Mùa đông ở Bắc Kinh lạnh hơn phía nam, lúc mới đến đây tôi chưa quen với không khí khô hanh và gió buốt luôn cảm thấy nơi này lạnh như băng.
Nhiệt độ không cao như ở quê, kể cả trời mưa nó cũng đánh đến đau người.
Loáng một cái ở đây đã hơn mười năm, tôi vẫn là chưa quen. Có lẽ núi rừng phương bắc căn bản không nuôi nổi đóa hoa lập dị như tôi.
Khi Giang Lăng mở cửa tôi đang quấn chiếc khăn quàng cổ che hơn non nửa khuôn mặt, tay kéo một chiếc vali, hai tay ửng đỏ vì lạnh. Nếu không có cái áo lông vũ mới mua này hẳn là nhìn tôi thực giống dân chạy nạn.
Giang Lăng sửng sốt mấy giây mới nhận ra tôi: "Sao mà mày trông như mới từ trại cải tạo về thế?"
Tôi bĩu môi: "Mày cứ thử ra ngoài dạo một vòng rồi quay về xem có giống thế này không?"
Giang Lăng cầm vali, cau mày: "Không ai đưa về à?"
Tôi cởi khăn quàng cổ: "Chu lão sư đưa về."
"Vậy sao còn bị gió thổi bay?"
"Mới chở được nửa đường không biết mỹ nữ nào rủ đi chơi, ném tao giữa đường cho tự sinh tự diệt."
"Sao không gọi tao tới đón?" Giang Lăng rót một cốc nước nóng đưa cho tôi: "Chu đạo phong lưu thế sao?"
"Chủ nghĩa nói không với hôn nhân đều như vậy." Tôi uống một ngụm nước nóng cảm giác hàn khí trên người dần dần tan đi, cười cười: "Mày vất vả lắm mới nghỉ một ngày, tao không nỡ gọi điện."
Giang Lăng xác thực gầy đi, khi mới mở cửa tôi liền cảm thấy mấy tháng không gặp cậu ấy đã gầy đi trông thấy.
"Tháng này tao không có thông cáo, có nhiều thời gian."
"Hả?" Tôi ngẩng đầu lên, nghi hoặc nhìn hắn: "Chu Lận sao cam lòng để mày nghỉ lâu như vậy?"
Giang Lăng ngồi ở sô pha: "Tao nhận được một chương trình tạp kỹ, tháng sau quay."
Tôi đặt ly xuống, mím môi nghi hoặc: "Không phải mày không quay chương trình tạp kỹ sao?"
"Có chút chuyện." Giang Lăng xoa xoa mi tâm, không khó phát hiện thở dài một hơi: "Bị treo trên Hot search mấy ngày nay, công ty nhận chương trình tạp kỹ vì quan hệ công chúng."
Tôi không lên tiếng, tôi đã quá lâu không xem tin tức vì vậy căn bản cũng không biết Giang Lăng xảy ra chuyện gì.
Tôi mặt lạnh mở ra điện thoại tìm kiếm Giang Lăng, thứ đầu tiên đập vào mắt là Giang Lăng cùng tên một người nữa.
Cá voi xanh.
Cái tên này thật quen tai, gần đây đã trở nên nổi tiếng trong giới. Cách đây không lâu có lên sóng một bộ song nam chủ cổ trang. Người kia không nóng không lạnh, trái lại con cá voi này một đêm đã xâm nhập tuyến đầu, phương pháp marketing quá cường ngạnh.
Tôi bấm vào xem, đó là một lễ trao giải ống kính bắt được cảnh Cá voi xanh cười nói với Giang Lăng, mà Giang Lăng từ đầu đến cuối vẫn giữ khuôn mặt lạnh lùng.
Giang Lăng trước giờ nổi tiếng lạnh lùng nên khó tránh khỏi có anti-fan chán ghét, đặc biệt Cá voi xanh này gần đây lưu lượng rất lớn, Giang Lăng bị mắng trên Hot search tận mấy ngày liền.
"Cá voi xanh này của công ty nào?"
Giang Lăng nhàn nhạt mở miệng: "Tinh Mộng."
Tôi kinh ngạc ngẩng đầu lên: "Cùng công ty?"
Giang Lăng tự giễu cười cười: "Nghe nói nhà bọn họ và Chu Lận là chỗ quen biết, chỉ là sau khi tốt nghiệp đại học cả nhà di cư sang Mỹ, mới về nước đã gia nhập công ty. Chu Lận cơ hồ tự mình an bài thông cáo cho cậu ta, rất nhiều tài nguyên trong tay tao cũng đưa hết cho cậu ta. Nói không chừng danh hiệu cây rụng tiền này chẳng mấy chốc sẽ trao cho người khác."
Tôi cau mày: "Không nói cái khác, Chu Lận là một thương nhân mà giá trị thương mại của Cá voi xanh vẫn còn chưa biết. Nhưng mày thì khác, mày dựa vào hết tác phẩm này đến tác phẩm khác đoạt giải, Tinh Mộng căn bản không thể sống thiếu mày được."
"Hắn ta cho rằng tao không thể bỏ hắn, tao hiếm lạ gì mấy cái hư danh..." Giang Lăng nghiêng đầu, đôi mắt mất đi ánh sáng.
"Giang Lăng." Tôi có chút lo lắng: "Mày phải học cách phản kháng, không thể tùy ý Chu Lận chà đạp con đường ngôi sao của mày."
Con ngươi Giang Lăng giật giật, sau đó cười cười: "Yên tâm, con đường của tao tao tự mình đi, ép quá tao liền hủy hợp đồng, tiền đồ của tao đừng ai nghĩ có thể đạp đổ."
Giang Lăng vào ngành từ sớm, luôn xử lý mọi việc chín chắn hơn tôi. Nếu chuyện cậu ấy đã quyết, tôi chưa bao giờ can thiệp.
"Được." Tôi vỗ vỗ vai, chế nhạo nói: "Đến lúc đó Tinh Mông sẽ bị người hâm mộ kéo vào danh sách đen, đầu tiên để chạy mất một đỉnh lưu hàng đầu, sau lại xua đuổi cái cây rụng tiền, công ty này quả thật xui xẻo."
Giang Lăng bị tôi cười nhạo, nhấc mắt lên: "Chuyện của mày xử lý sao rồi? Người bị mày đánh có gây sự không?"
"Không có." Nhắc đến hắn ta tôi cũng hơi nghi hoặc: "Tao nhờ Phó Tư tra xét sổ sách công ty bọn họ, trong sổ sách sạch sẽ cơ hồ không có lỗ thủng, càng như vậy công ty càng có vấn đề. Bất quá Phó Tư năng lực có hạn, không cách nào điều tra sâu hơn. Nhưng sau đó hắn ta cũng không có động tĩnh, không biết xảy ra chuyện gì."
"Tao thay mày hỏi thăm một chút, hắn tên Vương Kim, nổi tiếng háo sáo, mưu mô quỷ kế. Loại tiểu nhân này mày cẩn thận đừng có chọc vào."
"Tao biết." Tôi ngẩng đầu lên: "Tao đói, đi ăn lẩu đi?"
Giang Lăng dừng một chút: "Tao gần đây không thể đến nơi đông người, lát nữa tao nhờ trợ lý đưa nguyên liệu tới mình nấu ăn ở nhà ăn đi."
Giang Lăng mới vừa lên hot search, hiện tại chỉ cần bước ra cửa liền bị chụp hình sợ lại khơi dậy chủ đề này, hơn nữa nếu để truyền thông biết địa chỉ nhà cũng rất nguy hiểm.
"Vậy cũng tốt."
"Đoàn phim của mày không có nỗi nồi lẩu sao?"
Tôi mím môi, vẻ mặt đưa đám: "Đừng nói nữa, diễn viên ở đó không ai ăn được cay. Chu Bịp nói mời tao ăn lẩu chính tông Bắc Kinh, kết quả là một nồi nước trong."
Giang Lăng cười: "Vậy tao sẽ nhờ trợ lý đến nhà hàng lẩu Xuyên Thục để mua nguyên liệu."
Tôi toét miệng cười, "Được."
"A Dao."
"Hả?" Tôi ngẩng đầu nhìn.
"Ở đoàn phim xảy ra chuyện gì đúng không?"
"Có." Tôi cắn cắn môi: "Tao bị bắt nạt, Chu Không điên cuồng nghiền ép tao, mắng tao."
Giang Lăng trợn mắt liếc tôi, đi vào phòng.
Tôi ngồi một mình trong phòng khách, trong lòng cảm thấy trống rỗng, cố tìm việc gì đó để làm.
Vì vậy tôi đăng ký một tài khoản nhỏ trên weibo, tìm kiếm tên trên baidu và lấy ID tên là 【 Love's War, Li 】
Nhìn thấy một bài viết nói Giang Lăng có tên tuổi lớn trong ngành nên không coi ai ra gì, bất quá tôi phải bình luận trừ hại cho dân.
【1883 cây nhỏ 】: Nghe nói Giang Lăng ở Tinh Mộng một tay che trời, tôi sợ bé Cá voi xanh bị bắt nạt, có ai quản không hả?
【Love's War, Li】: Đúng, Giang Lăng còn có thể biến Cá voi thành sashimi, mày có muốn thử không?
【 một tia nắng 】: Này, Giang Lăng không phải cũng hay chơi với mấy người giả ngầu sao? Đây hẳn là hiện trường sụp đổ hình tượng quy mô lớn?
【Love's War, Li】: Mày có phải là thiết lập hình tượng não ngắn không? Khẳng định là không đổ được.
【Xiên tỏi tây】: Người qua đường, hành động này của anh ta quá phản cảm.
【Love's War, Li】: Người qua đường: Tao ở hoàng tuyền, mày ở đâu?
【không phải cá mắm】: Không ai thấy Giang 0 sửa nát mặt sao?
【Love's War, Li】: Một quyền đấm chết chuyên gia thẩm định phẫu thuật online.
【Đó là một giấc mơ 8】: Không thể nào, ai đó sợ Cá voi xanh cướp mất chén cơm của ai đó, nên lo đến méo mặt.
【Love's War, Li】: Theo tao được biết, chó sẽ tranh thức ăn với người.
【M - tuyết dào dạt - M 】: Bên này kiến nghị Giang Lăng bị kim chủ chơi chán thì mau chóng đổi kim chủ khác đi, làm sao còn chưa chịu mua thuỷ quân dẹp loạn.
【Love's War, Li】: Bên này kiến nghị mày tự hỏa thiêu đi, thân.
【jlbswbhmz】: Xem ra Giang Lăng không có thiện cảm với đồng nghiệp cùng công ty có thể uy hiếp được mình, lúc trước Tạ Dao Ngâm chấm dứt hợp đồng với Tinh Mộng chắc là bị Giang Lăng bắt nạt đi?
Tôi giận.
【Love's War, Li】: ** mẹ, cái bộ dạng 250 tuổi đó có thể bị bắt nạt? Nó không ức hiếp người khác đã là tốt rồi.
【jlbswbhmz 】: *** mẹ mày! Dao muội dễ tính muốn chết! Lúc trước dù phải bồi thường vi phạm hợp đồng rất lớn cũng nhất quyết phải hủy hợp đồng. Nếu không phải ở Tinh Mộng bị người ta khi dễ anh ấy điên hay gì mà đổi công ty trong thời khắc nóng hổi đó!
【Love's War, Li】: Fans không có mắt sao? Filter chất lượng đến thế? Hắn không phải bị điên thôi sao? Con mẹ nó, chuyện này cũng đổ cho Giang Lăng được à?
【jlbswbhmz 】: Không thể nào, Dao muội của tao lui vòng đã năm năm mà vẫn còn anti-fan, xem ra Dao muội vẫn còn nổi tiếng!
【Love's War, Li】:Nổi cái *** mẹ!
【jlbswbhmz 】: Mày đợi đấy, tao lập tức đưa ID của mày lên trạm chống anti.
【Love's War, Li】: Cười chết tao, treo thì treo đi, chắc ông đây sợ mày?
Mắng xong không sảng khoái trái lại đầy một bụng tức. Sau đó tôi mới nhận ra để chọc tức đối phương mà mắng luôn cả mình.
Tôi nằm trên ghế sô pha một chốc, càng nghĩ càng giận, ngồi dậy tìm kiếm trên baidu【 Làm sao để mua thủy quân? 】
【 thêm v: 4875383 】
Tôi add người này.
【 Xin chào, bạn cần mua thủy quân não rỗng, tiết tấu, tuyên truyền, tăng độ nổi tiếng, mắng người, hay tiếp thị đây? 】
Nghiệp vụ rộng đến vậy?
【 Tôi muốn mua một ngàn thuỷ quân đi mắng người, bao nhiêu tiền? 】
【 một người 0.7 nhân dân tệ, bớt cho bạn 500 nhân dân tệ 】
【 thành giao, người kia ID là 【jlbswbhmz 】, liền đi mắng hắn, mắng cho hắn khóa cái mồm lại! 】
【 Vâng, bên mình dịch vụ có bảo đảm, mắng mà hắn không chịu tiếp thu không lấy tiền. 】
Dịch vụ này rất chu đáo.
Lúc Giang Lăng từ phòng ngủ bước ra, tôi chột dạ vội vàng tắt điện thoại.
Giang Lăng nhìn thấy hành động này, nhíu nhíu mày: "Làm chuyện xấu gì?"
Tôi cười cười che giấu: "Không làm gì."
Giang Lăng nhìn tôi liếc mắt một cái, không nói gì, cầm đồng hồ ở huyền quan đeo lên, định ra ngoài.
"Đã trễ thế này ra ngoài làm gì?"
Giang Lăng mặt không chút cảm xúc, hờ hững: "Kim chủ có yêu cầu, tao không đến được sao?"
"Bên ngoài lạnh như thế, Chu Lận có bị điên không?" Tôi giận đến mắng người.
Giang Lăng cười cười, thở dài: "Tao đêm nay khả năng sẽ không về, lát trợ lý đưa nguyên liệu tới thì nói cô ấy nấu cho mày ăn. Sáng mai tao gọi đồ cho, nhớ ăn."
"Mày lo cho mình đi, còn quản tao có ăn hay không." Tâm tình tôi không tốt, đụng ai cũng cáu: "Nói trợ lý đừng có nấu, mai tao chờ mày về ăn cơm."
"Giang Lăng." Tôi nhẹ giọng gọi: "Mày xác định trong lòng Chu Lận có mày sao?"
Giang Lăng nghiêng đầu nhìn về phía tôi, ánh mắt lạnh nhạt liền kiên định: "Tâm hắn có ở chỗ tao hay không không quan trọng, chỉ cần không bên người khác là được."
"Nếu ở chỗ người khác thì sao?"
Đây là lần đầu tôi thấy ánh mắt Giang Lăng ảm đạm đến thế: "Anh ta muốn buông, bọn tao liền hảo tụ hảo tán. Anh ta không muốn buông, mạng này tao đều cho hắn."
_____
#Bly
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT