Michael không thấy ai bên cạnh công tước khi cậu gục xuống ở viễn cảnh tương lai. Anh chỉ thấy công tước lẻ loi sõng soài trên nền đất, anh không thể thấy ai là người sát hại công tước…..

“ Công tước… công tước… ta sẽ trả thù cho em, ta sẽ đốt chúng thành tro bụi…”

Michael có thể nghe thấy văng vẳng giọng nói của mình trong viễn cảnh tương lai ấy, đôi mắt anh không thể xóa đi được cảnh tượng tương lai khủng khiếp đó. Trái tim anh đau đớn như bị nghiền nát khi anh chứng kiến cơ thể bất động của công tước.

“ Nếu… nếu em chết… và ta chẳng thể tìm ra kẻ sát hại em, thì ta sẽ gϊếŧ hết tất cả con người trên thế giới này. Để ta có thể chắc chắn đã trả thù cho em ấy… Làm thượng tọa để làm gì khi ta chẳng thể bảo vệ hay trả thù cho người ta yêu thương.” Michael trầm tư suy nghĩ.

[ Pupa: Cảnh báo! Breakmeter giảm còn 92%...90%...85%...]

Tim Vân Ngọc nảy lên, cậu hoảng sợ và thầm mắng trái tim mình.

[Sh*t ! Làm sao có thể!? Tao nghĩ Breakmeter không thể giảm chứ?]

{Pupa: có thể chứ, Breakmeter rất khó để lấp đầy, bởi vì nó rất dễ dao động. Đó là lý do tại sao các ký chủ khác hiếm khi có thể lấp đầy Fatemeter đến 100%. Cậu thật sự rất giỏi rồi.]

[Tao cần giỏi cái đấy để làm gì chứ? ahhhh! Ôi Breakmeter yêu dấu của tôi! Trong đầu Michael đang nghĩ cái gì vậy hả, anh ta đang nghĩ cái gì!!!]

[Pupa: có thể anh ta đã thấy gì đó. Có thể anh ta thấy cậu không vừa mắt, nên anh ta chán ghét cậu..]

(GinGin: thứ hệ thống phá nhà phá cửa này phải trừ lương=)))

[Nhưng chỉ số Fatemeter vẫn là 100%! Không thể giải thích phi logic như thế được.]

Viễn tưởng tương lai chậm rãi biến mất và Michael lấy lại cảm giác của mình, anh chớp chớp mắt. Anh nhìn thấy công tước đứng trước mặt mình với đôi mắt lo lắng “ Ngài,... có sao không? Trông ngài có chút lạ.”

Không báo trước, Michael ôm chặt lấy Công tước. Lần này, Vân Ngọc có thể cảm nhận rõ bàn tay run rẩy của Michael và anh siết chặt Vân Ngọc khiến cậu cảm thấy đau.

“ Công tước, ta sẽ không để một ai có thể tổn thương đến em.. Ta sẽ không bao giờ buông tay!” Michael thì thầm. Giọng nói anh khàn khàn và chất chứa đầy cảm xúc, như thể anh có thể tan vỡ ngay lúc này.

Vân Ngọc vẫn không thể hiểu chuyện gì đã xảy ra với Michael. Cậu vẫn là một ma cà rồng đầy quyền lực cơ mà, cậu có thể tự bảo vệ chính mình thật tốt. Và sự thật là, khi ở bên cạnh Michael, đâu còn ai trong Thánh quốc này có thể tổn thương cậu.

‘ Thượng tọa, nỗi lo của ngài thật không có cơ sở.. Ta có thể bảo vệ tốt bản thân mình mà. Chỉ vì ngài mạnh hơn ta rất nhiều, không có nghĩa là ta yếu.” Vân Ngọc cố gắng xoa dịu Michael, nhưng anh trở nên căng thẳng hơn bao giờ hết. Viễn cảnh tương lai hiếm khi sơ suất, Thánh nữ đã dự đoán được mọi thứ, ngài thậm chí còn có thể dự báo được cái chết của mình.

(GinGin: không liên quan lắm nhưng có bác nào nhớ nhà khoa học nào dự đoán được ngày chết của mình nên đến ngày đó tự vẫn để bảo toàn danh dự không??)

Tất cả đều có thể dự đoán và gần như không có khả năng để thay đổi.



Michael muốn bảo vệ công tước, anh muốn làm vài thứ khiến cho không ai có thể tổn thương cậu ấy. Đây là lần đầu tiên anh rơi vào lưới tình với ai đó, anh đã mất Thánh nữ, một người có vị trí đặc biệt trong trái tim anh. Và bây giờ anh sẽ mất công tước luôn sao?

Anh sẽ phát điên lên mất!

Vân Ngọc nghẹt thở với cái ôm siết của Michael. Nó quá chặt đến nỗi cậu thực sự có thể cảm nhận được mọi thay đổi trên thân thể Michael. Cảm giác như cậu được Michael ôm trong trạng thái.. ừm.. không quần áo vậy.

[Hệ thống! Tao có thể cảm nhận được..ừm… của anh ấy… thứ đàn ông đó đang ép sát vào tao… thật sự rất lớn….]

[Pupa: cậu muốn làm t*nh với một vị Thượng tọa ư? Điều đó sẽ đau đớn gấp 100 lần nước thánh đấy.]

[ T-Tao chỉ nói vậy thôi! Tao không muốn chết bằng cách này đâu… Bên cạnh đó, tao vẫn là một xử nam đáng yêu có được không hả!]

[Pupa: tôi có thể đọc được suy nghĩ của cậu tới 99% đấy. cậu hoàn toàn không phải là xử nam trong tâm trí. Một bộ não đen tối=))))]

[Này ! Đừng có đọc trộm suy nghĩ vậy chứ hả!]

Vân Ngọc cựa quậy cơ thể, bởi vì dường như sự biến động cảm xúc của Michael đã ảnh hưởng đến phép thuật của anh. Vân Ngọc cảm nhận hào quang thiêng liêng từ Michael một lần nữa.

Michael nhận ra điều đó và thả công tước ra. Công tước lùi lại vài bước và nói “ Ta sẽ trở về biệt thự của mình. Thượng tọa, bây giờ ngài là thượng tọa mới, mọi người vẫn đang chờ đợi ngài. Ta hy vọng ngài có thể trở thành một Thượng tọa tốt. Xin đừng đến thăm ta, ta không muốn có ai săn lùng ta nữa nếu chúng ta dính dáng đến nhau.”

“Nhưng…” trước khi Michael có thể tiếp tục, công tước mỉm cười nhẹ nhàng và biến mất. Cậu trở lại biệt thự của mình.

Michael đứng lặng trong bóng tối, nở một nụ cười cay đắng “ Làm sao ta có thể không đến gặp em đây? Làm sao ta có thể không dính dáng tới em đây? Làm sao ta có thể không thấy thấy em? Ta sẽ không buông tay, công tước à… Ta sẽ phải chắc chắn rằng không ai có thể thương tổn em thêm lần nào nữa.”

Michael quay lưng trở lại nhà thờ lớn để xoa dịu quần chúng. Anh giữ nụ cười giả tạo của mình và nói rằng Công tước không nguy hiểm. Anh đã đưa ra một lời giải thích” Công tước đã ngăn ta lại vì ta là một vị Thượng tọa mới, ta vẫn chưa thể kiểm soát quyền lực của mình. Nếu ta giải phóng hào quang thiêng liêng, ta có thể làm tổn thương mọi người.”

Mọi người dường như tin tất cả những gì anh nói, tại thời điểm này, nếu anh nói rằng họ nên hôn chân anh, có lẽ họ cũng sẽ làm ngay mà chẳng suy nghĩ gì cả.

Michael ban phước cho tất cả mọi người, nhưng đó chỉ là lần ban phước giả dối. Anh chỉ tạo ra một nguồn sáng bao quanh họ, vì vậy họ nghĩ rằng họ đã được anh ban phước. Michael thực sự ghê tởm tất cả những người ở đây.

“ Không còn cách nào khác để ta có thể ban phước cho các ngươi, lãng phí.” Michael nghĩ

Sau khi mọi người rời đi, anh muốn lập tức quay trở lại biệt thự của công tước. (GinGin: Xa vợ là không chịu được:((()

Nhưng một người đàn ông đứng tuổi xuất hiện trước mặt anh với nụ cười trên môi. Ông ta mặc một chiếc áo choàng trắng với hoa văn vàng giống Michael. “ Con trai của ta, bây giờ con đã là một Thượng tọa. Một thượng tọa là hình ảnh biểu tượng của lòng tốt và tha thứ, con có tha thứ cho nguời cha tội nghiệp này không? Chúng ta đã cãi nhau trước đây, nhưng ta luôn coi con là con trai ruột của mình, ta không muốn chúng ta bị chia cắt bởi một sự hiểu lầm nào đó.”

Michael nhìn xuống vị linh mục trưởng gần như mất hết quyền lực kia. Michael đã thành công tước đi hết sức mạnh của ông ta, ông ta đã khóa mình trong nhà thờ suốt những ngày qua và không hề muốn nhìn thấy Michael một chút nào.



Hiện giờ khi anh đã lên ngôi Thượng tọa, người đàn ông tàn nhẫn này muốn hòa giải? Sau tất cả những âm mưu ám sát anh sao? Hah, lố bịch!

“ Ta đã tha thứ để tha mạng cho ông đấy, ông già. Ông được tự do đi lại lang thang vì ta không muốn làm bẩn tay ta. Ông có thể tận hưởng cuộc sống như một ông già bình thường mà không hề có sức mạnh, hãy tận hưởng đi.” Michael cười chế giễu và rời khỏi Linh mục trưởng.

VỊ linh mục trưởng nhìn chằm chằm vào bóng lưng Michael, ông ta cười khúc khích “ Ngươi sẽ thấy…”

Vân Ngọc đang trong tâm trạng vô cùng tồi tệ. Cậu đã tiến tới rất gần hoàn thành nhiệm vụ rồi, cậu chỉ còn 5% nữa thôi! Thế mà đột nhiên Breakmeter giảm mạnh, phá hủy tan tành niềm vui sướng của cậu. Cậu uống máu con gà trong căm tức bực bội.

“ Thế giới này thực sự khắc nghiệt quá mà. Tao có làm gì sai đâu mà lỡ trừ Breakmeter thân yêu của tao.” Vân Ngọc phàn nàn.

Hệ thống này không được sử dụng để đối phó với kí chủ thiếu kinh nghiệm này đấy chứ. Nhiều ký chủ trước đây của nó vô cùng xảo quyệt và lạnh lùng, họ thấy Breakmeter giảm như một trò chơi thú vị và họ có thể dễ dàng đảo ngược tình thế bất cứ lúc nào.

“Pupa, nói cho tao biết thế giới này có mức độ khó rất cao, phải không? Có phải mày đã vô tình đưa tao vào một thế giới khó khăn không hả?”

“ Thế giới này là dễ nhất đấy ông nội, ít nhất nó khá là vừa tầm với người mới như cậu.” Pupa thật thà nói.

“ Đ-Đây là thế giới dễ nhất á?” Vân Ngọc choáng váng thật sự. Cậu nghĩ rằng thế giới này đã đủ thử thách rồi..

“ Cậu có một thân thể đầy sức mạnh, một người đàn ông khá “ ngoan “ là mục tiêu của cậu, một địa vị cự cực tốt. Cậu có thiếu gì trên thế giới này đâu?”

Vân Ngọc im lặng, cậu không thể đầu hàng rằng Pupa nói quá đúng. Cậu thực sự chẳng thiếu gì trên thế giới này.

Đột nhiên, Pupa phản ứng, nó tàng hình và nói “ Michael đang đến”

Vân Ngọc ngạc nhiên, trước khi cậu kịp phản ứng lại, Michael đã dịch chuyển ngay trước mặt cậu. Vân Ngọc bật nhảy ra sau, cậu không quen với sự xuất thần nhập quỷ của Michael như thế này.

Michael bật cười nhìn khuôn mặt ngạc nhiên tột độ của công tước” Em ngạc nhiên vậy sao?”

“ Ngài đang làm gì ở đây vậy chứ? Ta đã nói, ngài không nên tới thăm ta.” Vân Ngọc nói nghiêm trọng.

“ Ta ở đây để làm vài thứ bảo vệ em, Công tước à..” Michael mỉm cười, nhưng một điều gì ẩn giấu sau nụ cười của anh. Anh hô vang câu gì đó Vân Ngọc không thể hiểu và chỉ ngón tay của anh vào cửa. Một màn hình ánh sáng, tương tự như kính, xuất hiện xung quanh phòng.

“ Ngài vừa làm gì vậy chứ?” Vân Ngọc không cảm thấy bị tổn thương chút nào, nhưng cậu cảm thấy rằng sức mạnh của mình đã cạn kiệt, cậu suy yếu ngay sau khi Michael hô vang câu thần chú.

“ Đây là sự bảo vệ thiêng liêng của ta, không ai có thể phá cửa hoặc cửa sổ, không ai có thể vào phòng của em, ngoại trừ ta… Và em sẽ không thể rời khỏi phòng của em, em có thể cảm thấy một chút tác động đến sức mạnh của em…” Michael nói một cách long trọng.

“ Công tước à, ta chỉ muốn giữ em an toàn.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play