Người mở miệng là một vị hoàng tử của Hoàng Linh Quốc, đấu giá sư nói:
"Hội đấu giá Cửu Thiên chúng tôi nhận được bảo vật, chỉ phụ trách đấu
giá mà thôi, không bao giờ hỏi nguồn gốc của bảo vật, cũng sẽ không nói
với bất kì ai nguồn gốc của nó. Vị khách nhân này nếu như không hài
lòng, thì có thể rời khỏi, mời đi bên này!"
Mỹ nữ đấu giá sư rất cứng rắn, vị hoàng tử này nhìn thấy vật đấu giá đó mắt cũng đỏ ngầu rồi.
Những vật phẩm đấu giá trước đó hắn cảm thấy quen mắt, nhưng mà ấn tượng
không sâu lắm, kết quả đợi đến món đất đỏ nhất cái này đưa lên, cuối
cùng mới nhớ ra, những thứ này là gì.
Ở đây có một bộ phận vật
phẩm đấu giá là bảo vật trong quốc khố Hoàng Linh Quốc hắn, phụ hoàng
hắn khi xưa dẫn hắn vào đó xem qua.
Không chỉ có hoàng tử của Hoàng Linh Quốc nổi trận lôi đình, sứ giả Tranh
Linh Quốc và cả Lục Linh Quốc cũng giận điên rồi, bọn chúng đều đã phát
hiện bảo vật của bọn chúng.
Tử Tinh Châu nháy nháy mắt nói: "Cửu Ca, những bảo vật này đều là ngươi gửi đấu giá sao!"
Hắn cảm thấy Cửu Ca quả thật là quá cường đại rồi, rõ ràng biết hoàng thất
các nước sẽ phái người đến tham gia buổi đấu giá của hội đấu giá Cửu
Thiên, cô lại dám lấy những thứ cô trộm được từ bảo khố hoàng cung và
phủ Thừa tướng đường đường hoàng hoàng để ở hội đấu giá Cửu Thiên đấu
giá.
Bảo vật bị đem đi bán đấu giá, người của ba nước đều rất bức xúc, sau đó bọn chúng không muốn những bảo vật đó lưu lạc bên ngoài,
bọn chúng cũng phải cắn chặt răng, tim nhỏ máu đấu giá trở lại những vật đó lần nữa.
Sau khi đấu giá bảo vật kết thúc, vật đấu giá chung cuộc dưới sự chờ đợi của mọi người được lấy ra.
Đấu giá sư nói: "Vật đấu giá chung cuộc của hội đấu giá Cửu Thiên lần này
là tam phẩm đan dược, ba bình tam phẩm đan dược, mỗi loại đan dược cũng
không giống nhau, hiệu quả cũng sẽ không giống nhau, cực kì hiếm gặp."
Lời này vừa nói ra, toàn trường rộn ràng cả lên!
Người của ba nước đó quả thật muốn thổ huyết, tiền của bọn chúng đã tiêu gần
hết khi mua lại bảo vật của quốc gia chúng vốn bị Đệ nhất thần trộm trộm đi, sau đó lại nói với chúng tiếp theo họ đấu giá lại là tam phẩm đan
dược.
Đây là tam phẩm đan dược đó! Quốc gia của họ cũng không có lấy một viên.
Bây giờ khó khăn lắm mới gặp được, nhưng mà tiền tiêu hết rồi, bọn chúng cũng mua không được nữa!
Đệ nhất thần trộm đáng chết!
Bọn chúng trong lòng đem tên Đệ nhất thần trộm đáng chết đó chửi rủa một phen.
Mỹ nữ đấu giá sư nói: "Bình thứ nhất tam phẩm đan dược có tên Tuyết Nhan
Đan, tuyệt đối là đan dược mà mỗi một người nữ nhân đều mơ mộng muốn có
được, nếu không phải ta chỉ là một đấu giá sư nhỏ nhoi, cũng muốn đến
đấu giá đan dược này."
Hiệu quả thần kì của đan dược bị vị mỹ nữ đấu giá sư này nói lên, khiến cho nữ nhân toàn trường đều hai mắt phát sáng.
Vì sự mỹ lệ bọn họ cực kỳ liều mạng đấu giá, có thể thấy lần đấu giá đan dược này sẽ là một trận tranh đua huyết vũ tinh phong.
"Ba trăm vạn linh ngọc!" Giá cả này, là do Tử Tâm hô lên.
Thân là công chúa có dung mạo tầm thường nhất trong số các hoàng tử công
chúa của Tử Linh Quốc, cô đối với dung mạo của mình rất không hài lòng.
Bây giờ có đan dược có thể giúp cô trở nên xinh đẹp, cho dù tốn nhiều tiền hơn nữa cô cũng phải có được.
Sở Cửu Ca hô lên: "Ba trăm lẻ một vạn!"
Giọng nói này, cách xa hơn nữa Tử Tâm cũng có thể nghe ra là giọng nói của ai.
Cô tức đến nghiến răng, "Người nữ nhân này cố ý chống đối với ta, đáng ghét!"
"Hoàng huynh! Ba trăm vạn là cực hạn của muội rồi. Bên chỗ huynh có bao nhiêu, chúng ta gộp lại mua! Đến lúc đó huynh có thể chia một chút cho mẫu phi huynh." Tử Tâm nói.
Một bình đan dược chỉ có mười viên, cô rất không muốn chia một nửa cho người khác, nhưng bây giờ không có cách khác rồi!
"Được!" Tử Kha đáp ứng rồi, mẫu phi của hắn nếu như trở nên xinh đẹp rồi, lần
nữa nhận được sự sủng ái của phụ hoàng, đối với hắn mà nói chỉ có lợi
chứ không hại.
"Ba trăm mười vạn!" Có một đồng bọn như Tử Kha, Tử Tâm có đủ sự tự tin rồi.
Sở Cửu Ca nói: "Ba trăm hai mươi vạn!"
Tử Tâm và Tử Kha tức đến nghiến răng, chỉ có thể tiếp tục nâng giá.
Tử Tinh Châu nói: "Thật là vô vị, Cửu Ca để ta chơi với bọn chúng."
Tử Tinh Châu tiếp nối Sở Cửu Ca, trực tiếp đem giá cả nâng cao đến năm trăm vạn, Sở Cửu ca mới kêu dừng.
Năm trăm vạn khiến cho Tử Kha và Tử Tâm tim không ngừng nhỏ máu, bọn chúng
còn chưa biết đan dược chúng đấu giá được do Sở Cửu Ca luyện chế, hoàn
toàn là đem tiền tặng cho Sở Cửu Ca mà.
Mỗi một bình đan dược đấu giá tiếp theo đều rất được hoan nghênh, Tam Tiền cười ha ha nói: "Lời
to rồi lời to rồi, tiền tiêu vặt đã đủ dùng rồi, Cửu muội muội ta thích
nhất là muội đó."
Tam Tiền còn chưa có tiếp cận Sở Cửu Ca, một
thân ảnh màu trắng lóe qua, Dung Uyên lạnh giọng nói: "Ngươi cách Cửu
nhi nhà ta xa một chút."
Tam Tiền cười nói: "Vật đấu giá Cửu muội
muội đưa đến cho ta đã giúp ta một việc lớn đó! Sau này có bảo bối gì
gửi đấu giá ở chỗ ta, ta tuyệt đối cho muội mức phân chia cao nhất."
"Ta có thể suy nghĩ lại." Sở Cửu Ca cười nói.
Bởi vì cô đã nhắm đến bảo khố trong cung của Tử Linh Quốc, đến lúc đó không thể thiếu tiêu tang ở hội đấu giá Cửu Thiên.
Dung Uyên trầm thấp nói: "Cửu nhi, việc đã xong rồi, chúng ta nên đi rồi!"
"Được!"
Tam Tiền đuổi theo nói: "Cửu muội muội, ta tiễn muội."
Lúc này có người gây sự ở hội đấu giá Cửu Thiên, người gây sự đương nhiên là người của ba nước.
Đôi mày Tam Tiền nhíu lại, nói: "Thật là ồn! Xảy ra chuyện gì rồi?"
"Thiếu chủ, mấy vị khách nhân này nói phần lớn vật phẩm đấu giá lần này của
buổi đấu giá, đều thuộc về bọn họ. Trước đó bị một người gọi là Đệ nhất
thần trộm trộm đi, bọn họ yêu cầu hội đấu giá Cửu Thiên chúng ta giao ra tên Đệ nhất thần trộm đó, để cho bọn họ xử trí." Lão Ngô trả lời.
Đệ nhất thần trộm đã gây nên một cơn sóng lớn trong tứ quốc, thế nhưng vô
luận bọn chúng nỗ lực thế nào cũng không tìm thấy bất cứ tung tích gì
của Đệ nhất thần trộm.
Tam Tiền càng thêm hiếu kì nhìn Sở Cửu Ca, Đệ nhất thần trộm.
Hắn lạnh giọng nói: "Nói với chúng, hội đấu giá Cửu Thiên ta không phải là
nơi chúng có thể tùy tiện huyên náo, chúng ta cũng sẽ không bao giờ bán
đứng tin tức của khách nhân, bảo bọn chúng chết tâm đi. Nếu như chúng
còn dám dài dòng, cho chúng chút sắc mặt xem! Thật cho rằng hội đấu giá
Cửu Thiên chúng ta là quả hồng mềm hay sao."
"Vâng, thiếu chủ!"
Những người đó của ba nước đã xem thường sự cường thế của hội đấu giá Cửu
Thiên, người của họ thực sự quá mạnh rồi, người của ba nước phút chốc bị dọa sợ, cũng không dám náo nữa.
Hội đấu giá Cửu Thiên bọn chúng đắc tội không nổi, chỉ có thể chửi rủa tên Đệ nhất thần trộm đó trong lòng.
Thọ yến của Tử Hoàng sắp sửa bắt đầu, Tử Hoàng nghe ngóng được nơi ở của Sở Tuyền Nguyệt, rất muốn gọi vào cung gặp mặt, nhưng mà việc quá bận rồi, cuối cùng dự tính đêm thọ yến gặp gặp, đây cũng được xem là một sự kinh hỷ.
Ba canh giờ trước khi thọ yến bắt đầu, vị Kỳ đại nhân đưa họ đến Tử Linh Quốc đã đợi sẵn ở bên ngoài, tuy rằng Bệ hạ bảo bọn chúng
nhanh chóng qua đó, nhưng mà ông sao lại dám hối thúc chứ.
Mặt trời lặn, có vô số xe ngựa hoa lệ không ngừng chạy đến hoàng cung Tử Linh Quốc.
Sở Cửu Ca và Sở Tuyền Nguyệt đã chuẩn bị xong xuôi, Cửu thúc cũng muốn theo qua đó, không hề muốn ở lại chỗ này.
Lúc này trên mặt ông vẫn còn có băng dán, cứ như vậy ra ngoài thì có chút quỷ dị.
Sở Cửu Ca lấy ra một mặt nạ màu đen, nói: "Cửu thúc, người đem mặt nạ này đeo lên đi!"
"Được!"
Sở Cửu Ca nhìn Cửu thúc, kỳ thực mặt của Cửu thúc có lẽ đã gần khỏi hoàn toàn rồi.
"Sở gia chủ, Cửu tiểu thư, mời!" Tiểu cô nãi nãi cuối cùng cũng đi ra rồi, Kỳ đại nhân cũng phi thường cảm động.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT