Không thể ngờ bà ta không bị điên! Bà ta chỉ đang điên cuồng kích động nên mọi người mới coi bà ta như một kẻ điên.

“Mẹ, những gì mẹ nói có phải là sự thật không?” Phó Thanh Thanh hỏi.

“Đương nhiên là thật. Điên hay không điên, không lẽ mẹ không biết sao? Mấy năm nay, cha con không tới gặp mẹ lần nào, từ trước đến nay chưa bao giờ, ngoại trừ Ngụy Lăng Thành thường xuyên đến, mỗi lần đến đều mang cho mẹ một ít đồ ăn ngon. Lúc đầu, mẹ có thành kiến nên luôn có thái độ không tốt với cậu ấy. Sau này cậu ta vẫn tiếp tục đến, dần dần mẹ bị cậu ấy làm cho cảm động, cậu ấy thật sự là một chàng trai tốt. Lúc trước là mẹ bị mù, bị hận thù làm cho mù quáng. Nếu không có cậu ấy, có lẽ mẹ ở đây sẽ không thể kiên trì cho đến bây giờ. Những y tá đó, ngay cả khi sau này mẹ chết vẫn sẽ không gọi cho mọi người. Nhưng mẹ đã đe dọa họ, họ sợ Ngụy Lăng Thành, cho nên mới gọi điện thoại, nếu không mẹ sẽ không thể được gặp con lần cuối.”

“Cha, tại sao lại làm vậy!” Phó Thanh Thanh tức giận nhìn Phó Chính Trạch.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play