Đột nhiên, hai chân cô bị tách ra, và giây tiếp theo, cơ thể cô tràn ngập sức nóng khong lồ
“A” Lê Hân Đồng mở mắt theo phản xạ, những gì hiện rạ trong tầm mắt là khuôn mặt tươi cười xấu xa và khuôn ngực rắn chắc của Bạc Diễn Thần.
“Vợ yêu, chào buổi sáng” Bạc Diễn Thần vừa tăng tốc động tác ở thân dưới vừa nháy mắt lưu manh nhìn phía cô như một lời chào.
Lê Hân Đồng bị anh ta đâm mạnh xuống vài lần, mỗi lần đâm xuống đều như chạm đến nơi sâu nhất của cô.

Cô nghiến răng không để cho mình hét lên: “Tối qua không
phải anh đã làm rồi hay sao?’
“Em cũng nói rồi là tối qua.

Bây giờ là buổi sáng, em cũng nghỉ ngơi đủ rồi.” Bạc Diễn Thần nói xong lại hướng về cô ấy đâm mạnh thêm vài lần vài nơi sâu nhất
“ư a” Lê Hân Đồng bị anh ta đâm vào súyt nữa hồn lìa khỏi xác.

Người đàn ông này cỏ phải là một cỗ máy chuyển động vĩnh viễn không, tối qua ở trên người cô rong ruổi cả đêm, thẳng đến khi trời tờ mờ sáng mới trở mình rời đi.

Bây giờ lại…
Cho dù sau khi cô có mệt đến ngủ thiếp đi nhưng anh ta nào có nghỉ ngơi, trong lúc nửa tỉnh nửa mơ chỉ cảm thấy cả thế giới đang rung chuyển.
“Anh tha cho em đi, lát nữa em còn phải đi làm nữa.”
Bạc Diễn Thần cười xấu xa: “Em là trợ lí đặ biệt của anh, chỉ cần anh không xuất hiện dù cho em có không đi làm cũng chả ai biết.

Bây giờ nhiệm vụ chủ yếu của em chính là thỏa mãn anh.”
Lê Hân Đồng vẫn muốn mở miệng tranh
cãi, người đàn ông đã rướn môi lên hôn cô.
Kết quả của một trận vận động kịch kiệt vào buổi sáng đó là Lê Hân Đồng mệt đến nỗi đến đầu ngón tay cũng không muốn cử động nữa.
Nhìn thấy người đàn ông sau khi rút khỏi người cỏ tinh thần hăng hái y như ban đầu, Lê Hân Đồng giận run cả người.

Cô dùng hết sức nắm lấy chiếc gối bên cạnh ném về phía lưng người đàn ông.
Lực quá nhỏ căn bản là chưa đụng đến cọng lông tơ của người đàn ông.
Bạc Diễn Thần xoay người nhặt chiếc gối trên đất lên nhẹ nhàng ném lại về bên cạnh cô, “Bà xã vẫn còn sức đánh anh xem ra lần sau anh phải không ngừng cố gắng mới được.”
Lại bị trêu chọc rồi
Lê Hân Đồng tức giận lấy chăn chùm kín đầu.
Dựa vào cái gì mà cùng vận động nhưng
thể lực của cô lại kém như thế.

Như vậy thật không công bằng.
Trong nhà tắm vọng đến tiếng nước chảy ào ào, Bạc Diễn Thần đang tắm bên trong.
Lê Hân Đồng thò đầu ra vểnh tai lên nghe, cô ngạc nhiên khi nghe thấy bên trong ngoài tiếng nước chảy ra lại còn nghe thấy giọng hát mơ hồ chen lẫn vào.

Dường như là một bản tình ca.
Hì hì thật sự nhìn không ra, chủ tịch bình thường cứng nhắc và nghiêm túc lại có loại tâm tình nhàn nhã thoải mái này.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play