Trong giọng nói của ông ta tràn ngập sự mệt mỏi.

Ông ta đã cả đêm không ngủ nên giọng nói có chút khàn khàn, sự mệt mỏi trên khuôn mặt khiến cho cả người như già thêm vài tuổi.

Trương Vân Hà kinh ngạc ông ta, sau đó phá ra cười: “Ha ha ha ha… Ha ha ha ha… Phó Chính Trạch, bây giờ ông đang thương hại tôi đấy à? Phía trước lúc tôi còn mạnh khỏe thì ông cứ một hai phải đối xử với tôi như vậy, thế mà bây giờ lại nói muốn chăm sóc tôi cả đời đó sao??”

“Những lời tôi nói đều là sự thật, dù sao thì bà cũng là vợ của tôi, Thanh Thanh nói đúng, đáng lý ra tôi không nên cãi nhau với bà như thế mà phải biết bao dung bà nhiều hơn. Sau này chúng ta hãy chung sống hòa thuận với nhau đi, đừng cãi nhau cũng đừng làm loạn, tôi cũng sẽ không đi tìm Hiểu Linh nữa.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play