*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Thế là giao kèo giữa 2 bên đã được lập ra với ưu thế tuyệt đối dành cho đám 10 gen vì chẳng có bất cứ giấy tờ, văn bản hay bên thứ 3 nào cả, 100000 là 1 khoảng thời gian cực dài, đám ngày hôm nay giao kèo với Kraken tới lúc đó cũng chết vài ngàn lần rồi, căn bản thì nó phải phục vụ trên chiến trường 100000 năm cho bọn 10 gen để đổi lại chúng sẽ chữa trị cho Nis và giúp con của họ chào đời.
Với hy vọng tràn đầy rằng bản thân mình đã đưa ra lựa chọn chính xác vào lúc đó trong khi không hề nhận ra bản thân đã bị vận mệnh thao túm và chơi 1 vố đau như thế nào, Kraken đã ngay lập tức lao thẳng về hướng chiến trường để bắt đầu đẩy lùi đám cận thần ngoài kia.
Nhưng quyết định của Kraken lại chính là tiền đề hại chết Nis, có điều tiếc là từ nếu chẳng bao giờ tồn tại, đối với tình huống này thì từ "nếu" có vẻ quá xa xăm, nếu như nó không chọn con đường này, nếu như bản thân nó không ngu xuẩn như vậy, Kraken vẫn còn rất nhiều thời gian để sống trong sự dằn vặt đó.
Kraken không thể sửa sai nhưng sai lầm mà chính bản thân nó đã đưa ra quyết định trong quá khứ được nên trong tương lai sắp tới thì chỉ có sự thật là thứ khách quan nhất mà nó phải đối mặt, ít ra thì tới hiện tại con bạch tuộc này vẫn có thể còn sống, chỉ tiếc là vận mệnh của nó đã sớm thuộc về 1 nơi khác mà thôi.
Sau 1 khoảng thời gian cực kỳ dài trên chiến trường, 80000 năm? 90000 năm? Hay thậm chí là đã sớm đủ 100000 năm rồi? Thời gian trôi đi rất nhanh đối với Kraken, đây là nơi mà nó được giải phóng cái sức mạnh, thú tính mà bản thân nó đã tự mình kiềm hãm lại trong suốt hàng ngàn năm sinh sống trong cái phòng thí nghiệm đó.
Mà trên thực tế thì tới bản thân Kraken cũng không biết chính nó đã chiến đấu được bao lâu rồi, nó chưa bao giờ dừng lại mà chỉ có tiếp tục tiến lên vì nó biết ở đằng sau lưng minh và tại sao nó lại bỏ ra nhiều công sức đến như vậy và chính nó cũng không biết là bản thân mình đã giết chết bao nhiêu quân địch.
Bởi vì sau khi đếm quá 100000 mục tiêu thì nó cũng đã dừng lại việc đếm từ rất lâu và chỉ tập trung vào mỗi giết chóc, chính vì việc liên tục giết chóc trong vô thức này mà Kraken cũng đã đẩy hàng ngàn chủng loài Apex Predator vào thời điểm đó như Omastar, Kabutops, v.v vào con đường tuyệt chủng hoàn toàn.
Kraken từ lúc gia nhập chiến trường đến nay thì nó không khác gì 1 cái máy xay thịt, nếu không phải cận thần thì chắc chắn là chẳng con nào cản được nó, về căn bản thì nó là bất khả chiến bại, chưa bao giờ thua, chưa bao giờ bỏ chạy vừa cũng chưa bao giờ thất thủ tại bất cứ thể loại chiến trường nào.
Ngoài ra thì số lần mà Kraken gặp phải các cận thần trong khoảng thời gian này còn nhiều hơn cả số thời gian mà nó dành để nghỉ ngơi, trong số đó có những lần nó ngẫu nhiên gặp được nhưng đương nhiên chủ yếu trong số đó là cận thần đi theo đội hình để tới săn nó.
Nếu đơn đấu thì bản thân Kraken chẳng sợ bất cứ ai, thậm chí là nó còn cực kỳ tự tin khi đã đè đầu, cưỡi cổ hầu hết các cận thần ngoài kia, đây là 1 sức mạnh hoàn toàn áp đảo, đây cũng chính là lý do mà nó chính là cận thần mạnh nhất kể từ sau khi gia nhập vào cộng đồng pokemon.
Còn nếu gặp trường hợp đi theo cặp, nhóm thì Kraken cũng đủ lực để đánh liên tục hàng trăm năm liền mà không hề mệt, trong khi đám cận thần thì phải liên tục cùng đánh, thậm chí là đổi lượt liên tục nhưng tất cả bọn chúng vẫn không là gì so với gen hồi phục của Hydra, thứ đã được cường hóa rất nhiều bởi những loại gen khác.
Tất cả là nhờ vào 8 loại gen đầu mà nó được cấy ghép vào cơ thể, Hydra đã cho nó khả năng hồi phục đỉnh nhất dưới thần, nhờ khả năng hồi phục nhanh đến đáng sợ và mỗi lần bị chặt 1 cái xúc tu thì mọc lên 2 cái này thì Kraken chẳng ngại bất cứ trận cận chiến nào.
Tiếp theo đến gen của Anubis làm Kraken chưa bao giờ cảm thấy gớm tay hay tội lỗi nào cả, thậm chí xa hơn là nó còn liên tục làm ra những hành động bắt đầu trái với ý muốn của bản thân nó, sau khi ngửi qua mùi của máu và tàn sát qua đủ nhiều thì Kraken đã không còn là Kraken năm xưa nữa rồi.
Rồi Charles cho nó khả năng kháng tất cả mọi đòn tấn công vào linh hồn, đừng nói đám cùi bắp hệ ma ngoài kia, tới cả các cận thần hệ ma, hệ siêu năng hùng mạnh bậc nhất như Tha và Dystopua cũng không thể nào làm gì được nó cả, nó gần như miễn dịch hoàn toàn rồi.
Tiếp tục với I gnósi, nhờ vào gen này nên Kraken có thể bắt bài được mọi chiến thuật từ vây công đến phong ấn, v.v, thậm chí là chỉ dựa vào 1 số sơ hở của bên đối phương mà Kraken thậm chí có thể tận dụng các chiến thuật đó để phản ngược lại đối phương và khiến tổn thất được tạo ra là không tưởng.
— QUẢNG CÁO —
Gen của Death đã cho Kraken khả năng miễn nhiễm hoàn toàn với hiệu ứng "tức tử", hiện tại trừ khi gặp phải thần nếu không thì nó không thể nào chết, có thể nói là dù Riley có dùng cặp ẩn kiếm Connor và ẩn kiếm Riley đi nữa thì cũng chưa chắc đã kích hoạt được hiệu ứng tức tử lên con quái vật này.
Pestilence cũng đã mang lại cho Kraken khả năng kháng bệnh tật, tức là không thể chơi độc với nó như thời Herakles chơi chết Hydra được nữa, giờ đây nó đã sở hữu hệ miễn dịch có thể nói là khỏe nhất trong lịch sử, gần như không có bất cứ loại độc tố nào có thể khiến nó bị nhiễm độc cả.
Ngoài ra thì War và Conquest cũng đã sớm đẩy bản năng chiến đấu và sức bền của Kraken lên 1 tầm cao mới hoàn toàn so với trước kia, nhờ vào chúng mà nó dù có đánh nhau suốt hàng trăm năm với đám cận thần mà vẫn không biết mệt mỏi là gì, hơn cả là có thể thông qua Hydra để khôi phịc trở lại.
Cuối cùng là Sýndesmos, vì nắm giữ trong tay hệ thống điều khiển và xử lý thông tin cũng như ra lệnh cho cơ thể hoạt động gồm hàng trăm cái bộ não phụ cùng 1 bộ não chính nên Kraken chưa bao giờ bị gặp phải bất cứ áp lực nào trong các trận chiến bị vây công bởi rất nhiều cận thần cả.
Dù đã trôi qua thời gian dài và trải qua nhiều trận chiến như vậy nhưng Kraken vẫn luôn nhớ lý do mà nó ở đây và nó phải ở đây để gia đình nó được sống, nhưng bản thân nó cũng không mấy chú ý tới thời gian bởi vì nó đang sợ, sợ rằng sự thật tàn khốc đang chờ ở đằng sau nó.
Kraken sợ hãi rằng Nis và đứa con của cả 2 đã không có khả năng tiếp tục sống nữa, dù nó biết rằng việc mình làm chẳng qua chỉ là vô ích nhưng nó đang cố gắng níu kéo lấy tất cả, nó đang chiến đấu miệt mài, ra sức hơn bất cứ ai nhằm để chứng minh cho đám 10 gen thấy nó còn giá trị nên chúng phải bảo toàn tính mạng cho gia đình của nó.
Trong những năm này thì Kraken đã liên tục đụng độ qua Tyrant, Dragunt, Tha, Miko, Angle, Wood, Ifrit, Dystopia, Utopia v.v thậm chí là nó còn gặp rất nhiều trường hợp bị vây công khác nữa, thậm chí có thể nói là 154 cận thần vào lúc bấy giờ đều đã bị nó đánh cho chạy ít nhất 1 lần rồi.
Đám cận thần ngoài kia đương nhiên cũng không phải ngu gì, chúng mất thời gian lâu đến như vậy mà không trực tiếp dồn tổng lực, vây công chết Kraken cũng bởi vì muốn tìm rõ sâu cạn của nó và chúng đã đúng khi trạng thái base của nó thôi đã là quá đủ bón cho chúng cả 1 tấn hành rồi.
Các cận thần đều đã sống quá lâu để hiểu rõ rằng nếu kiêu ngạo trước 1 đối thủ mạnh mẽ vượt quá mức độ hiểu biết của chúng như thế này thì sẽ hậu quả sau cùng dành cho chúng là sẽ thê thảm như thế nào, Kraken đã hoàn toàn bất bại dưới cấp phàm này và các cận thần hoàn toàn vô vọng trước thứ sức mạnh kinh khủng này.
Có điều không may cho Kraken là tới các vị thần cũng đã phẫn nộ khi con người đã sát hại quá nhiều sinh vật chỉ trong vòng gần 2000000 năm qua, cái chết qua xuyên suốt 2 triệu năm gần đây tăng lên gấp hàng trăm lần so với những khoảnh khắc cuối cùng của thời đại thượng nhân.
Cũng chính vì thế nên 1 vị thần nào đó chủ quản cái chết và phản vật chất đã phải tăng năng suất làm việc lên gấp nhiều lần chỉ để có thể vận hành được cái hệ thống đầu thai này 1 cách ổn thỏa nhất có thể.
Đương nhiên vị thần đó không ai khác ngoài Giratina, kẻ vừa mới nguyền cho con người thọt tới mức từ 1 trong 3 chủng mạnh nhất thành dưới đáy chuỗi thức ăn.
Nhưng 2 triệu năm gần đây số lượng sinh vật chết đi là quá nhiều và việc này cũng đã khiến Giratina phải làm việc nhiều hơn để đưa các linh hồn qua kiếp khác, việc này cũng khiến 1 vị thần khác cũng cực kỳ phẫn nộ không kém cạnh gì Giratina cả.
Nói rõ hơn thì không phải 2 thần tối cao là Arceus và Ultra Necrozma, tuy cả 2 biết chuyện gì đang xảy ra nhưng cả 2 đều không nhúng tay vào vì đây là sự cần thiết trong bố cục sau này, dù sao Kraken và Nis đều có vai trò rất quan trọng, nhất là khi cả 2 đều rất mạnh nên khi trở thành thần thì sẽ càng dễ thích ứng hơn.
Vị thần còn lại đương nhiên là cha mẹ của các sinh vật, 7 Mew đại nhân, việc chết quá nhiều khiến cây sinh mệnh cũng phải hoạt động nhiều hơn nhằm cân bằng lại giữa sự sống và cái chết vào lúc đó.
— QUẢNG CÁO —
Chủ yếu là để tạo ra nhiều sinh cơ bù vào cho đám đã mất, nói dễ hiểu thì khi 1 sinh vật chết đi thì linh hồn sẽ đi đầu thai nhưng oán khí vẫn sẽ ở lại và khi tích đủ oán khí thì 1 sinh mạng mới sẽ được sinh ra và đó chính là pokemon hệ ma, việc chết 1 được 2 hay chết 10 được 2 như thế này đã khiến cây sinh mệnh mất ổn định và khi nhà bạn bị chuyện thì ai cũng phẫn nộ cả.
Việc này cũng dẫn tới Aura Guardians muốn nhúng tay vào cuộc nhằm kết thúc cuộc chiến đã kéo dài gần 150000 năm này nhưng vì tuân theo luật chơi của Arceus là đã có bên phía cận thần tham gia vào rồi thì Aura Guardians không được vào nữa.
Trừ khi mọi việc đã đi quá giới hạn như vụ "tham lam" hoặc là 1 trong 2 bên thua nếu không thì Aura Guardians cũng chỉ có nước chăm chỉ hầu hạ Mew đại nhân hơn để ngài ấy bớt giận trong cái tình thế rắc rối như thế này đây.
Bên phía Giratina thì không ổn cho lắm vì hồi đó vẫn ở giai đoạn nổi loạn nên đám thuộc hạ được gửi đi để truyền tin cho đám cận thần nói chúng nhanh kết thúc mọi việc.
Giratina cũng biết khúc mắc của Kraken và cũng hiểu nỗi lòng của nó nên đã nói cho đám cận thần về bí mật của gen thứ 9 khiến không con nào dám chơi ngu cả.
Nhưng thông tin thứ 2 lại chính là mấu chốt của cuộc chiến này, nhờ thông tin này mà đám cận thần chỉ đi săn đám 10 gen mà thôi, dù sao Kraken cũng không toàn năng đến mức có thể xuất hiện trên khắp mọi mặt trận.
Sau khi chuẩn bị đầy đủ rồi thì tổ đội gồm 10 cận thần chuyên về mọi mặt bắt đầu lên đường để tới chỗ của Kraken, mục tiêu của chúng không phải hạ gục Kraken mà chỉ đơn giản là câu thêm thời gian cho các mặt trận khác có thể đẩy nhanh tiến độ nhằm dẫn đến chiến thắng sau cùng này.
Nói chung thì cuộc chiến này cũng khá dài hơi, dù sao mục tiêu chung cũng chỉ là câu giờ nên vừa đánh vừa chạy là chủ yếu nhưng đến cuối cùng thì 8 con còn lại đã thành công phong ấn Kraken lại nhằm để cho Dystopia và Tha thi triển con bài tẩy cuối cùng.
Đó chính là kéo linh hồn của Kraken vào không gian ác mộng của Darkrai, đây cũng chính là lá bài tẩy của Tha và phải có lực lượng đến từ địa ngục trần gian của Dystopia thì mới có thể đủ năng lượng để mở ra cánh cổng để tới được thế giới của ác mộng nhưng cái giá phải trả đó chính là cả 2 phải hy sinh và cùng Kraken đi vào trong đó.
Để làm rõ hơn thì ác mộng về bản chất chính là ký ức, nó được hình thành giống hệt như giấc mơ, được tổng hợp từ ký ức, nhưng giấc mơ là được tổng hợp từ các nguồn ký ức thông thường đến đẹp còn ác mộng là từ các ký ức mà đối tượng không muốn thấy nhất.
Kraken đang ở trong sân chơi của Darkrai, đây chính là nơi khởi nguồn của mọi ác mộng của tất cả mọi sinh vật, nếu không cẩn thận thì có thể chết bất cứ lúc nào vì bị ác mộng nuốt chửng hoàn toàn.
Nhưng mục tiêu của Tha và Dystopia không phải là giết Kraken mà cho nó thấy sự thật, thứ được Tha tổng hợp từ ác mộng của đám 10 gen, ác mộng về sự thật, ác mộng mà Kraken sợ thấy nhất, cơn ác mộng này đủ để đánh thức Cthulhu và khiến nó giết sạch con người.
Có điều ác mộng này lại chính là sự thật mà Kraken phải đối mặt, đúng hơn thì bản thân nó đã sớm biết nhưng lại sợ quay lưng để đối đầu trực tiếp với nó, giờ nó đang phải đối mặt trực tiếp với nó, trong ác mộng thì Kraken đã thấy được Nis và 1 con bạch tuộc nhỏ rất giống Nis.
Hay đúng hơn là xác của Nis đang được chứa trong phòng thí nghiệm để mổ xẻ còn con của Kraken và Nis thì được nằm trong khoan chứa nhưng lại ở tình trạng thiếu dinh dưỡng.
Nhưng đây chưa phải là Mbaroj của cơn ác mộng này mà là Nis, đi xa hơn Kraken thấy quyết định mình ngu xuẩn như thế nào, nó ngay từ đầu đã biết đám 10 gen không có khả năng duy trì sự sống cho sinh vật vượt quá tầm hiểu biết của chúng.
— QUẢNG CÁO —
Chẳng qua là Kraken đang tự thôi miên chính mình trong suốt gần 150000 năm qua, đúng vậy, nó đã vượt quá chỉ tiêu gần 50000 năm và cái sự thật này nó cũng đã sớm nhận ra sau 2000 năm trên chiến trường nhưng đến cuối cùng thì nó vẫn không đủ can đảm để quay lưng lại.
Đương nhiên là đám 10 gen cũng biết mình cần 1 lá bài tẩy để chống lại Kraken nên đã thành công đỡ đẻ con đứa con của cả 2, nhưng đây là sinh non, Nis sau lần mổ đẻ đó cũng chết vì đã thông qua Evergreen, đưa hết năng lượng cho con của cả 2 để nó có thể sống.
Có điều đám 10 gen lại muốn từ Nis tạo ra 1 con quái vật mạnh hơn cả Kraken để đối mặt với nó nên đã lấy mẫu gen của Nis để bắt đầu tiếp tục thí nghiệm.
Con của Kraken và Nis cũng là 1 mẫu vật hoàn hảo vì nó mang trong người tận 19 mẫu gen và trong đó có tận 18 cái thuộc nhóm cận thần trở lên, chính vì thế nên chỉ cần lấy gen của nó nhưng chỉ lấy 1 lượng vừa đủ để nó vẫn tự duy trì trong trạng thái sống là được.
Xem đến đây thì Tha và Dystopia không biết là có nên cho Kraken xem tiếp hay không vì nếu tiếp tục thì chỉ làm nó đi rơi sâu hơn vào vực thẳm mà thôi, tiếc là Cthulhu đã thoát ra và nó đã tự mình cướp quyền điều khiển từ tay của Tha và Dystopia để coi hết toàn bộ cơn ác mộng này.
Dù bản thân Kraken trước đây từng từ chối nhân cách này rất nhiều lần nhưng về bản chất thì Cthulhu vẫn là Kraken, nó vẫn yêu Nis, vẫn yêu đứa con của 2 người nhưng nó mạnh mẽ hơn Kraken nên nó muốn xem, cảm nhận hết tất cả nỗi đau của cả 2 trước khi rời đi.
Tha và Dystopia thì bị ném ra ngoài trước, trong không gian của ác mộng giờ đây chỉ còn Cthulhu và Darkrai ngồi coi đi, coi lại 1 đoạn băng.
Darkrai ngay lúc này cũng xuất hiện nhưng nó không biết phải làm gì trong tình huống này cả, tuy quả đúng là nó và Cresselia vẫn còn giận hờn nhau nhưng ít ra cả 2 còn có nhau dù không thể có con được.
Chính vì chưa trải qua nỗi đau của Kraken/Cthulhu nên thứ duy nhất Darkrai có thể làm là ngồi xem cùng nó để tránh việc nó bị chính cơn ác mộng này nuốt chửng.
Ngoài ra thì Darkrai đã điều khiển thời gian trôi trong không gian này, dù Kraken/Cthulhu có coi bao lâu đi nữa thì cũng chỉ mới có 1 mili giây trôi qua ở ngoài.
Không biết trôi qua bao lâu, vài năm cũng có thể lên tới hàng chục ngàn năm nhưng cuối cùng thì Cthulhu đã tự động đứng lên để ra ngoài, trước khi đi thì nó cũng không quên cảm ơn Darkrai.
Sau khi ra ngoài thì cả 8 con cận thần ngoài kia đều vẫn chưa hoàn hồn lại nhưng chúng đê7f nhận ra 1 điều đó là vì sao mà Tha và Dystopia lại ra trước Cthulhu 1 mili giây thì đã bị Cthulhu đánh bay ra.
Còn bản thân Cthulhu thì mọc ra đôi cánh của Azi Dahaka và bắt đầu bay về phía doanh trại hay phòng nghiên cứu tổng của con người, nơi đang chứa xác của Nis và đứa con chỉ còn vài giờ đồng hồ để sống của cả 2.