Đêm đó, Bùi Vân Khinh ngủ rất sâu, ngủ một mạch đến tận mười giờ sáng ngày hôm sau.

Dù sao thì cũng trẻ tuổi, những ngày qua lại rèn luyện tố chất cơ thể, hơn nữa có bác sĩ chăm sóc ngay cạnh, về đồ ăn thức uống cũng được người làm chăm sóc cẩn thận, thế nên cô bình phục rất nhanh.

Ngoài sắc mặt có hơi tái nhợt, trên trán còn dán băng gạc thì gần như đã không nhìn ra dấu hiệu bị thương.

Tay thì cầm bát cháo nhưng đôi mắt của cô lại vẫn luôn nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại, cho đến khi thấy Đường Mặc Trầm đi lên đài diễn thuyết, cô nắm chặt ngón tay trong vô thức.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play