Nghe thấy lời của Sở Cửu Ca, tất cả mọi người đều hít ngược một hơi, tiểu nha đầu này không biết bản thân đang nói chuyện với ai sao?

Tử Kha đứng lên nói: "Sở Cửu Ca, ngươi hỗn xược! Ngươi lại dám vô lễ với phụ hoàng ta, quả thật tội không thể tha!"

"Phụ hoàng! Vẫn là trực tiếp đem cặp tiện nhân vô lễ với người kéo ra ngoài lăng trì đi!" Tử Tâm nhịn không được mở miệng nói.

Tử Hoàng chỉ cho là tiểu nha đầu ở trước mặt đám tiểu bối ngạo mạn, không nghĩ đến đối diện với ông một hoàng đế của nước mạnh nhất trong thất quốc cũng to gan như vậy, quả thật vô pháp vô thiên.

Tử Hoàng nói: "Hai người các ngươi câm miệng, đừng có dọa đến muội muội các ngươi."

"Ta biết ngươi nhất thời khó chấp nhận, mới nói ra lời kích động như vậy, trẫm có thể lý giải. Chỉ cần mẫu thân ngươi trở thành phi tử của ta, ngươi cũng có thể trở thành công chúa danh chính ngôn thuận của Tử Linh Quốc, những người khác tuyệt đối không dám nói ngươi nửa câu, cũng không ai dám ức hiếp ngươi. Ngươi muốn thứ gì ta cũng có thể làm vừa lòng ngươi, tài nguyên tu luyện cũng sẽ giống với những hoàng tử công chúa khác, những thứ này ngươi ở Xích Linh Quốc đều không thể có được."

Một tiểu nha đầu mới mười bốn tuổi, Tử Hoàng tin là điều ông đề ra là điều kiện rất hấp dẫn, bất kì một ai cũng không cách nào từ chối.

Công chúa của Tử Linh Quốc, đây tuyệt đối là thân phận cô chỉ dám mơ mà không thể có được, còn có các loại trân bảo, tài nguyên tu luyện đây đều là thứ cô tuyệt đối cần..

Cửu thúc lúc này tức đến muốn gϊếŧ người, tiểu Cửu sẽ thèm những thứ này.

Công chúa Tử Linh Quốc, cái thứ đồ chơi c** m* gì? Sao có thể xứng với cô, cô.. cô là..

"Hít!" Cửu thúc hít ngược một hơi.

"Cửu thúc, người không sao chứ?" Sở Cửu Ca phát hiện bất thường của Cửu thúc.

Dung mạo có thể khôi phục, lực lượng hỗn loạn trong thân thể cũng đã làm sạch, thực lực của Cửu thúc đang từ từ hồi phục, nhưng mà ký ức của Cửu thúc Sở Cửu Ca lại không biết trị liệu thế nào, không biết ra tay từ đâu.

Có lẽ đợi đến khi Cửu thức thực lực hồi phục đến đỉnh phong, người mới có thể hoàn toàn khôi phục ký ức.

Cửu thúc lắc lắc đầu nói: "Ta không sao, tiểu Cửu đừng lo lắng."

Ánh mắt của Cửu thúc nói cho cô biết, người muốn gϊếŧ đi Tử Hoàng.

"Cửu thúc, giao cho ta xử lý, người bây giờ vẫn còn là bệnh nhân. Đương nhiên nếu như có cơ hội cần đến người ra tay, ta sẽ không ngăn cản người." Sở Cửu Ca thấp giọng nói bên tai Cửu thúc.



Trực tiếp gϊếŧ đi Tử Hoàng, biện pháp này không thông.

Bởi vì bọn họ tuyệt đối không có cách nào sau khi gϊếŧ đi Tử Hoàng, an toàn rời khỏi hoàng cung Tử Linh Quốc, hơn nữa manh mối hộp bất tử thứ ba cũng sẽ đứt đi.

Sắc mặt Tử Hoàng lúc này còn đen hơn cả đáy nồi, ông đưa ra nhiều điều kiện hấp dẫn như vậy dụ dỗ cô, tiểu nha đầu này lại hoàn toàn không nhìn ông, hơn nữa đi quan tâm một tùy tùng đê hèn, hơn nữa lại là một nam nhân.

"Sở Cửu Ca!" Tử Hoàng âm trầm hô lên tên cô.

Sở Cửu Ca nói: "Tử Hoàng bệ hạ, ngươi cũng quá ngây thơ rồi! Chỉ chút điểm tốt này lại muốn mua chuộc ta, ngươi xem ta là trẻ lên ba sao!"

Tiểu nha đầu này, quả thật không thể nói lý!

Trợn tròn mắt nhìn Sở Cửu Ca, đây còn chưa đủ, cô còn muốn cái gì?

Thân là dã chủng của nữ nhân trong lòng Tử Hoàng, Bệ hạ không đem cô thần không biết quỷ không hay loại trừ đã là đức cao vọng trọng rồi, cô lại được voi đòi tiên.

Tử Hoàng nói: "Ngươi không thích trẫm đến thế sao? Tiểu hài tử bướng bỉnh thì cũng phải có mức độ chứ, đừng vì sự bướng bỉnh của ngươi hủy đi hạnh phúc cả đời của Tuyền Nguyệt, sự tồn tại của ngươi khiến cho Tuyền Nguyệt nhận phải lời dèm pha còn ít hay sao?"

Nếu như chỉ là tiểu nữ nhi của gia đình bình thường, nghe thấy lời như vậy nhất định rất khó chịu, không dám nói chuyện, trong lòng cảm thấy tội lỗi, nhưng mà Sở Cửu Ca hiển nhiên không chịu chiêu này.

Sở Cửu Ca nói: "Bệ hạ, nếu như ngươi đã không chấp nhận sự thật này, vậy thì ta nói đạo lý với ngươi vậy, để cho ngươi chấp nhận, biết khó mà lui."

"Điểm thứ nhất, ta cảm thấy ngươi đối với nhi nữ giáo dục có vấn đề, ta không dám trở thành cái gì công chúa của Tử Linh Quốc, nếu như ta cũng bị những tên phế thải đó dạy hư, vậy thì lãng phí công sức bồi dường hơn mười năm nay của mẫu thân ta rồi." Sở Cửu Ca nói.

"Ngươi nói cái gì?" Tử Hoàng không tin vào lỗ tai mình.

Tiểu nha đầu này điên rồi, đây là hoàng cung của Tử Linh Quốc, cô lại dám nói ra lời như vậy.

Chẳng lẽ không sợ Tử Hoàng lôi cô ta ra chém, chỉ bởi vì Tử Hoàng nhìn trúng mẫu thân cô, liền không biết trời cao đất dày, không biết sống chết đến thế.

Cô tiếp tục to gan như vậy, e là khiến cho người mẫu thân sắp phát đạt này thảm rồi.



Sở Cửu Ca nói: "Cũng chính là nói, ngươi không biết dạy con, chùm trên không thẳng chùm dưới cong."

Sở Cửu Ca rất thẳng thừng, miệng lưỡi không tha cho ai, nếu như Tử Hoàng không hành động thì cô cũng sẽ không không khách khí như vậy.

Nhưng mà tên hoàng đế ngựa giống này lại để cho mẫu thân làm thiếp của ông ta, hơn nữa còn là một trong số mấy ngàn tiểu thiếp, lại còn một vẻ như đang bố thí, cô đương nhiên bị chọc giận rồi.

Lần thọ yến này, không đem hội trường này đập nát bét, không đem mặt mũi Tử Hoàng đánh cho sưng vù, cô không còn là Đệ nhất thần trộm Sở Cửu ca.

Sở Cửu Ca nói: "Ta có nói sai sao? Một nữ nhi và một nhi tử của ngươi đều là thủ hạ bại tướng của ta đó! Hơn nữa tính cách không tốt, ức hiếp nam bá chiếm nữ, độc như rắn."

Tử Kha và Tử Tâm chỉ cảm thấy trên mặt nóng rát, cô lại dám nhắc đến chuyện này.

Tử Tâm giận nói: "Sở Cửu Ca, ngươi lúc trước chỉ là sử dụng âm mưu quỷ kế ám toán bổn công chúa mà thôi, bổn công chúa sao có thể không phải là đối thủ của ngươi."

Tử Kha nói: "Ta là Tứ hoàng tử của Tử Linh Quốc, lần trước ngươi đơn thuần là ăn may, bây giờ ngươi lại dám không biết xấu hổ ở trước thọ yến của phụ hoàng chê chúng tôi, thật là vô lý!"

Tử Kha và Tử Tâm đứng ra, vậy thì trực tiếp ở trước mặt mọi người thừa nhận là thủ hạ bại tướng của Sở Cửu Ca.

Tử Hoàng có chút không vui, "Tuổi còn trẻ lời nói đừng có nói chắc chắn quá, cũng đừng quá tự ngạo quá, ngươi nói trẫm không biết dạy dỗ con, nếu như nhi nữ ta đem ngươi đánh bại, vậy thì ta muốn nạp mẫu thân ngươi làm phi, ngươi có phải sẽ không không chấp nhận nữa."

"Vậy cũng phải xem chúng có thể đánh bại ta hay không đã! Nhưng mà ngươi cũng đừng ôm hy vọng quá lớn, chúng không phải là đối thủ của ta." Sở Cửu Ca khinh miệt cười nói.

Quan khách ở hiện trường người người trợn tròn mắt, bọn họ chưa từng gặp qua người to gan như vậy, lại dám khiêu khích hoàng đế Tử Linh Quốc như vậy.

Tử Kha nói: "Sở Cửu Ca, ngươi tốt lắm! Vậy thì để ta khiêu chiến ngươi trước."

Sau khi hắn về nước cũng nỗ lực tu luyện, Sở Cửu Ca một nữ tử tiểu quốc tốc độ tu luyện sao có thể nhanh như hắn, lần này hắn nhất định rửa mối nhục trước đó.

Tử Tâm bị Tử Kha giành trước có chút bực bội, nếu như có thể trước mặt phụ hoàng giáo huấn Sở Cửu Ca một chút, nhất định khiến cho phụ hoàng nhìn bằng con mắt khác.

Xem ra trận đấu này là không thể tránh khỏi rồi, bởi vì Sở Cửu Ca phá rối như vậy, mọi người ngược lại cảm thấy lần thọ yến này so với mấy lần trước có ý tứ hơn nhiều.

Sở Cửu Ca đánh giá Tử Kha nói: "Một mình ngươi lên sao? Như vậy thì ta ức hiếp ngươi quá rồi! Hay là ngươi với Tử Tâm công chúa cùng lên đi!"

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play