Bùi Vân Khinh dừng bước chân ở cửa, xoay mặt cười với bác: “Trực tiếp để trong phòng để quần áo của chú nhỏ là được rồi.”
Dù sao phòng để quần áo của anh cũng như vậy, vẫn còn trống nhiều chỗ.
Người không qua được, vậy thì cho quần áo đi trước!
Bác Chu nhìn cô bước nhanh xuống bậc thang, trong lòng chỉ có một trận bất đắc dĩ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT