Hứa Phong đang tuần tự giải thích, Tiêu Vinh nhịn không được hừ một tiếng nói: “Lá gan của Lăng gia cũng quá lớn đi, dám dùng huyền giả có khí lực đối phó với người của Tiêu gia ta, thật đúng là nghĩ Tiêu gia ta dễ bị khi phụ sao?”
“Phụ thân! Nếu Lăng gia đã muốn xé rách da mặt, chúng ta làm việc cũng phải cẩn thận rồi, của cải trong tiểu trấn, sợ bọn hắn sẽ cường đoạt”. Tiêu Lâm có chút lo lắng nói.
“Bọn hắn dám!” Tiêu Vinh không giận mà uy, hừ một tiếng nói, “Truyền lệnh xuống, nói của cải các nơi của Tiêu gia tăng cường phòng bị, nếu bọn Lăng gia dám đụng đến của cải của Tiêu gia ta, ta sẽ cho bọn hắn đẹp mặt”.
“Vâng! Phụ thân!” Tiêu Lâm khom người đáp.
Sau khi giải quyết xong những chuyện này, lúc này mới nhìn về phía Tiêu Y Lâm nói: “Y Lâm! Sau này tận lực ít đi ra ngoài, nếu ngươi ở cái trấn nhỏ này xảy ra chuyện gì, ta không có cách nào để ăn nói với đại ca”.
“Ta không sợ! Ta có Hứa Phong đây này!” Tiêu Y Lâm có chút đắc ý nhìn Tiêu Vinh, chỉ vào Hứa Phong mang theo một cỗ kiêu ngạo của thiếu nữ nói.
Tiêu Vinh sửng sốt, ánh mắt nhìn gia đinh đang đứng trước mặt tên Hứa Phong này. Tiêu Vinh cũng có nghe Tiêu Lâm nói hắn có quen biết với thiếu niên của Chu vương Triệu Tam, đã rất kinh ngạc đồng thời lại còn thấy Tiêu Y Lâm nói hắn có thực lực thất phẩm, không thể nghi ngờ tất cả chuyện này làm cho Tiêu Vinh cực kỳ kinh hãi.
Thất phẩm huyền giả, thực lực như vậy ở Tiêu gia cũng không quá năm người mà thôi.
“Hứa Phong này! Ta nghe Y Lâm nói ngươi đã đạt tới thất phẩm rồi hả? Hơn nữa còn đánh bại ba tên huyền giả khí lực của Lăng gia? Haha, nhưng thật ra ta cần cảm ơn ngươi đã cứu Y Lâm” Tiêu Vinh híp mắt nhìn Hứa Phong.
“Lão gia khách khí quá! Ta chẳng qua là làm trọn chức trách một tên gia đinh mà thôi, đảm đương không nổi lời cảm ơn của lão gia.” Hứa Phong đúng mức nói.
“Nghe nói Vương gia muốn thu ngươi làm nghĩa tử mà ngươi lại cự tuyệt ở lại Tiêu gia, lòng trung thành đối với Tiêu gia ta cũng đã thấy. Tiêu gia cũng không bạc đãi ngươi, có yêu cầu gì thì ngươi cứ nói. Ta sẽ tận lực thỏa mãn ngươi.” Tiêu Vinh nhìn Hứa Phong nói.
Hứa Phong nghe Tiêu Vinh nói như vậy cũng không khách khí, nói với Tiêu Vinh: “Không biết lão gia có hay không thuốc trợ giúp khống chế khí lực, có thể tặng cho ta một ít được không?”
“Ngươi cần thuốc khống chế khí lực làm cái gì? Thực lực của ngươi không phải đã thất phẩm rồi sao?” Tiêu Vinh kinh ngạc hỏi Hứa Phong.
Hứa Phong cười cười nói: “Có một chút tác dụng khác”.
Hứa Phong luôn luôn đem Giang Nguyên ghi tạc trong lòng, đã có cơ hội như này tự nhiên sẽ không bỏ qua, Hứa Phong cũng hi vọng Giang Nguyên đã từng chiếu cố hắn đi vào ngũ phẩm.
Tiêu Vinh cũng không có hỏi nhiều, nói với nam tử bên cạnh: “A Phúc! Ngươi chút nữa đi nhà kho chuẩn bị ba phần thuốc tốt nhất cho Hứa Phong!”
“Vâng! Lão gia!” Nhị quản qua đứng ở một bên khom người thi lễ, cung kính nói với Tiêu Vinh.
“Hứa Phong! Vốn là muốn cho ngươi làm một chức vị quản gia, nhưng nếu ngươi đã không thích, vậy sau này hãy đi theo bảo vệ Y Lâm cho tốt, các sự tình khác ngươi không cần quan tâm”. Tiêu Vinh cười hòa ái nói, Hứa Phong biết đây là bởi vì sợ đám người Chu Dương mang hắn đi, làm cho Tiêu gia càng thêm coi trọng hắn vài phần.
Hứa Phong nghĩ thầm, có nên hay không bảo đám người Chu Dương dụ dỗ hắn thêm vài lần, nói không chừng Tiêu gia có thể còn phái nha hoàn tới hầu hạ hắn chăng? Hắc hắc, Hứa Phong càng nghĩ càng cảm thấy được có lẽ phải thử một chút! Nếu có nha hoàn hầu hạ thật là mỹ diệu cỡ nào a, không biết có cung cấp dịch vụ làm ấm giường hay không?
“Lão gia yên tâm, ta nhất định bảo vệ Nhị tiểu thư an toàn”. Ánh mắt Hứa Phong nhìn về phía Tiêu Y Lâm thanh xuân mỹ lệ, Tiêu Y Lâm nghe được những lời này của Hứa Phong, khóe miệng cong lên, ánh mắt nhìn Hứa Phong càng thêm dịu dàng.
“Hứa Phong! Có hứng thú luận bàn với Phúc thúc hay không. Phúc thúc là thất phẩm đỉnh phong huyền giả, thử xem ngươi thực sự có mạnh như vậy không?” Tiêu Lâm nhìn Hứa Phong cười nói, nhưng trong lòng rung động không thôi, người này từng để cho hắn tưởng rằng là một tên gia đinh phế vật, bất tri bất giác đã đạt tới trình độ này này.
Tiêu Lâm từ nhỏ đã được mọi người ở cái trấn nhỏ này coi là thiên tài, tuổi còn nhỏ mà đã đạt tới cấp độ bát phẩm. Nhưng mà, nhìn Hứa Phong trước mặt không kiêu ngạo không siểm nịnh, hắn cảm giác đây mới thực sự là thiên tài.
Thậm chí Tiêu Lâm hoài nghi, cái tên gia đinh này không bao lâu nữa sẽ vượt qua hắn.
“Phúc thúc là huyền giả thất phẩm đỉnh phong?!” Nhãn tình Hứa Phong sáng lên, nhìn về phía a Phúc nhị quản gia, tay chân có chút ngứa ngáy, vừa mới tu luyện Liệt Phong quyền, Hứa Phong đang muốn thử hiệu quả một chút.
A Phúc nhìn ánh mắt Hứa Phong lóe sáng, khẽ cười cười nói: “Ta so ra kém người tuổi trẻ các ngươi rồi, tuổi còn nhỏ thì đã đạt được thất phẩm, còn ta đã tiêu phí nhiều năm như vậy, mới may mắn tiến vào thất phẩm.”
“Phúc thúc nói đùa rồi, không biết Phúc thúc có hứng thú chỉ giáo một phen không?” Hứa Phong chắp tay nhìn a Phúc cười nói.
“Nếu là đề nghị của thiếu gia, lão bộc tự nhiên sẽ không cự tuyệt.” A Phúc nhìn Hứa Phong, hắn cũng muốn thử xem gia đinh gần đây gây ra nhiều động tĩnh như vậy rốt cuộc có bản lĩnh gì.
Tiêu Vinh nghe hai người nói chuyện với nhau, hắn cũng có chút hứng thú, một bên là thiếu niên huyền giả, một bên là gia đinh hết sức trung thành và là quản gia có uy vọng. Hai người đấu với nhau hết sức đáng xem, tuy rằng Tiêu Vinh cảm thấy Hứa Phong sẽ thất bại, nhưng mà vẫn muốn nhìn xem thiếu niên này mạnh đến đâu.
Tiêu Y Lâm nghe được Hứa Phong cùng với A Phúc muốn tỷ thí, nàng hưng phấn hô lớn: “Hứa Phong cố lên ngươi nhất định phải thắng!”*
Tiêu Lâm nghe Tiêu Y Lâm nói vậy, cười lắc đầu. Hứa Phong có thể giữ cho không bị bại đã là tốt lắm rồi. Dù sao a Phúc có thực lực thất phẩm đỉnh phong, đẳng cấp mạnh hơn Hứa Phong không ít, lại có thêm kinh nghiệm lâu năm, Hứa Phong bại nhiều thắng ít.
Mấy gia đinh ở trong đại sảnh cũng đồng dạng nhìn chăm chú vào giữa sân. Ở trong mắt bọn hắn, nhị quản gia có danh vọng rất cao, chưa từng nghĩ tới có người có thể khiêu chiến nhị quản gia.
“A Phúc! Nhớ nương tay một chút, đừng làm bị thương người ta!” Tiêu Vinh nói với a Phúc.
“Lão gia! Ta biết!” A Phúc cười nói.
“Không sao! Phúc thúc cứ ra tay toàn lực là được!” Hứa Phong chắp tay nói với a Phúc, nếu không xuất toàn lực đánh sẽ có hương vị gì đây.
“Tốt tiểu tử quả nhiên can đảm!” A Phúc cảm thán một tiếng, bởi vì những lời Hứa Phong nói khiến hắn cảm thấy nên đánh nát ngạo khí của Hứa Phong, để cho hắn ăn chút thiệt thòi nhỏ.
“ Tiếp ta chiêu thứ nhất!” A Phúc một quyền đánh về phía Hứa Phong, tuôn ra tám phần lực đạo, mang theo một phần uy thế bá đạo phóng về ngực Hứa Phong. Hứa Phong nhìn một quyền này, huy vũ cánh tay ra, tiện tay ngăn cản tới.
Hai quyền giao phong cùng một chỗ, hai người đều tự rút lui hai bước: “Phúc thúc hay là đừng thử dò xét, thăm dò như vậy không có tác dụng đối với ta đâu.”
A Phúc cảm giác được lực lượng quyền vừa rồi của Hứa Phong, đáy lòng thầm kinh dị không thôi, lực lượng của một quyền kia, cũng không giống của một người vừa mới đạt tới thất phẩm huyền giả có khả năng thi triển ra.
“Ha ha! Ta đây liền thi triển huyền kỹ rồi!” A Phúc cười cười, nắm chặt nắm đấm, quét qua một góc độ xảo diệu đánh về phía yết hầu của Hứa Phong, đồng thời chân trái cũng đá chân Hứa Phong.
Hứa Phong duỗi chân ra nghênh hướng a Phúc, Liệt Phong quyền hội tụ trên nắm tay, mang theo vài đạo tiếng gió, đánh về hướng A Phúc.
"Bình... Bình..."
Quyền cùng chân giao phong cùng một chỗ, Hứa Phong và A Phúc cùng đồng thời lui ra sau. A Phúc nhìn Hứa Phong đang đứng thẳng, trong lòng mang theo vài phần kinh hãi. Vừa mới rồi hẵn đã thi triển chín thành thực lực, nhưng mà vẫn như trước bị Hứa Phong ngăn cản xuống.
“Tiếp thử ta mười thành công lực của ta xem!” Một tia ngạo khí của A Phúc bị kíƈɦ ŧɦíƈɦ, mười thành công lực hội tụ ở trên quyền đầu, không chút hoàn mỹ oanh kích hướng về Hứa Phong. Khi một quyền này oanh kích ra, kình khí mang theo thanh âm bão tố.
Sắc mặt Hứa Phong ngưng trọng hẳn lên, khí lực của hắn cũng hoàn toàn truyền ra, cắn răng một cái hướng về phía A Phúc nghênh đón, rõ ràng cũng không hề hoa mỹ.
“Lá gan của tiểu tử này thật ghê gớm, lại có thể trực tiếp cùng Phúc thúc va chạm lực lượng, đây rõ ràng không phải rõ ràng chịu tội sao?” Tiêu Lâm bất đắc dĩ lắc đầu.
Nhưng mà lập tức Tiêu Lâm liền không thể tưởng tượng nổi nhìn Hứa Phong, ở trước mặt hắn, hai quyền giao phong cùng một chỗ, sau đó hai người đồng thời bay ra ngoài. Mà điều làm cho Tiêu Lâm không thể tưởng tượng đó là, bất kể cánh tay của Hứa Phong hay là Phúc thúc, đều mang một chút run rẩy. Nói cách khác, ở cuộc giao phong lực lượng này, Hứa Phong cùng Phúc thúc ngang tay nhau.
“Ngươi cũng là thất phẩm đỉnh phong sao?” Tiêu Lâm nhìn Hứa Phong kinh hô.
Hứa Phong lắc lắc đầu, hắn tất nhiên là không có đạt tới thất phẩm đỉnh phong. Ngay cả trung giai thất phẩm còn chưa đến. Chẳng qua, từ lúc mới bắt đầu hắn đã được Lôi điện rèn luyện, khí lực mạnh hơn võ giả đồng cấp cũng là chuyện đương nhiên.
Thế nhưng mà Tiêu Lâm lại không biết! Dùng thực lực không đến thất phẩm đỉnh phong cùng tương đương với thực lực thất phẩm đỉnh phong, điều này thầm khiến cho Tiêu Lâm hút một hơi khí lạnh.
“Tiếp chiêu!” Hứa Phong thấy khí lực của hắn cùng với A Phúc cũng không có chênh lệch nhiều lắm, không có giữ lại gì, không ngừng thi triển Liệt Phong quyền, từng quyền đánh thẳng tới A Phúc.
Tốc độ của Liệt Phong quyền tự nhiên không cần phải nói, dưới sự điều khiển liên miên không dứt của Hứa Phong, có nhàn nhạt quyền ảnh hiện lên, đem A Phúc bao vây ở trong đó.
“Đây là Liệt Phong quyền? Diệp Tư đưa cho tên kia?” Tiêu Lâm kinh ngạc nhìn Tiêu Y Lâm hỏi.
Tiêu Y Lâm cũng đồng dạng trợn tròn con mắt, nhìn Liệt Phong quyền thi triển đã có vài phần tiêu chuẩn tinh túy, trong lòng không dám tin: Lúc này mới qua hai ngày thời gian, hắn tu luyện như thế nào nhanh vây? Đã có sáu bảy phần tiêu chuẩn sao?
Tiêu Y Lâm cùng Tiêu Lâm liếc mắt nhìn nhau, trong ánh mắt đều biểu lộ ra một từ yêu nghiệt.
A Phúc dưới quyền ảnh của Hứa Phong, bị bức có chút chật vật, không dám giữ lại gì, thi triển huyền kỹ ra, cùng với Liệt Phong quyền của Hứa Phong không ngừng va chạm.
Mỗi lần chạm nhau, đều có thể bộc phát thanh âm vang dội, tuy rằng đẳng cấp của A Phúc mạnh hơn Hứa Phong, nhưng không chiếm chút thượng phong nào.
Tiêu Vinh nhìn thấy một màn này cũng đồng dạng kinh ngạc, vốn cho là A Phúc sẽ nhường Hứa Phong một chút, lại không ngờ thực lực của A Phúc bị hắn bức ra hết, cho dù là như thế cũng không làm gì được Hứa Phong.
“Thiếu niên thật mạnh! Khó trách mấy tiểu tử của Chu vương Triệu gia lại muốn mời hắn. Gia đinh có tiềm lực như thế, quả thực đáng trả giá lớn để bồi dưỡng.”
“Bình…”
Một lần chạm nhau, hai quyền vừa chạm vào liền phân ra, chẳng qua lập tức liền quấn vào nhau.
"Liệt Phong quyền!"
Hứa Phong quát một tiếng, hắn thi triển Liệt Phong quyền càng thêm mau lẹ, dưới loại tình huống này, A Phúc hiển nhiên có chút chật vật, hắn có thể ngăn được Hứa Phong ở lực lượng, thế nhưng không phản ứng kịp trước tốc độ của Hứa Phong, làm cho hắn cực kỳ đau đầu.
“Bình… Bình…”
Liên tục va chạm vài lần, A Phúc bị chấn lui về sau không ngừng, bước chân có chút lảo đảo, ngay khi Hứa Phong lại đang chuẩn bị oanh ra một quyền, Tiêu Vinh đột nhiên tiến đến, một trảo bắt được nắm tay Hứa Phong, cười nói: “Được rồi dừng lại thôi.”
Hứa Phong vừa mạnh mẽ dùng lực, lại phát hiện mặc kệ hắn dùng sức thế nào, đều không suy chuyển mảy may. Đáy lòng Hứa Phong hoảng sợ đến cực điểm, giờ mới hiểu được thực lực thập phẩm của Tiêu Vinh kinh khủng bực nào, căn bản không cùng một đẳng cấp với hắn!
“Ha ha! Lão bộc nhận thua!”
A Phúc nói một câu, khiến mấy gia đinh xôn xao cả lên. Ở trong lòng họ uy áp của nhị quản gia luôn luôn bất bại lại có thể nhận thua, Hứa Phong thật sự mạnh như vậy? Đây là tên phế nhân kia sao?
Trong lúc nhất thời, bọn hắn đều đứng ngây ra tại chỗ, ánh mắt tập trung trên người Hứa Phong.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT