lí mà nói kì thực tập là không có tư cách để tranh cử trung cấp.” Uông Chánh Hoán nói năng hùng hồn đầy lí lẽ.
ứng cử viên của anh ta bị bác bỏ, trong lòng đương nhiên không cam tâm.
Đồng Vũ đột nhiên cúi đầu cười: “Tôi nói này phó tổng Uông, đừng nói đạo lí được không? Tôi thấy anh chính là cảm thấy Lý Y Điềm bản thân tiến cử không được chọn mới phản đối.”
Uông Chánh Hoán trợn mắt hung dữ nhìn Đồng Vũ, “Tôi là bàn việc, phó tổng Đồng đừng có lấy dạ tiểu nhân đo lòng quân tử.” cười khẩy trong lòng: “Cười trên nỗi đau của người khác có gì thú vị chứ, ứng cử viên của cô không phải cũng không được chọn sao.”
Đồng Vũ mỉm cười: “Tôi rất ủng hộ quyết định của chủ tịch.
Tục ngữ có câu, không hạn chế một kiểu hạ nhân tài.
Đến người xưa cũng có tư tưởng cởi mở này, chúng ta là người được nhận nền giáo dục ở thời đại mới càng không nên bảo thủ như thế.
Ai nói không thể đề bạt trực tiếp thành
trưởng phòng, hồi đó chẳng phải Mão Dục cũng trực tiếp vào công ty để đảm nhiệm vị trí giám đốc bộ phận thiết kế sao? Bây giờ Lê Hân Đồng chỉ làm một trưởng phòng nhỏ của bộ phận thiết kế nội y thôi, tại sao không được.”
Bộ phận thiết kế của tập đoàn Red là huyết mạch của công ty.
cỏ một số bộ phận thiết kế phụ trực thuộc bộ phận thiết kế, bao gồm bộ phận thiết kế quần áo nữ, bộ phận thiệt kế quần áo nam, bộ phận thiết kế quần áo trẻ em, bộ phận thiết kế nội y.
Các cấp phòng ban như phòng thiết kế với phòng hành chính, phòng nhân sự, phòng kế hoạch, các giám đốc của các bộ phận này thuộc về cấp trung và cấp lớn.
Và trưởng phòng thiết kế nội y cùng lắm chỉ là một quản lí cấp trung nhỏ mà thôi.
Đường đường chủ tịch của tập đoàn quyết định một ứng viên cấp trung nhỏ là quá được rồi.
Nhưng mà lần này, Bạc Diễn Thần lại không muốn sử dụng quyền lực của mình.
“Mọi người đừng tranh cãi nữa.
Tôi thấy
thế này đi.” Bạc Diễn Thần nói, “Công bằng mà nói, hãy bỏ phiếu để quyết định.”
Bên dưới lặng ngắt như tờ, không ai bày tỏ bất động ý kiến nữa.
Nhuế Văn Đào tuyên bố bắt đầu bỏ phiếu, mọi người sôi nổi bấm máy bỏ phiếu bên cạnh chỗ ngồi.
Trên màn hình mới ngay lập tức hiển thị số phiếu tán thành và phản đối.
Bất ngờ là, số phiếu lại bằng nhau.
Xem ra hai phe của công ty thật sự đồng đều.
“Không đúng a, số lượng người có mặt ở chỗ ngồi là số lẻ, số phiếu tán thành và phản đối không thể nào giống nhau được.” Nhuế Văn Đào đột nhiên nói một câu, “Có phải vẫn còn ai chưa bỏ phiếu đúng không.”
Mọi người anh nhìn tôi, tôi nhìn anh, không có ai trả lời.
Đồng Vũ không nhịn được mở miệng: “Ai chưa bỏ nhanh chóng bỏ phiếu đi, đừng làm chậm trễ thời gian của mọi người.”
“Tôi vẫn chưa bỏ.” Một giọng nói đột nhiên vang lên.
Anh mắt của mọi người đều tập trung vào cả người Mão Dục đang ngồi trong góc.
Mão Dục mới được chọn làm giám đốc của công ty trong thời gian gần đây, chức vụ giám đốc bộ phận thiết kế nhất thời không thể tìm được ứng cử viên thay thế phù hợp, luôn luôn do anh ta kiêm nhiệm.
Vì thế cuộc họp hôm nay anh là là lấy thân phận giám đốc tham dự cuộc họp, đương nhiên có quyền bỏ phiếu.
Mão Dục là người Bạc Diễn Thần trả lương cao mời về, chuyện này tất cả mọi người đều biết.
Hai người họ chính là quan hệ giữaBá Lạc và Thiên Lí Mã.
“Không kịp là chuyện của cô.”Mão Dục mặt không cảm xúc nói, “Bộ phận thiết kế là bộ phận bận rộn nhất của cả công ty, tăng ca thêm giờ là tình trạng bình thường, cô tốt nhất là nhanh chóng tập làm quen đi.”
Lê Hân Đồng bất đắc dĩ nhìn anh ta một cái, cúi đầu giống như cam chịu số phận.
Mão Dục nhìn dáng vẻ chán nản của cô ấy, Mão Dục nhíu mày: “Lấy lại tinh thần, đừng có dáng vẻ như một Tây Thi bị bệnh, bộ phận thiết kế của chúng ta cần là một nhà thiết kế có tinh thần phấn chấn.
Nếu như sợ vất vả, vậy thì tiếp tục ở lại phục vụ nước trà bên cạnh chủ tịch, không cần động não, vẫn có thể cả ngày trang điểm xinh đẹp trưng diện, thoải mái biết bao nhiêu.”
Người đàn ông này thật đủ độc mồm độc miệng rõ ràng là quay lại chế giễu cô là bình hoa..