[Pupa: Cậu đã ngồi thẫn thờ ở đây 5 tiếng liền rồi đấy, cậu không có việc gì để làm hả?]

Hệ thống trầm mặc khi thấy Vân Ngọc ngồi tại chòi nghỉ 5 tiếng liền sau khi Michael thổ lộ cảm xúc của mình. Đây là một cú sôc với Vân Ngọc, vì cậu chưa bao giờ ngờ được rằng ai đó sẽ thực sự thổ lộ với cậu, và người đó gần như còn là kẻ địch của cậu nữa.

[Pupa! Mày không hiểu được đâu... Tao là một bé trai trong trắng thuần khiết trong suốt 365*19 ngày! Đúng vậy, tao là con cẩu độc thân trong suốt 19 năm, thậm chí còn chưa từng mất nụ hôn đầu có được khônnggg!]

[Pupa: Đáng thương quá vậy..]

[ Mày đang bỏ lỡ trọng điểm rồi đấy] Vân Ngọc cũng trở nên trầm trọng hơn bởi phản ứng nửa vời của thứ hệ thống khốn khiếp vô dụng!

[Pupa: tôi có thể tổng kết rằng lới thổ lộ của Michael là lời thổ lộ đầu tiên mà cậu nhận được, đúng chứ?]

[Đúng vậy!]

[ Pupa: ... chưa từng có ai tỏ tình với cậu sao? Không một ai luôn?]

[T—Thì. Tao đi học trường nam sinh kể từ tiểu học, mày mong đợi điều gì cơ chứ? Tỏ tình với bạn học nam trong lớp à?]

[Puoa: tôi đã nghĩ vậy đấy]

[Thời học sinh của tao, thứ mà bọn tao quan tâm đó là thể thao, trò chơi, đồ chơi, và bộ phim hành động mới nhất. Bên cạnh đó, thậm chí nếu có ai đó tỏ tình đi chăng nữa, tao sẽ từ chối, bởi vì tao đoán rằng hắn ta sẽ không đep trai bằng Hàn Diệp!]

[Pupa: Hàn Diệp là diễn viên nổi tiếng ở thế giới của cậu hả?]

[Đúng vậy! Hàn Diệp không chỉ đẹp trai, mà còn diễn đỉnh của đỉnh nữa, lại còn tốt bụng và trưởng thành. Tao muốn cưới một người như anh ấy... hmm nghĩ về điều đó, tao nghĩ tao có khuynh hướng tìиɦ ɖu͙ƈ của riêng mình rồi đó. ( GinGin: ý bé là bé muốn cưới mẫu người như Hàn Diệp-> bé là gay ấy mn iuuu)

[Pupa: Giới tính của riêng cậu?]

[ Tao nghĩ tao chỉ bị thu hút bởi Hàn Diệp. Nên giới tính của tao chắc chắn là Yêu Hàn Diệp]

(GinGin: à thế cơ đấyy)

[ Pupa: .. đã đánh dấu.]

[Cái gì cơ?]

[Pupa: cái gì cơ?]

Vân Ngọc đã thấy khá hơn rất nhiều sau khi nói về Hàn Diệp với hệ thống. Cậu là fan cuồng số một của Hàn Diệp. Cậu thậm chí còn muốn trở thành một diễn viên bởi vì cậu muốn xích lại gần hơn với Hàn Diệp.

Pupa tự nhiên cũng đọc được suy nghĩ của cậu. Nó xoay vòng vòng quanh Vân Ngọc và nói:



[Pupa: nếu cậu tiếp tục trì hoãn không hoàn thành nhiệm vụ ở trong thế giới này, cậu sẽ không bao giờ có thể trở lại thế giới cũ. Cậu không muốn đi gặp Hàn Diệp vào ngày đầu tiên quay sao?]

(GinGin: nghĩ cũng thương ghê mới ngày đầu quay đã tèo téo teo tèo teo)

[Vâng! Vâng! Tao muốn trở về thế giới ban đầu của mình lắm chứ. Tao chỉ chết lặng trước lời thổ lộ của Michael ( GinGin: thẫn thờ một tí có 5 tiếng chứ mấy làm gì mà căng))). Tao đoán tình yêu không thể bị ép buộc, phải không? Tao không hề yêu anh ta chút nào...]

[Pupa: cậu chỉ cần tập trung để lấp đầy Breakmeter, chỉ cần 15% nữa thôi!]

Pupa tốn rất nhiều tâm tư để dỗ dành Vân Ngọc, nó bắt đầu đặt câu hỏi liệu nó là một hệ thống hay một người giữ trẻ? Bởi vì kí chủ của nó rõ ràng là quá thiếu kinh nghiệm (HinHin: nói chung là còn non và xanh!) Pupa muốn đặt câu hỏi này cho trụ sở chính.]

Vân Ngọc đứng dậy khỏi chỗ ngồi và trở về phòng. Cậu không biết Michael sẽ làm gì tiếp theo, nhưng cậu nên chuẩn bị cho mọi thứ, bao gồm cả việc kế vị cho vị Thượng tọa mới. Theo cốt truyện, Thánh nữ sẽ chết trong vòng chưa đầy một năm do cơn đau tim đột ngột. Sau đó Michael sẽ được thượng vị.

Nhưng Vân Ngọc không biết thời gian chính xác, và hệ thống thì vô dụng hết mức có thể. Vì vậy, ngày tiếp theo, Vân Ngọc trở lại khu ổ chuột và chu cấp cho mọi người. Cậu không thấy Michael hay người của anh ta quanh quẩn khu ổ chuột, thật là đáng ngạc nhiên!

[Michael không ở đây sao? Thế giờ anh ta đang ở đâu chứ?]

[Pupa: Anh ta đang bận thoát khỏi quyền lực của Linh mục trưởng. Anh ta đang cố gắng tách bản thân khỏi Linh mục trưởng và củng cố lại địa vị như một hoàng tử. Anh ta không muốn bị điều khiển chi phối bởi Linh mục trưởng thêm chút nào nữa.]

[ Chà, thật là một nước đi táo bạo!]

Linh mục trưởng rất uy quyền, nếu Michael đủ can đảm để tách mình ra, thì anh ta cũng đủ dũng cảm để chiến đấu chống lại Linh mục truỏng. Vân Ngọc ngưỡng mộ sự can đảm này của Michael. Bởi vì đó là phẩm chất mà cậu muốn có.

Vân Ngọc thích trò chuyện với hệ thống trong khi giúp khu ổ chuột như thường lệ, cho đến khi cậu nhìn thấy một ông già đi về phía cậu với cơ thể gầy gò ốm yếu. Ông ấy trông thật đáng thương, bước từng bước khập khiễng đến chỗ Vân Ngọc. Sau khi đến khá gần, ông ấy bám lấy tay Vân Ngọc và thì thầm “ Ngài, tôi...”

“ Ông cần gì thế, thưa ông?” Vân Ngọc không nghe rõ ông ấy nói gì, vì thế cậu cúi thấp đầu và ghé tai nghe ông ấy thì thầm. Cậu nghĩ rầng ông cụ này đang xin sự giúp đỡ từ cậu, nhưng thay vào đó, cậu nhận được những lời tàn nhẫn

“ CHẾT ĐI!”

[Pupa: Coi chừnggg]

Cơ thể Vân Ngọc phản ứng lại ngay lập tức khi cậu cảm nhận được một thứ đồ vật sắc nhọn chạm vào bụng cậu. Vân Ngọc tránh con dao đang hướng tới trái tim mình. Mọi người xung quanh vô cùng sửng sốt khi thấy cảnh tượng này, người đàn ông đó nghiến răng và chạy đi với hai chân hoàn toàn khỏe mạnh.

Mọi người lập tức chạy lại đỡ Vân Ngọc và lo lắng hỏi cậu có bị thương không. Vân Ngọc choáng váng mất một lúc.

[Hệ thống! Tao là ma cà rồng, đúng không? Tại sao tao cảm giác chiếc dao xuyên vào bụng tao như muốn lấy luôn cái mạng quèn cua tao vậy]

[Pupa: Chiếc dao đó đã được ngâm trong nước Thánh, công dụng không khác gì một thanh gươm bạc cả. Nước thánh chỉ thích hợp cho những người trong nhà thờ lớn. Linh mục trưởng có thể đã khám phá ra thân phận ma cà rồng của cậu, hoặc ít nhất, ông ta đoán được điều đó.]

[ Chắc chắn vậy rồi, đây là một âm mưu ám sát hợp pháp đấy chứ nhỉ.]

Vân Ngọc không thể xem nhẹ thế giới này nữa. Khi con dao gần như đâm vào tim cậu, cậu cảm thấy như cuộc sống của mình sẽ bật lên như một bong bóng. Linh mục trưởng không phải là người mà cậu không thể đụng vào.

[ Tao nghĩ tao nên trở lại sớm thôi, tao có cảm giác là đây chưa phải là lần cuối cùng đâu.]



Vân Ngọc trở lại biệt thự và chuẩn bị hoàn thành một vài tài liệu cần thiết. Trước đây cậu cứ trì hoãn việc hoàn thành những tài liệu này bởi vì cậu nghĩ cậu chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ và thoát khỏi thế giới này sớm thôi, nhưng bây giờ điều đó thật mạo hiểm.

[Pupa: cậu định chuyển nhượng tất cả gia sản ư?]

[ Tao không chắc liệu tao còn sống để tăng Breakmeter lên 100% hay không. Tao không muốn người dân ở đây phải chịu đựng vì sự cẩu thả của tao, đặc biệt là những đứa trẻ mồ côi.]

Sau cả đêm chuẩn bị chuyển giao tài sản, Vân Ngọc nhận được thông báo đột ngột từ hệ thống.

[Pupa: Đinh! Fatemeter tăng lên 90%]

[Pupa: Đinh! Fatemeter tăng lên 95%. Breakmeter vẫn là 85%]

(GinGIn: 95% thì là nô ɭệ tình yêu được rồi đấy quí zị. U là trời anh nhà tui u mê vợ quá mà>
Vân Ngọc đặt bút xuống và nhìn chầm chằm vào thứ hệ thống đang lượn lờ xung quanh cậu.” Mày có chắc là mày không làm phiền tao không, Pupa? Đang nửa đêm đấy, và Fatemeter của Michael đã tăng lên 95%?”

“ Có lẽ anh ta có một giấc mơ “ướŧ áŧ” với cậu? Có lẽ anh ta mơ ước có một lần q.u.a.n.h.ệ hoang dã với cậu thì sao?” Pupa nói một cách thờ ơ.” Tôi nghĩ Fatemeter sẽ đạt đến 100% khi anh ta lên....đỉnh? Đúng là con người...”

“ Mày thật không biết xấu hổ!” Vân Ngọc đỏ mặt “ Làm sao một người có thể tăng mức độ tình yêu chỉ vì có một giấc mơ không trong sáng cơ chứ?”

“ Cậu chắc rằng mình chưa từng có một giấc mơ “ ướŧ áŧ” nào với Hàn Diệp hay sao? Cậu là một fan cuồng của anh ta và yêu anh ta đến chết đi sống lại. Nghe có vẻ ví dụ này rất hợp hoàn cảnh này nhỉ haha”

“ N-Này! Đừng có mà đào bới kí ức của taooo!” Vân Ngọc che đậy khuôn mặt đỏ bừng của mình “ D-Dù sao thì, Fatemeter chả quan trọng đối với tao! Breakmeter mới là thứ tao cần hoàn thành cơ mà! Tại sao Fatemeter tồn tại vậy chứ?”

“ Bởi vì với một vài kí chủ, yêu nhân vật chính là điều không thể tránh khỏi. Một số kí chủ muốn xem rằng liệu tình yêu của họ có được đáp lại hay không.” Pupa trả lời.

“ Hah! Tao không muốn yêu như vậy đâuuu!” Vân Ngọc lắc đầy và nói một cách kiên quyết.” Tao sẽ không yêu đương gì ở những thế giới này! Tất cả những gì tao muốn là trở lại thế giới của mình và tiếp tục cuộc sống bình thường như bình thường! Cảnh diễn đầu tiên đang vẫy tay chờ tao kia kìaaa”

***

Cùng lúc đó, Michael bật dậy sau một đêm dài đầy mộng mị. Anh đã nghe tin tức về vụ ám sát công tước trong khu ổ chuột. Công tước đã né tránh được cuộc tấn công, nhưng phản ứng run rẩy của cậu sau đó đã làm Michael chú ý.

Công tước là ma cà rồng, sự tấn công từ một con dao sẽ chẳng thể gϊếŧ được cậu. Nhưng phản ứng của cậu cho thây rằng, con dao đó không phải là con dao bình thường.

Anh đã nghi ngờ ai đó, sau cuộc thẩm vấn ngắn ngủi, anh cuối cùng cũng tra ra được rằng chiếc dao đã được ngâm qua nước thánh, nó không khác gì một thanh gươm bạc có thể gϊếŧ chết một ma cà rồng. Và người duy nhất trong Thánh quốc này có thể tiến tới hồ nước Thánh là anh và Linh mục trưởng.

Michael cảm thấy rằng anh thật bất cẩn khi để Linh mục trưởng tấn công công tước một cách dễ dàng như thế. Anh vừa tỉnh dậy sau một đêm dài, trằn trọc suy nghĩ về công tước. Công tước là một người tốt, cậu đã giúp đỡ những người khác, bảo vệ và nuôi dưỡng những đứa trẻ mồ côi và người nghèo, nhưng những gì cậu nhận được lại là một âm mưu ám sát gần như đã cướp đi mạng sống của cậu.

Michael nắm chặt nắm đấm, công tước có thể đã thực sự chết nếu cậu chậm một giây nữa. Anh cần phải làm mọi thứ thật nhanh chóng nếu anh muốn bảo vệ cậu ấy.

“ Ta sẽ không bao giờ buông tay.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play