Tiểu Hắc vẫy vẫy cái đuôi màu lửa đỏ nói: "Một chút vết thương nhỏ mà thôi,
hắn đã đuổi theo đến đây rồi, cho ta chút đan dược hồi phục rồi ta lại
đi thu thập hắn."
Rõ ràng đã bị thương rồi, gia hỏa này vẫn còn ngoan cố.
"Chát!" Sở Cửu Ca ngay trên trán nó búng một cái.
"Cút về đó dưỡng thương, tiếp đến để ta!"
Bọn họ nhìn về Sở Cửu Ca, không có con yêu thú này gây rối, đợi đại nhân đến cô ta chết chắc.
"Uỳnh!" Lời Sở Cửu Ca vừa nói xong, cánh cửa trước mắt này mở rồi.
Bọn họ trợn tròn mắt nói: "Đây.. đây sao có thể? Trừ phi đại nhân sử
dụng chìa khóa đích thân mở cánh cửa này, nếu không căn bản là không thể mở được! Rốt cuộc xảy ra chuyện gì rồi?"
Sở Cửu Ca nói: "Còn ngây ra làm gì? Nhanh đi vào đó!"
Mở cửa đối với đệ nhất thần trộm mà nói, sao mà cần đến thủ đoạn bạo lực để mở, trực tiếp mở ra là được rồi, cho dù không có chìa khóa cô cũng
có thể dễ dàng làm được.
"Nhanh cản lại bọn họ!"
"Nhanh lên!"
"Binh binh binh!" Bọn họ muốn cản lại tụi Sở Cửu Ca, kết quả bị linh lực mạnh mẽ của Tử Tinh Châu quét ra ngoài.
Tiêu Man và Tiền Vân phối hợp đem cánh cửa đóng lại, Tử Tinh Châu nói:
"Nghe ý của bọn họ, tên áo choàng đen đó có chìa khóa, cho dù chúng ta
đem cửa đóng lại, hắn e rằng cũng có thể vào đây."
Sở Cửu Ca cười nói: "Vậy rất đơn giản, đem cái khóa này chỉnh lại là
được, cho dù hắn có chìa khóa lúc trước cũng mở không được."
Kỳ thực lúc đi đến cửa, Sở Cửu Ca đã thần không biết quỷ không hay đem cửa mở ra rồi.
Chỉ là tốc độ cô ra tay quá nhanh, không có ai phát hiện mà thôi.
Sau đó cô một mực nghiên cứu làm thể nào để sửa lại cái khóa này, khi
tiểu Hắc trở về cô đã tìm được biện pháp sửa đổi cái khóa rồi.
Sở Cửu Ca lấy ra mấy cây ngân châm, động vài cái trên cái khóa cửa đó, nói: "Xong rồi! Chúng ta đi."
Tên áo choàng đen đó đứng trước cửa, ánh mắt âm lạnh nhìn cánh cửa đồng trước mắt.
Hắn nói: "Nghĩ rằng trốn vào bên trong là có thể tránh được khỏi chết
sao? Thật là mơ mộng hão huyền, bên trong đã không có đường rồi, các
người chạy không thoát đâu, vừa hay ta có thể bắt rùa trong vạc."
Hắn lấy ra chìa khóa, chuẩn bị đi mở cửa.
"Rắc!" Cánh cửa đó một chút động tĩnh cũng không có, vậy mà mở không ra.
Tên áo choàng lạnh giọng nói: "Cảnh cửa này là làm sao thế này? Lại mở không ra, rốt cuộc là ai đem khóa đổi rồi, nói!"
Những người này đều run rẩy nói: "Đại nhân, chúng tôi không có! Chúng tôi sao dám chứ!"
Bọn họ làm thế nào cũng không nghĩ đến, Sở Cửu Ca bọn họ bị truy sát đến đường cùng, vậy mà lại có năng lực đem ổ khóa tinh xảo của cánh cửa này đổi rồi.
"Uỳnh!" Mở không ra cánh cửa này, tên áo choàng bạo phát ra lực lượng mạnh mẽ muốn đem cánh cửa đánh mở ra.
Thế nhưng cánh cửa này thực sự quá chắc chắn rồi, công kích của hắn không cách nào mở ra nó.
Khi nghe thấy tiếng động lớn này, Tiền Vân bọn họ vẫn có chút sợ cánh cửa này bị đánh ra.
Nhưng lại không nghĩ đến cánh cửa này so với tưởng tượng của họ càng
chắc chắn, cho dù là cao thủ luyện linh cảnh cũng không dễ dàng mở ra
được.
Nhưng mà bọn họ cảm thấy, lợi hại nhất vẫn là Sở Cửu Ca, thật không biết cô rốt cuộc là làm được như thế nào?
Hướng đến nơi sâu mà đi, liền nhìn thấy một cái đài cao.
Cái đài cao này đều là dùng loại thiên thạch đó chất đống mà thành, phía trên cùng của đống thiên thạch đó là một cây trường cung màu tím đậm.
Sở Cửu Ca có thể dùng bất tử sinh mệnh chi đồng nhìn thấy cây trường
cung này bên trên có chứa một lực lượng phi thường cường đại, Tử Tinh
Châu nói: "Đây chính là thần khí mà bọn họ nói sao, đích thực phi phàm."
"Ta đi thử xem sao."
Ở đây đã không có đường rồi, cánh cửa đó không biết có thể cản được tên áo choàng đen đó bao lâu.
Một khi bọn chúng xông vào, bọn họ liền xong đời.
Bây giờ không còn cách nào khác, xem thần khí mà bọn họ thủ hộ này, có thể uy hiếp đến bọn họ hay không.
Thân ảnh màu đỏ nhảy lên không trung, Tử Tinh Châu muốn đi bắt cây trường cung đó, nhưng lại bị bình chướng chặn lại rồi.
Không đến gần được rồi!
Hắn muốn chém ra, lúc này một lực lượng khủng bố kéo lại hắn, linh hồn của bản thân như thể bị cây trường cung này hút đi vậy.
Trên trán Tử Tinh Châu đổ đầy mồ hôi lạnh, Sở Cửu Ca cảm thấy không ổn, nhảy qua đó!
Tử Tinh Châu hét lên với cô: "Đừng qua đây, rất nguy hiểm ngươi không biết sao?"
Sở Cửu Ca vẫn cứ chạy qua, cô đứng ở bên ngoài phạm vi an toàn.
Cô trầm thấp nói: "Cây cung này rất kỳ quái, sẽ hút đi linh hồn của con
người, sau khi linh hồn ngươi hoàn toàn bị hút qua đó, ngươi liền chết."
Tử Tinh Châu khó chịu nói: "Ngươi cứ ở đó hả hê đi!"
Sở Cửu Ca tập trung tất cả lực lượng của bất tử sinh mệnh chi đồng quan
sát không khí xung quanh, linh hồn lực xé ra cỗ lực lượng giam cầm Tử
Tinh Châu.
"Rầm!"
Tử Tinh Châu cảm thấy cỗ lực lượng khiến người ta nghẹt thở đó đã biến
mất, "Rầm!" rơi trên mặt đất, sắc mặt Sở Cửu Ca lúc này trở nên trắng
bệch.
"Ngươi.." Tử Tinh Châu nhìn về Sở Cửu Ca, phát hiện sắc mặt của cô có chút không ổn.
"Ngươi không sao chứ?"
Sở Cửu Ca lấy ra một bình đan dược nuốt vào, cô nói: "Ta cần nghỉ ngơi một chút, các ngươi cẩn thận chút."
Lần đầu tiên đem lực lượng của bất tử sinh mệnh chi đồng tiêu hao đến
trình độ này, Sở Cửu Ca bây giờ cảm thấy chóng mặt nhức đầu, cây cung đó quả là không đơn giản.
Tử Tinh Châu tâm tình phức tạp nhìn Sở Cửu Ca, cỗ lực lượng cường đại
vừa nãy e rằng cao thủ luyện linh cảnh cũng không cách nào cứu được hắn, nhưng mà người nữ nhân thực lực thấp hơn hắn này lại có thể làm được.
"Uỳnh uỳnh uỳnh!" Người bên ngoài lúc này đang nghĩ đủ mọi cách để mở
cánh cửa này ra, bọn họ cảm giác cánh cửa đó đã chống đỡ không được bao
lâu nữa rồi.
Mặt bọn họ lộ ra vẻ ngưng trọng, Tử Tinh Châu nói: "Đợi một lát bọn họ
xông vào, nữ nhân này còn chưa hồi phục xong, ta sẽ thu hút sự chú ý của bọn họ. Đến lúc đó hai người các ngươi dẫn theo cô ta xông ra ngoài, ta không muốn nợ cô ta một mạng."
Hy vọng dù nhỏ nhoi, hắn vẫn sẽ liều một phen.
Chỉ cần rời khỏi nơi này, có lẽ có thể gặp được sư phụ của trại đặc huấn đến cứu.
Đệ tử của Thái Vân Tông cũng ở đây gặp phải nguy hiểm rồi, Thái Vân Tông có lẽ có cứu binh cũng nói không chừng, vô luận thế nào đều phải tranh
thủ một tia hy vọng.
"Uỳnh!" Lại một tiếng vang lớn, cánh cửa đó đã bị đánh ra rồi.
Tên áo choàng xông vào, nhìn thấy cây trường cung đó không sao liền yên tâm, "Bây giờ xem các ngươi còn chạy thế nào."
"Chạy!" Tử Tinh Châu chặn trước mặt bọn họ, linh lực của hắn bạo trướng.
Hắn từ ngưng hồn cảnh tam trọng vụt tăng thành cửu trọng, cách tăng
trưởng khủng bố như vậy rất tổn hại đến kinh mạch, trán hắn đổ đầy mồ
hôi lạnh.
Hắn biết hắn rất nhanh liền trở thành một phế nhân, nhưng mà tại thời
khắc sống chết, hắn cũng không còn cố kỵ được nhiều như vậy.
"Vậy mà dùng bí pháp để nâng cao tu vi, nhưng mà cũng chỉ là ngưng hồn
cảnh mà thôi, tiểu tử ngươi đây là đang chống cự một cách vô ích, lãng
phí thiên phú của ngươi." Người áo choàng âm trầm nói.
Tử Tinh Châu lạnh gióng nói: "Vậy ngươi có thể thử thử!"
Bọn họ dùng quyết tâm muốn đồng quy vu tận với bọn họ, thế nhưng vẫn còn chưa chạm đến tên nam nhân này, ngược lại bị hắn nắm được cổ chặt thật
chặt.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT