“Cô biết không? Lúc ấy tôi cảm thấy đau lòng chết đi được, anh ta thật sự rất đáng thương, vô cùng đáng thương luôn, cho đến lúc mà Phó Trọng Đình đưa cô đi khỏi đó rồi Thẩm Dục mới ngã xuống, sau đó thì xe cấp cứu lập tức đưa anh ta đến bệnh viện, cấp cứu suốt một ngày một đêm liền mới có thể nhặt lại cái mạng cho anh ta.”
“Cô... Vậy tại sao cô lại không nói cho tôi biết sớm hơn một chút!” Dư Du Nhiên cũng cảm thấy đau lòng, nói.
“Tôi cũng muốn nói cho cô biết chứ, nhưng mà Thẩm Dục lại không cho tôi nói cho cô nghe, lúc mà Thẩm Dục trốn sang một bên, tôi có hỏi anh ta tại sao lại phải làm như vậy thì anh ta trả lời là không muốn để cho cô cảm thấy bị gánh nặng, không muốn trong lòng cô phải áy náy vì anh ấy, hơn nữa anh ấy còn bảo cô đang bận lo lắng cho chuyện của bố mẹ cô nên không muốn làm ảnh hưởng nhiều đến cô.”
Nước mắt của Dư Du Nhiên đã rơi lã chã trên gò má.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT