Trương Anh không nói chuyện, sau một hồi, Trương Anh cụp mắt xuống, bình tĩnh nói: “Chuyện năm đó, làm khó nương nương còn nhớ rõ ràng như vậy.”
“Con người của ta, những chuyện khác thì không có bản lĩnh, chỉ có trí nhớ đặc biệt tốt.”
Lý Thục nói xong, nâng tay lên, lộ ra vết sẹo trên tay bà ta. Vết sẹo rất sâu, xét về màu sắc, có vẻ đã qua nhiều năm tháng, bà ta vuốt ve vết sẹo trên cánh tay mình, chậm rãi nói: “Ngươi nói bọn họ lần này đi phía nam, thấy Vu Lễ sao?”
“Thấy và không thấy, có gì khác nhau sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT