Cánh tay đau đớn làm cho Hứa Phong càng thêm cảnh giác nhìn Lưu Khắc, trong lòng thầm tính kế làm sao có thể tránh thoát Lưu Khắc.
Trong khi Hứa Phong đang suy tư, Lưu Khắc không để cho Hứa Phong thời gian, lại một quyền nữa đánh về Hứa Phong. Hiển nhiên Lưu Khắc muốn tốc chiến tốc thắng, đánh Hứa Phong lật nhào.
Một quyền hung mãnh của Lưu Khắc làm cho Hứa Phong không thể không lách người tránh đi, quyền kình lướt sát thân người hắn. Làm cho trong lòng Hứa Phong giật mình, nhanh chóng lùi lại vài bước cho tới khi cảm thấy an toàn mới dừng lại.
" Ngươi làm sao thoát được! " Lưu Khắc thấy Hứa Phong lại tiếp tục tránh được quyền này, liền hừ một tiếng. Liên hoàn quyền liên miên bất tuyệt đánh về Hứa Phong, làm cho hắn phải chật vật tránh né.
Tuy rằng nhãn lực của Hứa Phong mạnh mẽ, nhưng huyền kỹ này là do Lưu Khắc thi triển, làm cho Hứa Phong phải cố gắng hết sức mới né tránh được, nhưng sau đó cũng trúng vài quyền của Lưu Khắc. Cuối cùng, Hứa Phong tránh cũng không thoát, bất đắc dĩ phải huy quyền đón đỡ thế công của hắn.
" Binh.. "
Hai quyền giao phong cùng một chỗ, cánh tay của Hứa Phong lại bị chấn kình làm cho run rẩy, sắc mặt liền trở nên trắng nhợt, thân hình lảo đảo lui về sau vài bước mới ổn định cước bộ.
" Xem ngươi làm sao chống đỡ được! Hừ! " Lưu Khắc tiếp tục lướt tới, một quyền oanh kích Hứa Phong.
Hứa Phong nhìn quyền kình càng lúc càng tới gần, chỉ còn cách vận công lực vào cánh tay đang run rẩy vì đau, đón đỡ quyền này của Lưu Khắc. Hai quyền lại giao phong cùng một chỗ, chấn kình hùng mạnh khiến cánh tay Hứa Phong càng thêm đau đớn hơn nữa. Hứa Phong cảm giác cánh tay của hắn giờ này đã mất đi cảm giác, đang run rẩy.
Lưu Khắc tiếp tục xuất liền hoàn quyền, đánh cho Hứa Phong liên tục lùi lại phía sau, đến cuối cùng thì cánh tay của Hứa Phong cũng sưng phồng lên. Đặc biệt nắm tay cùng giao phong với quyền kình của Lưu Khắc thì sưng phồng to lên, cực kỳ nguy kịch.
Lưu Khắc nhìn cánh tay sưng phù của Hứa Phong, trong lòng cũng có chút khen ngợi: lấy thực lực chưa tới ngũ phẩm của hắn lại có thể tiếp được nhiều quyền như vậy, cũng đủ làm cho Hứa Phong kiêu ngạo. Nhưng, hắn đã sai lầm khi đắc tội Lý công tử, hắn nhất định phải bị đoạn gãy tứ chi.
" Hứa Phong! Ta sẽ dạy cho người thế nào là một nô tài tốt! " Lưu Khắc âm tà nhìn Hứa Phong, khóe miệng nhếch lên, vô cùng dữ tợn.
Nhìn Lưu Khắc bước từng bước về phía mình, Hứa Phong hừ một tiếng, nói: " Lưu Khắc! Ngươi thử nhìn về phía sau lưng ngươi xem! "
Lưu Khắc hơi hơi nhíu mày, quay đầu nhìn về phía sau, liền nhìn thấy hai đạo thân ảnh. Trong lòng Lưu Khắc trong lòng giật mình. Cách chỗ hắn không xa, Tiêu Lâm cùng Tiêu Y Lâm đang tiêu sái đi tới nơi này.
Lưu Khắc còn không có đảm lượng ở trước mặt Tiêu Lâm cùng Tiêu Y Lâm mà đoạn gãy tứ chi của gia đinh trong phủ. Tuy rằng hắn không cam lòng, nhưng chỉ có thể buông tha Hứa Phong mà thôi, nhìn Hứa Phong hừ nói: " Hôm nay ngươi vận khí không tồi. Bất quá, tuy rằng tránh được hôm nay, nhưng ngươi không tránh được ngày mai! Ha ha, ta sẽ đùa chết ngươi! "
Hứa Phong nhìn thoáng qua cánh tay sưng phù của mình, hắn lấy tay chạm nhẹ vào. Từ nhỏ đến lớn, Hứa Phong chưa bao giờ bị thương nặng như vậy. Nhìn cánh tay sưng to của mình, ánh mắt Hứa Phong liền âm trầm đi.
Lưu Khắc thấy Hứa Phong lại còn dám lộ ra ánh mắt âm trầm, hắn cười lạnh một tiếng nói: " Như thế nào? Ngươi còn muốn trả thù sao? Nói cho ngươi biết, ngươi đời này không có cơ hội. Nô tài chính là nô tài, quản gia ta có hàng vạn biện pháp đùa chết ngươi "
" Lưu Khắc! Có bản lĩnh ngươi cho ta nửa tháng, đợi thương thế ta tốt lên, chúng ta quyết đấu một trận tử chiến! " Hứa Phong đột nhiên nhìn Lưu Khắc quát " Như vậy, nếu ngươi có gϊếŧ ta, thì thiếu gia và tiểu thư cũng sẽ không trách tội ngươi. "
Lưu Khắc nghe lời nói của Hứa Phong, hơi sửng sờ một lúc, sau đó liền mừng rỡ. Giống như lời Hứa Phong nói, nếu hai người ước định đánh một trận tử chiến. Coi như có gϊếŧ chết Hứa Phong, thì thiếu gia và tiểu thư cũng bắt bẻ được gì. Đến nỗi thời gian nữa tháng cho Hứa Phong dưỡng thương, Lưu Khắc cũng không thèm quan tâm. Đừng nói chỉ là nửa tháng, cho dù một tháng thì hắn cũng không cảm thấy sao cả. Chẳng lẽ Hứa Phong lại vọng tưởng trong vòng nửa tháng đạt đến ngũ phẩm sao? Đây tuyệt đối là chuyện không thể. Hắn năm đó, cũng vì cơ duyên xảo hợp mới đột phá ngũ phẩm.
Một gia đinh bình thường, nếu không có kỳ ngộ, thì đột phá lên ngũ phẩm khó như lên trời.
" Nếu như vậy, ta cho ngươi nửa tháng. " Lưu Khắc cười híp mắt, nhìn Hứa Phong.
Hứa Phong hừ một tiếng, đã sớm biết Lưu Khắc sẽ đáp ứng. Tuy rằng Hứa Phong biết nửa tháng đạt tới ngũ phẩm là một việc cực kỳ khó khăn, nhưng hắn không còn lựa chọn nào cả. Hiển nhiên Lưu Khắc muốn gϊếŧ hắn, lấy thương thế hiện tại của bản thân, muốn ngăn cản Lưu Khắc là chuyện không thể. Cho nên hắn chỉ còn một biện pháp là tranh thủ chút thời gian.
" Các ngươi đang làm gì đó? " Tiêu Lâm cùng Tiêu Y Lâm đi đến chỗ hai người, nhìn thấy không khí giữa Hứa Phong và Lưu Khắc có điều không đúng, không khỏi nghi ngờ.
Lưu Khắc nhanh chóng khom lưng khuỵu gối, tạo ra vẻ mặt cung kính, nói: " Thiếu gia! nô tài là Tam quản gia trong phủ, có chức trách kiểm tra quá trình tu luyện của gia đinh. Nghe nói Hứa Phong đã trở thành huyền giả, nô tài liền tìm hắn kiểm tra. Nhưng bởi nô tài ra tay hơi nặng, làm cho Hứa Phong ghi hận nô tài. Hẹn nửa tháng sau quyết một trận tử chiến. Là một tam quản gia, nên nô tài không cách nào cự tuyệt khiêu khích của hắn, chỉ có thể chấp nhận. "
Lưu Khắc nói ra vô cùng ủy khuất, tư thế cực kỳ tiểu nhân vô sỉ.
Tiêu Lâm cùng Tiêu Y Lâm nghe Lưu Khắc nói xong, liền đưa mắt nhìn Hứa Phong. Khi ánh mắt nhìn thấy cánh tay sưng đỏ lên của hắn, liền nhịn không được hút một hơi khí lạnh. Tiêu Y Lâm lại càng nhịn không được, liền oán hận trừng mắt liếc Lưu Khắc một cái.
" Hứa Phong? Sao lại thế này? " Tiêu Lâm hỏi Hứa Phong, hắn không tin Hứa Phong sẽ ước định cùng tam quản gia, quyết đấu tử chiến vào nửa tháng sau.
Hứa Phong cũng không giải thích, nhìn Tiêu Lâm nói: " Tam quản gia nói rất đúng, nửa tháng sau, ta cùng Tam quản gia sẽ quyết đấu một hồi, đến lúc đó thỉnh thiếu gia làm trọng tài vậy! "
" Hứa Phong! Ngươi đừng có làm chuyện ngu ngốc! " Tiêu Y Lâm nghe Hứa Phong thừa nhận như thế, không khỏi có chút sửng sốt. Từ sau khi Hứa Phong giúp nàng, Tiêu Y Lâm liền có hảo cảm với y, không hy vọng tên gia đinh này giả vờ ngớ ngẩn.
" Nhị tiểu thư yên tâm! Tiêu gia có gia đinh làm việc cho kẻ khác. Ta cũng không muốn làm thế, nhưng không muốn cũng không được! " Hứa Phong nói.
Tiêu Y Lâm hơi hơi nhíu mày, băng tuyết thông minh như nàng, làm sao không suy nghĩ tới một khả năng. Nàng liền quay đầu nhìn Lưu Khắc nói: " Lý Vĩ gọi ngươi đến để đối phó Hứa Phong sao? Hừ, ngươi đừng quên ngươi là gia đinh Tiêu gia."
" Nhị tiểu thư, oan uổng quá! " Lưu Khắc khóc lóc thảm thiết nói: " Tiểu nhân nào dám như thế, hoàn toàn là Hứa Phong ăn nói xằng bậy. Ta không thể quản được. Hơn nữa lần quyết đấu này cũng do hắn nói ra. Không tin thì Nhị tiểu thư cứ hỏi hắn sẽ rõ? "
Tiêu Y Lâm quay đầu nhìn Hứa Phong, thấy hắn không có phản bác gì. Nàng liền cau mày lại.
Tiêu Lâm nhìn Hứa Phong đứng ở tại chỗ hờ hững, trong lòng thầm kinh ngạc phong độ của gia đinh này, liền thản nhiên nói: " Hứa Phong, ngươi cần phải suy xét kỹ càng một chút! "
" Cám ơn thiếu gia! Ta nghĩ không cần thiết. "Hứa Phong cự tuyệt.
Những lời này của Hứa Phong khiến cho Tiêu Y Lâm có chút tức giận, nghĩ thầm, ban đầu nàng cho rằng tên gia đinh thông minh này sao lại nhiều lần giả vờ ngu ngốc. Tuy rằng hắn may mắn sử dụng âm mưu đánh bại ngũ phẩm huyền giả, chẳng lẽ tự cho mình vô địch sao?! Nếu như chân chính quyết đấu, thì sẽ không cho phép ngươi sử dụng những kỹ xảo âm độc mà thủ thắng.
" Hứa Phong! Đừng giả ngu nữa! " Tiêu Y Lâm quát lên, nàng không muốn Hứa Phong đi chịu chết.
Hứa Phong lắc đầu, nếu hắn không đáp ứng như vậy. Hiển nhiên trong vòng nửa tháng Lưu Khắc còn có thể gây cho hắn nhiều phiền toái khác.
" Ngươi... "
Sắc mặt Tiêu Y Lâm có chút đỏ lên, thật không ngờ Hứa Phong lại cố chấp như vậy. Lưu Khắc là một ngũ phẩm huyền giả. Chân chính quyết đấu với hắn, Hứa Phong chỉ có con đường chết mà hôi. Đây là đánh cược cả tính mạng, chứ không phải trò đùa.
Tiêu Lâm cũng biến sắc, đối với Hứa Phong vẫn khăng khăng như vậy, thầm nghĩ tiểu tử này có phải hay không muốn đi tìm chết.
" Y Lâm, bỏ đi thôi! Nếu như là quyết định của bọn họ, chúng ta cũng đừng quản tới làm gì! " Tiêu Lâm là thiếu gia chủ, cũng không hy vọng gia đinh trong phủ nội đấu với nhau. Nhưng hắn thấy Hứa Phong cũng không thay đổi quyết định, chỉ đành kéo Tiêu Y Lâm rời đi.
Tiêu Y Lâm liếc nhìn Hứa Phong một cái, lập tức chỉ còn thở dài rời đi. Nhưng nàng cũng không quên giúp Hứa Phong một phen: " Lưu Khắc, ngươi còn ở chỗ này làm gì?"
Lưu Khắc nhanh chóng khom người người thi lễ, từ trong bọc áo lấy ra mười lăm lượng bạc, đưa tới trước mặt Hứa Phong nói: " Nhị tiểu thư, đây là ngân lượng mà người thưởng cho Hứa Phong. Ta đưa tới cho hắn."
Không thể không nói, Lưu Khắc rất biết công phu đóng kịch. Ít nhất thì hành động này, cũng không làm cho Tiêu Y Lâm tiếp tục chú ý tới hắn nữa.
Sau khi Lưu Khắc đem bạc đưa cho Hứa Phong, liền cất bước rời đi.
.........
Không lâu sau khi Lưu Khắc rời đi, trong phủ Tiêu gia liền truyền ra một tin tức.
" Các ngươi có nghe không? Cái đồ bỏ đi kia, Hứa Phong lại vọng tưởng nửa tháng sau cùng với tam quản gia tử chiến một trận. "
" Đúng vậy! Tiểu tử đó chỉ là một củ tỏi, lại mơ mộng cùng tam quản gia quyết chiến. Ta chắc chắc hắn sẽ bị đánh chết. "
" Đúng! Thực lực của tam quản gia đã sớm là ngũ phẩm, thời gian lâu như vậy, có lẽ đã lên tới ngũ phẩm đỉnh phong hay chí ít là ngũ phẩm trung giai. Nếu muốn thu thập Hứa Phong còn không phải là chuyện dễ dàng sao."
" Chưa kể, Tam quản gia còn được Tiêu lão gia truyền thụ huyền kỹ. Muốn đánh bại tam quản gia, ít nhất phải có thực lực lục phẩm. Hắn chỉ là một tên rác rưởi, lại dám vọng tưởng khiêu chiến tam quản gia, quả thực là chuyện cười chết người mà! "
"... "
Về trận quyết đấu giữa Hứa Phong và Lưu Khắc, trong Tiêu phủ ồn ào huyên náo tranh luận. Cơ hồ mọi người đều nhận định Hứa Phong sẽ bị Lưu Khác gϊếŧ chết. Đối với những chuyện nghị luận như vậy, Hứa Phong cũng không cần nghĩ cũng biết đây là do Lưu Khắc truyền ra ngoài.
Hứa Phong biết Lưu Khắc muốn đẩy hắn vào bước đường cùng. Đồng dạng Hứa Phong cũng hiểu được, nửa tháng sau nếu muốn chiến thắng, ít nhất phải đạt tới ngũ phẩm. Đương nhiên, nếu vọng tưởng chiến thắng thì cần phải đề thăng tu vi lên lục phẩm huyền giả.
Mà hiển nhiên, nửa tháng muốn đạt tới cấp độ này,là chuyện khó như lên trời.
Hứa Phong hít sâu một hơi, cắn chặt răng, lẩm bẩm nói: " Cho dù có khó như lên trời, lần này ta cũng phải thăng thiên một lần!!! "
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT