"Sở gia chủ, vậy thì mời! Dù sao vẫn còn thời gian mười ngày, Xích Linh
Quốc cách Tử Linh Quốc cũng không có gần, chúng ta phải tranh thủ lên
đường mới được." Người đó mời Sở Tuyền Nguyệt lên xe ngựa.
Sở Tuyền Nguyệt nắm chặt nắm đấm nói: "Được!"
"Phu nhân!" Cổ tay Sở Tuyền Nguyệt bị kéo lại, cô khẽ ngẩn ra.
"Sở gia liền giao cho người rồi, đợi Ca nhi trở về.."
"Không được!" Ông cố chấp giữ lại Sở Tuyền Nguyệt, đem Sở Tuyền Nguyệt kéo trở lại.
"Rầm!" Sở Tuyền Nguyệt ngã vào người ông, hai người đứng gần như vậy, hơi thở
của hai người cũng có thể cảm nhận rõ ràng đến thế.
Sở Tuyền
Nguyệt chỉ cảm thấy tim đập thình thịch, nhưng mà lúc này không thể làm
việc theo cảm tính, cô nhất định phải rời khỏi, nếu không bọn họ đều sẽ
gặp nguy hiểm.
Cảm nhận được hơi thở thanh mát như vậy, Cửu thúc cũng ngẩn ra, lần đầu
tiên ở gần phu nhân đến thế, nhịp tim cũng chậm đi nửa nhịp.
Người dẫn đầu đám người Tử Linh Quốc trong mắt lóe qua nộ ý, đáng chết, tên
xấu xí đáng chết này lại dám ở trước mặt mọi người đội mũ xanh cho Bệ hạ họ, quả thật muốn đem bọn chúng chặt ra thành từng mảnh.
Cũng không xem xem bản thân trông như thế nào, bản thân có thân phận gì, lại dám lôi lôi kéo kéo với người mà bệ hạ nhìn trúng!
Đợi Sở gia chủ được đưa ra khỏi thành, ông liền bí mật phái người đến đem tên này phanh thây từng mảnh.
"Sở gia chủ, mời!"
Tay của Sở Tuyền Nguyệt đặt trên mu bàn tay của Cửu thúc, tim của Cửu thúc khẽ run.
Sở Tuyền Nguyền kéo tay ông ra, lúc này ông đã không còn bao nhiêu sức lực rồi, cứ thế bị Sở Tuyền Nguyệt thoát ra được.
"Sở gia chủ, mời!" Người đó cười tươi nói.
"Được!"
Ngay lúc đó, một âm thanh lạnh lùng vang lên, "Các ngươi đây là muốn đưa mẫu thân nhà ta đi đâu?"
Một thiếu nữ hồng y tuyệt sắc xuất hiện trước mặt mọi người, mọi người đại kinh: "Ca nhi!"
"Tiểu Cửu!"
"Cửu tiểu thư!"
Không một ai hy vọng cô trở về vào lúc này, quá nguy hiểm rồi.
Người đó nhìn thấy Sở Cửu Ca, hai mắt phát sáng, ông cười nói: "Có lẽ đây là
Cửu tiểu thư rồi! Thọ yến của Bệ hạ Tử Linh Quốc chúng tôi Xích Linh
Quốc đương nhiên cũng phải phái đại biểu đến tham gia, Sở gia chủ là
người Bệ hạ chúng tôi ân điểm chọn ra. Cửu tiểu thư thân là nữ nhi của
Sở gia chủ, nếu đã gặp được, vậy thì cùng với Sở gia chủ đến Tử linh
Quốc một chuyến, tham gia thọ yến của Bệ hạ chúng tôi!"
Sở Cửu Ca đứng bên Sở Tuyền Nguyệt, Sở Tuyền Nguyệt kéo lại Sở Cửu Ca nói: "Ca nhi, con.."
Sở Cửu Ca an ủi Sở Tuyền Nguyệt nói: "Mẫu thân, không sao, giao cho con đi!"
Cô nhìn Cửu thúc bị trọng thương, còn có bọn người của Xích Kiêu, đáy mắt lóe qua hàn quang.
"Thọ yến của hoàng đế bệ hạ Tử Linh Quốc, chúng tôi đương nhiên sẽ đi tham
gia, ngươi trở về nói với bệ hạ nhà ngươi, chúng tôi nhất định đúng giờ
đến. Thiệp mời để lại, các ngươi có thể trở về phục mệnh rồi, người của
Sở gia chúng tôi không cần các ngươi hộ tống." Sở Cửu Ca nói.
"Vậy thì không được, chúng tôi nhận được mệnh lệnh là phải đích thân hộ tống Sở gia chủ qua đó! Dù sao đường xá xa xôi, khó tránh có nguy hiểm không phải sao?" Ông nói.
"Chúng tôi liền không lãng phí thời gian nữa, người đâu! Mời Sở gia chủ và Cửu tiểu thư lên xe ngựa!"
"Tiểu Cửu!" Cho dù lúc này ông đã như ngọn nến trước gió nhưng vẫn xông lên phía trước.
Một cây ngân châm bay ra, Sở Cửu Ca phong bế đi huyệt đạo của Cửu thúc.
Nay cô đã đem bất tử sinh mệnh chi đồng tu luyện đến tầng thứ hai, đối với tình trạng thân thể của Cửu thúc rất rõ ràng.
Một châm xuống, ổn định lực lượng đang hỗn loạn trong thân thể ông, nhưng mà đây chỉ là tạm thời.
Sở Cửu Ca giận nói: "Các ngươi sao lại phiền như vậy! Ta nói tự mình đi thì sẽ tự mình đi, các ngươi nhiều chuyện quá rồi."
Tiểu nha đầu này lại dám nổi giận với bọn chúng, những người này cũng giận
rồi, "Đây không phải do các người nói là được, người đâu! Mời.."
Lời của ông còn chưa nói xong, liền nhìn thấy một thân hình quỷ mị xuất hiện bên người ông.
Vô số ngân châm bay ra, mà Sở Cửu Ca đang cầm một cây châm độc đặt trên cổ ông.
Người này tuy là người phát hiệu lệnh, địa vị cũng là cao nhất, thực lực yếu
nhất, còn chưa đạt đến luyện linh cảnh, cho nên ông ta trước đó căn bản
không có tham chiến.
Sở Cửu Ca muốn bắt lại gia hỏa này không có khó.
Sở Cửu Ca lạnh giọng nói: "Ta xem ngươi đây là nghe không hiểu tiếng người rồi! Ta nói ta sẽ tự mình đi, ngươi trước cút về Tử Linh Quốc cho ta,
nghe không hiểu lời của ta sao? Muốn chết!"
"Ngươi.. ngươi.."
Bọn chúng từng người đều trợn tròn mắt, thiếu nữ này tốc độ quá nhanh, bởi
vì tuổi của cô còn nhỏ nên bọn chúng không có đề phòng, một chút bất
cẩn, lại để cho bọn họ bắt được đại nhân rồi.
"Cửu tiểu thư, nhanh thả đại nhân ra! Nếu không cho dù ngươi là nữ nhi của Sở gia chủ, chúng tôi cũng sẽ không thủ hạ lưu tình."
Uy áp những người này bạo phát ra, muốn chấn nhiếp Sở Cửu Ca, nhưng mà Sở Cửu Ca ngay đến mày cũng chẳng nhíu lấy một cái.
"Các ngươi tốt nhất đừng manh động, độc châm trên tay ta đã bôi lên kịch
độc, chỉ cần rạch sướt da ông ta một chút, ông ta chết chắc."
"Aaaaa!" Vị đại nhân này sắc mặt trắng bệch, thiếu chút chân mềm nhũn quỳ trên mặt đất rồi.
"Kịch độc, ngươi.. ngươi cẩn thận chút!"
Cục diện bế tắc, những cao thủ luyện linh cảnh đang nghĩ biện pháp cứu đại nhân từ trong tay Sở Cửu Ca.
Vào lúc này, một giọng nói băng lạnh truyền đến, "Các ngươi đây là làm cái gì?"
Tử Tinh Châu nhìn thấy Sở Cửu Ca nói Sở gia xảy ra chuyện liền chạy mất rồi, hắn vừa đến căn bản không biết Sở gia ở đâu.
Hắn phải tìm người hỏi thì mới biết, nhưng lại không nghĩ đến nhìn thấy cảnh này.
Người bị Cửu Ca bắt làm con tin hắn cũng từng gặp qua, là người bên cạnh phụ
hoàng, thực lực năng lực không ra sao, năng lực tâng bóc thì tuyệt vời.
Mọi người nhìn về nam tử xinh đẹp yêu mị đến không giống người, người đó
nói: "Thất hoàng tử điện hạ, người.. người sao lại ở đây.."
Mọi người nghe đến đây là Thất hoàng tử, đương nhiên rất cảnh giác nhìn hắn, vậy mà lại đến thêm một kẻ phiền phức lớn.
Dù sao hoàng tử và công chúa trước đó, từng người đều không phải người tốt lành gì.
Vị Thất hoàng tử này tuy rằng xinh đẹp hơn bọn chúng nhiều, mọi người đều
cho rằng hắn cũng cùng một giuộc với đám người trước đó.
Tử Tinh
Châu vô duyên vô cớ phải nhận ánh nhìn chán ghét của những người này, sờ sờ gương mặt của mình, chẳng lẽ một đường gấp rút đuổi theo nên cả mặt
đều là bụi bẩn quá xấu rồi, mới khiến người ta chán ghét như vậy.
Tử Tinh Châu nói: "Bổn cung muốn đến nơi nào các ngươi cũng quản được sao?"
Sở Cửu Ca đưa một ánh nhìn cho Tử Tinh Châu, Tử Tinh Châu đi vào trong
phạm vi bao vây của những người đó, vỗ vỗ vai của một cao thủ luyện linh cảnh nói: "Ta lại muốn hỏi các ngươi, nhiều cao thủ luyện linh cảnh như vậy, toàn bộ đều đến Xích Linh Quốc làm gì?"
"Thất hoàng tử, là như
vậy, người cũng biết sinh thần của Bệ hạ sắp đến rồi, Bệ hạ muốn Sở gia
chủ làm đại biểu Xích Linh Quốc đến tham gia, nhưng mà người Sở gia
không biết điều lại từ chối vinh dự lớn như vậy, không nguyện ý đi thì
đã thôi, còn to gan động thủ với chúng tôi, thậm chí bắt đại nhân làm
con tin." Ông ta đáp.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT