"Huỳnh Phong ra tay rồi, người mới ngày đầu đến đã đợi không kịp ra tay rồi, hắn cũng thật là."
"Tiểu mỹ nhân này xinh đẹp như vậy, Huỳnh Phong đương nhiên nhịn không nổi rồi."
Mọi người xì xầm bàn tán không ngớt.
Sở Cửu Ca lạnh giọng nói: "Không cần thiết!"
"Rất nhanh ngươi liền biết là rất cần thiết." Huỳnh Phong trực tiếp ra tay chuẩn bị đem Sở Cửu Ca kéo qua đó.
Đáy mắt Sở Cửu Ca loé qua hàn quang, xem ra quy tắc sinh tồn của trại
đặc huấn này chính là cường giả vi tôn, vậy thì cô không khách khí nữa.
Bọn họ căn bản nhìn không rõ Sở Cửu Ca động như thế nào, tiếp đến liền nghe thấy một trận tiếng xương gãy.
"Rắc!"
"Aaaaaa!" Huỳnh Phong kêu thảm, lúc này cổ tay hắn bắt đầu cong vẹo một cách không bình thường.
Hắn giận dữ nói: "Ngươi một người mới lại dám ngạo mạn như vậy, rất tốt! Ta nhất định phải khiến cho ngươi hối hận."
Hắn rút ra một cây trường đao, bạo phát ra thực lực ngưng thể cảnh thất trọng.
Với hắn hai mươi tuổi đã tu luyện đến ngưng thể cảnh thất trọng, thiên
phú chỉ có thể xem là bình thường, cho nên khi tham gia lựa chọn đệ tử
của Thái Vân Tông thất bại rồi, gia nhập vào trại đặc huấn này.
"Huỳnh Phong đây là thật sự tức giận rồi, thi triển đao kỹ bá đạo như vậy."
Không chỉ đao kỹ, hắn còn thi triển một thân pháp cực nhanh tiến lại gần Sở Cửu Ca.
Thế nhưng tất cả động tác của hắn trong mắt Sở Cửu Ca thì chậm như ốc sên, sơ hở trăm bề, không chút hàm lượng kỹ thuật.
"Người mới này phải nhận chút khổ đau rồi, một đại mỹ nhân như vậy,
Huỳnh Phong cần phải thương hương tiếc ngọc một chút, đừng một phát đem
người giết đi đó!" Có người than thở nói.
Bọn họ nhìn thấy Sở Cửu Ca đối diện với công kích của Huỳnh Phong, lại không tránh cũng không né.
Cô chỉ yên tĩnh đứng ở đó, đồng thời bạo phát ra linh lực không yếu hơn Huỳnh Phong.
"Trời ơi! Ngưng thể cảnh thất trọng, người mới này lại có thực lực như vậy, hèn gì ngạo mạn như vậy!"
Trong lòng Huỳnh Phong cũng rất chấn kinh, hắn vốn cho rằng tiểu mỹ nhân này tuổi không lớn, thực lực hết cỡ cũng chỉ có ngưng thể cảnh ngũ lục
trọng, hắn vạn vạn không ngờ đến đối phương thực lực tương đương hắn.
Cho dù là tương đương thì đã sao? Hắn cũng phải thu thập nữ nhân này.
Thân đao vừa chuyển, Huỳnh Phong lại lần nữa xuất đao, đao này so với đao trước càng nguy hiểm.
"Thảm rồi, mỹ nhân phải máu chảy đầy đất rồi!" Mọi người kinh ngạc.
Máu chảy đầy đất là không có gì bàn cãi, nhưng mà người bị thương lại không phải là Sở Cửu Ca, mà là Huỳnh Phong.
Công kích của hắn bị Sở Cửu Ca dễ dàng tránh khỏi, đao cũng vô duyên vô cớ bị ném trên mặt đất.
Một đòn móc trái đơn giản của Sở Cửu Ca, liền trực tiếp đem hắn đánh lên trời.
"Phụt!" Huỳnh Phong ở trong không trung không ngừng phun máu, sau đó rơi trên mặt đất, đập ra một cái hố lớn.
"Đây.."
Những người đó kinh khủng lùi lại phía sau, thực lực của Sở Cửu Ca thật sự khiến cho người ta quá chấn động rồi.
Đám người này của bọn họ mạnh nhất là Huỳnh Phong cũng bị cô ta đơn giản một chiêu giải quyết, bọn họ căn bản không thể là đối thủ của cô.
Lúc này Huỳnh Phong cũng có dáng vẻ thất hồn lạc phách, hắn thua rồi, thua cho một nữ nhân mới đến.
Bọn họ cũng là một đám biết nhìn thời cuộc, nhìn thấy thực lực của Sở
Cửu Ca, bọn họ vội vàng nói: "Mạnh! Cô nương thật sự quá lợi hại đi,
chúng tôi không phải là đối thủ của cô, phòng của những người chúng tôi
cô có thể tuỳ ý lựa chọn, muốn ở gian nào thì là gian đó. Chúng tôi
tuyệt đối không dám nói không."
Những gia hỏa này tuy là nói có chỗ để ở, nhưng mà cũng chỉ là so với nằm trên thảm cỏ tốt hơn chút đỉnh.
Một gian gian phòng rách nát chia ra một gian phòng nhỏ, cực kỳ bí bách.
Mày Sở Cửu Ca khẽ nhíu, những người này ngẩn ra, dè dặt hỏi: "Chẳng lẽ.. chẳng lẽ đều không hài lòng?"
Bọn họ rất sợ Sở Cửu Ca không hài lòng đem tất cả bọn họ đều đánh một trận.
Sở Cửu Ca hỏi: "Trại đặc huấn này nơi ở tốt nhất là cái nào?"
"Ngoại trừ Dạ lão sư huấn luyện chúng ta và một số lão sư, thì chỉ còn
nơi ở của thập đại thiên tài là tốt nhất rồi, bọn họ đều có phòng trúc
độc lập của mình." Bọn họ trả lời.
Đáy mắt Sở Cửu Ca loé sáng, phòng trúc sao?
"Dẫn đường!"
"Không phải chứ! Sở cô nương ngươi vẫn chưa hiểu rõ thực lực của thập
đại thiên tài đó! Yếu nhất trong số bọn họ cũng có thực lực ngưng thể
cảnh bát trọng, ngươi đừng manh động!" Vừa nghe đến Sở Cửu Ca muốn đi
khiêu chiến thập đại thiên tài, những người bọn họ người người đều bị
dọa không nhẹ.
Sở Cửu Ca nói: "Dẫn đường!"
"Vâng!"
Bọn họ muốn ngăn cản Sở Cửu Ca, chỉ có thể trên đường không ngừng giới
thiệu thực lực của thập đại thiên tài lợi hại thế nào, là tồn tại ngưng
thể cảnh thất trọng vô luận thế nào đều không thể thắng nổi.
"Trong thập đại thiên tài yếu nhất có lẽ là Tiền Vân, kế đến chính là.."
"Mạnh nhất là Tử Tinh Châu là một tên biến thái, Sở cô nương ngươi ngàn
vạn đừng chọc giận hắn, hơn nữa hắn cực kỳ ghét nữ nhân. Nghe nói thân
phận hắn rất đặc biệt, có chút quan hệ với hoàng thất của Tử Linh
quốc.."
Sở Cửu Ca chạy đến khu vực của thập đại thiên tài, có người truyền tin
tức cho Dạ lão sư, "Dạ lão sư tiểu cô nương người đích thân nhét vào
trại đặc huấn thật sự có chút không biết trời cao đất dày, vừa đến ngày
đầu cho dù là đánh bại tên tư chất bình bình Huỳnh Phong đó, cũng không
thể đánh bại thập đại thiên tài."
"Cô nương trẻ tuổi chính là kiêu, có phòng cỏ để ở còn không hài lòng,
vừa đến liền muốn đá vào thiết bản, cũng không sợ đem chân mình đá gãy."
Hành động của Sở Cửu Ca rất nhanh, khiến cho Dạ Dương Thu rất kinh ngạc.
Đối với tiểu cô nương đó, kỳ thực ngay cả ông cũng không biết tiềm lực của cô lớn đến đâu.
Ông nói: "Chúng ta đi xem xem!"
Bên đó không chỉ rộng rãi, hơn nữa phi thường sạch sẽ, trồng không ít
hoa cỏ, so với bên phía phòng cỏ hoàn toàn là một trời một đất.
Cô nhìn trúng rồi, đương nhiên phải nghĩ cách chiếm được một gian phòng.
Nếu muốn, vậy thì nhất định phải nhờ nắm đấm giải quyết.
Bọn họ vừa hay đụng phải gia hỏa xếp hạng mười, Tiền Vân nhìn bọn họ
nói: "Lại là những con gà yếu ớt bên phía dân nghèo sao, các ngươi hôm
nay lại đến tìm đánh sao?"
"Ồ! Có một gương mặt mới." Khi hắn nhìn đến gương mặt tuyệt sắc của Sở Cửu Ca có chút khẽ thất thần.
Hắn cười nói: "Lại có người mới vào sao, ngươi muốn ở phía bên ta?"
Sở Cửu Ca nói: "Ta nghe nói rồi nếu muốn ở bên đây bắt buộc phải đánh bại ngươi, đúng hay không?"
Tiền Vân nói: "Đúng! Ngươi có thể khiêu chiến ta, ta đến lúc đó nhường
chút thua cho ngươi là được, đối với mỹ nhân như ngươi, ta vẫn luôn rất
lịch thiệp."
"Nhưng mà, ta không muốn khiêu chiến ngươi." Sở Cửu Ca lắc đầu nói.
"Mỹ nhân chẳng lẽ sợ rồi, hay là ngươi động thủ ta không động thủ, tuỳ ý cho ngươi đánh."
"Ngươi quá yếu rồi, vị trí này của ngươi cũng không phải tốt nhất, ta
không muốn lãng phí hơi lực với ngươi." Nói xong, Sở Cửu Ca liền xoay
người đi về một hướng khác.
Cô đứng trước gian nhà trúc thứ hai nói: "Thập đại thiên tài xếp hạng
hai Tiêu Man, ta muốn khiêu chiến ngươi, ngươi có dám ứng chiến?"
Điên rồi! Bọn họ người người trợn tròn mắt nhìn Sở Cửu Ca.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT