7 giờ 20 sáng, đếm ngược 16: 40: 00.

Khánh Trần vòng quanh tiểu khu chạy ba vòng. Khi hắn về đến nhà, liền thấy trên ban công nhà mình, trên giá phơi quần áo của Giang Tuyết đều là quần áo của hắn.

Trong khoảng thời gian này, bởi vì bận rộn chuyện xuyên qua, thế cho nên hắn chất đống rất nhiều quần áo bẩn chưa giặt. Hắn tính hôm qua sẽ giặt nhưng đã bị Giang Tuyết mang đi rồi.

Giang Tuyết nhìn thấy hắn liền mở cửa sổ cười chào hỏi: "Khánh Trần, dì nấu cháo trắng vừa xong, cháu lên ăn một chén đi."

"Không cần đâu ạ," Khánh Trần vội vàng xua tay, sau đó gặm lương khô đi học.

Mấy năm nay, đã rất lâu rồi, hắn không gặp ai đối xử với hắn tốt như vậy, cho nên trong lúc nhất thời không quen.

Mới vừa vào cổng trường, Khánh Trần liền nhìn thấy rất nhiều người đều hướng khu lớp 11 chạy tới. Trên đường vừa hay gặp được Nam Canh Thần cũng đang chạy như điên, hắn hiếu kỳ nói: "Có chuyện gì vậy?"

"Cậu không thấy trên diễn đàn WeChat của lớp sao? Lớp Bên cạnh chúng ta có người xuyên việt đấy, bạn kia lúc này cũng đang ở trong phòng học," Nam Canh Thần thở hồng hộc nói.

"Đợi đã, làm thế nào mà phát hiện đối phương là người xuyên việt?" Khánh Trần buồn bực, ngày hôm qua lớp bên cạnh cũng không có ai mang theo tay chân bằng máy mà.

Nam Canh Thần nói: "Chính cậu ta khoe ra đấy, cậu ta giấu giếm một ngày. Kết quả, khi đêm qua cùng bạn học nói chuyện phiếm thì không giấu nữa."

Khánh Trần nghe xong thì mày nhăn lại. Đây là tình huống như thế nào? Sao trong trường ngoại ngữ Lạc Thành lại có nhiều người xuyên việt như vậy?

Một trường học đại khái có hơn 2000 người. Trước mắt đã biết được người xuyên việt ở trong trường học này đã có tới bốn người. Nếu vậy, cả nước sẽ có bao nhiêu?

Nếu chỉ tính cả nước chỉ có mười mấy thành phố xuất hiện người xuyên việt, thì tổng số người xuyên việt kia cũng không phải ít.

Lúc này Khánh Trần nghĩ đến, chính mình đã tổng kết được cái quy luật này, thì chỉ sợ người khác cũng sẽ phát hiện điều đó.

Đến lúc đó có phải sẽ có rất nhiều người từ các thành phố khác sẽ ồ ạt kéo đến những thành phố có người xuyên việt, cũng trông mong chính mình có thể trở thành người xuyên việt nhóm thứ ba, nhóm thứ tư, nhóm thứ năm hay không?

Trước mắt có lẽ sẽ không, nhưng nếu xuất hiện người xuyên việt nhóm thứ ba tới chứng thực cái suy đoán này, thì loại này tình huống suy đoán liền sẽ biến thành hiện thực.

Tương lai, Lạc Thành và mười mấy thành phố khác đã xuất hiện người xuyên việt, chỉ sợ sẽ càng ngày càng náo nhiệt.

Khánh Trần cùng Nam Canh Thần hướng phòng học chạy tới. Nhưng không đợi hai người bọn họ hiểu rõ tình huống bên trong thì giáo viên chủ nhiệm và một nhóm giáo viên khác đã đến, dẫn nam sinh vừa công bố mình là người xuyên việt đi.

"Bọn mình tới chậm rồi!" Nam Canh Thần nói thầm.

Khánh Trần không muốn xen vào việc người khác, nên xoay người kéo Nam Canh Thần liền hướng lớp mình đi đến.

Hắn suy đoán, chỉ sợ người của tổ chức thần bí kia sẽ tức tốc kéo đến trường học. Mà đêm nay hắn sẽ xuyên qua, cho nê hắn không muốn có việc gì chen ngang.

Hắn cũng không xác định được tổ chức thần bí kia có nhìn thấy mặt hắn hay chưa? Đối phương có thể hạn chế Giang Tuyết đi ra ngoài, chỉ sợ cũng có thể cho người theo dõi?

Tuy rằng nơi ở của hắn tương đối cổ xưa, dân cư thưa thớt, hơn nữa ngày đó hắn cũng chọn đi những con đường hắn không thường xuyên đi, nhưng Khánh Trần cũng không dám cam đoan đối phương sẽ không thể tìm ra hắn.

Suốt thời gian ban ngày, Khánh Trần đều thành thành thật thật ở trong lớp, tránh cho tổ chức thần bí kia gặp được.

Trừ phi đi WC, bằng không tuyệt không rời phòng học nửa bước.

Điều đáng nói đó là, giáo viên tiếng Anh của bọn họ Đỗ Nhất Hoằng hôm nay lại xin nghỉ một ngày nữa. Việc này càng khiến Khánh Trần chắc chắn những suy đoán của mình lúc trước là hoàn toàn chính xác.



"Khánh Trần Khánh Trần, mau xem," Nam Canh Thần nói: "Hà Tiểu Tiểu mới đổi công lược mới!"

Ánh mắt Khánh Trần tức khắc sáng lên. Cho tới nay, dù có rất nhiều người đã xuyên việt đến thế giới bên trong, nhưng mà hấp dẫn nhất vẫn là công lược của Hà Tiểu Tiểu.

Bởi vì những người khác đều chỉ là tường thuật tóm lược thế giới quan, hoặc là một ít tin tức phiến diện.

Nhưng chỉ trong trò chơi cao cấp của Hà Tiểu Tiểu mới chia sẻ những tin tức thực sự hữu dụng.

Ví dụ như Tòa Án Cấm Kỵ, ví dụ như Lý Thúc Đồng, ví dụ như thuốc biến đổi gien, đây là những việc mà những người xuyên việt khác đều chưa đề cập đến.

Chỉ là, Hà Tiểu Tiểu đột nhiên sau một thời gian mất tích hôm nay xuất hiện, bên trong đã xảy ra việc gì?

Khánh Trần mở đoạn video trên di động.

"Xin chào, mọi người! Tôi là Hà Tiểu Tiểu. Bởi vì một vài lý do đặc biệt nê ngày hôm qua không thể đăng tải cho mọi người công lược mới."

"Hôm nay tôi mang đến một công lược mới. Trước mặt mọi người là tư liệu tường thuật tóm lược thế giới bên trong phiên bản trò chơi có tên gọi là: Tranh chức Hậu Ảnh tập đoàn Khánh thị."

"Tập đoàn Khánh thị là một trong năm công ty lớn nhất ở thế giới bên trong.."

"Còn Hậu Ảnh là người thuộc tập đoàn Khánh thị, là người rất có quyền lực nắm giữ thế giới ngầm của Khánh thị."

"Nghe nói là việc này là kế thừa truyền thống hơn một ngàn năm của Khánh thị. Cứ qua mỗi một khoảng thời gian thì sẽ tuyển chọn một Hậu Ảnh mới, trình diễn tiết mục Cửu Long đoạt đích. Mỗi người ứng tuyển Hậu Ảnh đều phải trải qua một khảo nghiệm tàn khốc nhất. Đồng thời, khi tuyển ra Hậu Ảnh mới thì cũng sẽ khiến toàn bộ thế giới bên trong cực kỳ náo nhiệt."

"Trước mắt đã biết ứng tuyển cho vị trí Hậu Ảnh đã có tám người. Mỗi người bọn họ ai ai cũng đều có thiên phú bẩm sinh. Tám người ứng tuyển vị trí Hậu Ảnh này là Khánh Hoài, Khánh Văn, Khánh Thi.. Nhưng còn có một người cực kỳ thần bí, tôi cho đến giờ cũng chưa tra được thân phận của hắn."

Khánh Trần cứ như vậy yên lặng nhìn. Cái gọi là tư liệu phiến chính là trên tường trò chơi, mở ra một cốt truyện mới, nhân vật mới, ví dụ như Red Alert 3: Yuri báo thù.

Hắn cũng không biết lúc trước Lý Thúc Đồng cũng từng phỏng đoán hắn là người ứng tuyển vị trí Hậu Ảnh, khi đó hắn thậm chí cũng không biết chính mình là một trong những người tranh chức Hậu Ảnh vì Lộ Quảng Nghĩa cũng chưa từng nói qua.

Nhưng hiện tại hắn bỗng nhiên minh bạch, vì lý do gì mà mình xuất hiện ở ngục giam số 18.

Không thể không nói, mỗi lần Hà Tiểu Tiểu công lược đối với hắn đều hỗ trợ rất nhiều bổ ích.

Đếm ngược 6: 19: 29.

Cứ như vậy kéo dài đến buổi chiều, Khánh Trần cũng không gặp người của tổ chức thần bí tới trường học. Nhưng sự thật là bạn học lớp bên cạnh kia cũng chưa trở về, nghe nói là được người lớn trong nhà đón về nghỉ ngơi.

Khoảng cách Thời gian xuyên qua càng ngày càng gần, Khánh Trần có thể rõ ràng cảm nhận được Nam Canh Thần càng ngày càng khẩn trương.

Hắn cũng không biết có thể khuyên đối phương cái gì. Nhưng nếu Nam Canh Trần thật sự cũng xuyên qua đến ngục giam số 18, dù cho bản thân có thể đối mặt với nguy cơ bị bại lộ thì cũng cố gắng giúp hắn một phen.

"Nếu, tớ nói là nếu đêm nay cậu cũng xuyên qua, thì nhất định phải cẩn thận một chút. Cậu chắc cũng nhìn thấy những gì người ta nói trên mạng rồi đấy, thế giới bên trong không an toàn đâu," Khánh Trần nhắc nhở Nam Canh Thần.

Nam Canh Thần biểu tình có chút mất tự nhiên: "Tớ, tớ không phải người xuyên việt a."

"Trong lòng cậu hiểu rõ là được," Khánh Trần không hề nhiều lời. Đối phương có thể giữ bí mật đến bây giờ có lẽ trong lòng cũng đã cân nhắc rất nhiều.

Chạng vạng, Khánh Trần trốn học về nhà. Sau đó bình thản ổn định ở nhà chờ đợi đếm ngược xuyên qua.



Hắn nhắm mắt nghỉ ngơi. Không biết qua bao lâu, bỗng thịch thịch thịch bên ngoài truyền đến tiếng đập cửa, Khánh Trần mở cửa thì thấy Giang Tuyết đang ở bên ngoài: "Có việc gì sao dì Giang Tuyết?"

Giang Tuyết chần chờ một chút nói: "Cháu cũng biết dì là người xuyên việt. Đếm ngược chỉ còn một lát nữa thôi sẽ hết thời gian. Thế giới bên trong rất nguy hiểm, nên dì cũng không xác định mình còn có thể trở về hay không. Nếu ngày mai dì không thể trở về an toàn, thì cháu có thể thay dì chăm sóc Tiểu Vân một ngày hay không?"

Khánh Trần sửng sốt một chút: "Tại sao lại nói như thế, chắc chắn dì sẽ trở về an toàn."

Giang Tuyết lắc đầu: "Cháu không biết thế giới kia có bao nhiêu nguy hiểm nên mới có thể an ủi dì như vậy. Nhưng dì lại rất rõ ràng. Ở nơi đó, không có năm công ty có gia cảnh lớn, mạng người là không đáng giá tiền. Dì cũng sẽ không bắt cháu chăm sóc Tiểu Vân lâu lắm đây. Ngày mai, bà ngoại Tiểu Vân sẽ từ Trịnh Thành đến đây.."

"Được, cháu đồng ý với dì. Nhưng cháu còn hy vọng dì sẽ không có việc gì," Khánh Trần gật gật đầu.

"Cảm ơn," Giang Tuyết nói xong thì đưa cho Khánh Trần một chiếc chìa khóa: "Chìa khóa này dì đưa cho cháu, nếu thật sự có chuyện gì thì cháu cũng tiện mở cửa."

Nói xong Giang Tuyết liền xoay người đi.

Khánh Trần ngẩn ra vài giây. Hắn không nghĩ đến việc đối phương thế nhưng lại đưa chìa khóa nhà cho hắn.

Như vậy cũng coi như là rất tin tưởng hắn nhỉ?

Đếm ngược 00: 9: 59.

Khánh Trần thừa dịp khoảng thời gian cuối cùng, đem một cái USB của Tiểu Tiểu ngậm ở trong miệng.

Hắn muốn thí nghiệm một chút, nếu giấu đồ vật ở trong thân thể thì có thể mang qua bên kia hay không?

Sau đó, hắn lại lần nữa đem cánh tay mình nhéo cho tím bầm.

Đợi cho hết thảy công tác chuẩn bị đã hoàn thành, Khánh Trần hít sâu một hơi.

Đếm ngược: 00: 00: 10.

9.

8.

7.

6.

5.

4.

3.

2.

1.

Thế giới rách nát.

Lại một lần nữa rời khỏi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play