Hắc Quý khi thấy Lăng Hoa hướng phía hắn gầm lên, trên mặt hắn liền nhanh chóng nở nụ cười mang theo ý nịnh hót, không dám biểu lộ ra chút bất mãn nào, ăn nói khép nép lấy lòng Lăng Hoa một phen. Lúc sau liền ngược lại hướng đám người Tiêu Y Lâm trừng mắt giận dữ. Khi ánh mắt của hắn quét đến trên người Tiêu Y Lâm, nhìn Tiêu Y Lâm trước lồi sau lõm, những đường cong dụ hoặc thì mắt hắn hiện lên một tia dâm ô.

Hắc Quý vốn là du côn vô lại ở cái trấn nhỏ này, nhưng từ sau khi cấu kết với Lăng Hoa, địa vị lão Đại của hắn ở trấn nhỏ này không người nào có thể lay động. Du côn vô lại cả trấn nhỏ đều bị hắn chỉnh hợp. Trở thành bá chủ một phương.

Hắc Quý biết tất cả chuyện này đều đến từ Lăng Hoa, tuy rằng hắn đồng dạng ghê tởm Lăng Hoa, nhưng vẫn phải cực lực lấy lòng nàng. Lúc này thấy Lăng Hoa nổi giận đùng đùng nhìn lên Tiêu Y Lâm cùng Hứa Phong, Hắc Quý biết điều hướng đám tay sai hô: " Đem tất cả bọn họ vây lại, đừng để cho bọn hắn chạy thoát".

Khi Hắc Quý thốt ra những lời nói đó, đám người Hứa Phong đã bị một đám vây khốn của Hắc Quý mang đến vây khốn. Tiêu Y Lâm nhìn thấy một màn này, nàng hơi hơi nhíu mày, bọn du côn này tuy rằng một người thì không có tác dụng gì. Nhưng có hai ba người đạt tới tứ phẩm huyền giả, hơn nữa nhân số không ít, đối với bọn hắn lúc này còn có uy hiếp.

" Hắc Quý, ngươi thật lớn mật. Ngươi cho là bám víu lấy Lăng gia là giỏi lắm sao? Tiêu gia muốn gϊếŧ chết ngươi cũng giống như không phải là chuyện khó gì ". Tiêu Y Lâm chống nạnh, cặp mị nhãn trừng mắt nhìn Hắc Quý, lại có một cỗ khí thế sắc bén bậc cân quắc không thua đấng mày râu.

Hắc Quý làm du côn, tự nhiên sẽ không bị Tiêu Y Lâm dọa sợ: " Lời nói của Tiêu tiểu thư lão tự nhiên tin tưởng. Bất quá, ngươi vừa mới khi dễ nữ nhân của ta. Ta nếu như cái gì cũng không làm, còn tính là một nam nhân sao?"

" Phi! Ngươi cũng coi như một nam nhân?" Tiêu Y Lâm khinh bỉ nhìn Hắc Quý, " Ngươi ngoại trừ diện mạo ở bên ngoài giống như nam nhân ra, còn nơi nào giống nam nhân đây?"

Hắc Quý cũng không nổi giận, nhìn Tiêu Y Lâm cười ha ha nói: "Có phải là nam nhân hay không, Tiêu tiểu thư thử xem, chẳng phải liền biết sao. Yên tâm, bản nhân sẽ làm cho ngươi thỏa mãn, Quan âm tọa liên, Lão hán thôi xa tùy ý ngươi chọn lựa"

Tiêu Y Lâm nhíu mày, quay đầu nhìn về phía Hứa Phong đang đứng gần nàng hỏi:" Quan âm tọa liên, Lão hán thôi xa là cái gì? "

"A..." Trán Hứa Phong không ngừng đổ mồ hôi, thầm nghĩ thứ này sao có thể giải thích cho Tiêu Y Lâm, sau môt lúc suy nghĩ thật lâu sau chỉ có thể uyển chuyển nói:" Đây là một loại hình thức nghệ thuật khác, chủ yếu biểu hiện ở phương diện động tác, tục xưng là động tác nghệ thuật. Mà hai thức là một loại cực kỳ phổ biến"

" Thế sao?! Hắn cũng biết nghệ thuật? Bổn tiểu thư thật ra cũng muốn kiến thức một phen". Tiêu Y Lâm kinh ngạc nhìn Hắc Quý, vô lại mà cũng biết nghệ thuật, cái này đúng là ngạc nhiên.

Nghe được lời nói của Tiêu Y Lâm, mồ hôi trên trán của Hứa Phong lại càng không ngừng xuất hiện, sợ Tiêu Y Lâm nói ra những lời kinh người, nhanh chóng nói: " Loại nghệ thuật này thông thường biểu hiện ở sự phối hợp nam nữ. Phần lớn dưới tình huống đều là thân không có manh áo. Nam nhân thường lấy cớ nói chuyện lý tưởng nhân sinh, mục đích của bọn hắn là thi triển đạt tới mức động tác nghệ thuật. "

Tiêu Y Lâm không ngu ngốc, nghe Hứa Phong nói rõ ràng như vậy, trên gương mặt xinh đẹp tuyệt trần giống như được bôi lên một tầng mây hồng ửng đỏ. Oán hận trừng mắt nhìn liếc Hứa Phong một cái, đáy lòng xì một tiếng khinh miệt: " Hỗn đản, động tác nghệ thuật cái rắm đó!"

Hứa Phong thấy Tiêu Y Lâm như thế, chỉ có thể nhún nhún vai, nghĩ thầm cũng chỉ có thể trách ngươi về mặt tri thức không phong phú, không giống như hắn bác học hiểu nhiều như vậy!

Hắc Quý vẫn như trước dùng ánh mắt dâm ô nhìn chăm chú vào Tiêu Y Lâm, tà tà nói: " Ngươi muốn hay không muốn thử một chút? "

Sắc mặt Tiêu Y Lâm đỏ lên, còn chưa mở miệng, thanh âm của bén nhọn thanh âm của Lăng Hoa liền nổ vang: " Ngươi muốn thử? Hừ, khuya hôm nay lão nương cùng với ngươi thử một chút Quan âm tọa liên."

Một câu này khiến cho Hắc Quý sắc mặt đại biến, ánh mắt tràn đầy vẻ hoảng sợ. Mà đám người Hứa Phong nghe được câu này, cũng thiếu chút nữa cười phá lên. Ánh mắt quét lên thân hình kềnh càng của Lăng Hoa chẳng khác nào núi Thái Sơn, nghĩ thầm người này đặt mông ngồi xuống, có thể hay không đem Hắc Quý đè bẹp. Hắc Quý tuy rằng béo, nhưng so sánh với Lăng Hoa lại cách xa vạn dặm.

Nhớ tới hai khối nhục cầu ở trên giường lăn qua lộn lại, Hứa Phong liền nhịn không được lạnh run một cái, tình cảnh kinh tâm động phách kia, không phải bực phàm phu tục tử như hắn có thể tưởng tượng.

" Cười cái gì mà cười, có tin hay không một cước của lão tử dẫm nát trứng chim của ngươi. " Một tên du côn phát ra tiếng, thấy Hắc Quý bị châm biếm, cả đám không khỏi đối với Hứa Phong mà gầm lên.

" Ngươi có thể hay không giẫm nát thì bọn ta không biết. Nhưng là ta biết nếu như nàng ta cứ nhún nhẩy lên xuống thì ngươi nhất định sẽ phát nổ mà chết." Tự nhiên Hứa Phong sẽ không bị hắn uy hiếp, nhìn Hắc Quý cười nói.

Những lời này của Hứa Phong vừa thốt ra, cả đám gia đinh nhất thời cảm thấy sảng khoái phá lên cười ha ha.

" Ngươi muốn chết!" Hắc Quý gầm lên, chỉ vào mấy tên thủ hạ của hắn mà hô: " Đi lên đem tiểu tử đó câm miệng lại "

Tại lúc lời nói của Hắc Quý vừa buông ra, mấy tên thủ hạ liền hướng về Hứa Phong vọt tới. Giang Nguyên nhìn thấy một màn như vậy, trong lòng giật mình, nhanh chóng tiến lên ngăn trở mấy huyền giả này.

Tiêu Y Lâm nhìn mấy huyền giả xông lên, hướng Hắc Quý hừ nói: " Hắc Quý, ngươi động tới bổn tiểu thư thử xem, bổn tiểu thư sẽ cho ngươi ở trong cái trấn nhỏ này không còn nơi sống yên ổn!"

Hắc Quý cười hắc hắc nói:" Ngươi là Tiêu gia Nhị tiểu thư, ta tự nhiên không dám động tới. Bất quá, chỉ đánh mấy gia đinh của ngươi mà thôi. Nói vậy, Tiêu gia lão gia cũng sẽ không tức giận, cùng nhân vật nhỏ như ta mà tính toán!"

Nói đến đây, Hắc Quý mặc kệ sắc mặt giận dữ của Tiêu Y Lâm, hướng đám thủ hạ dưới tay hô,: " Lên! Cùng tiến lên! Đem mấy tiểu tử này đánh ngã ra đất cho lão tử!"

Mệnh lệnh của Hắc Quý vừa ban ra, một đám du côn hướng về đám gia đinh vọt tới. Trong đám du côn cũng có mấy người là tứ phẩm huyền giả, hơn nữa ưu thế về nhân số, đám người Giang Nguyên căn bản không chiếm được thượng phong. Tiêu Y Lâm nhìn một màn này, không khỏi có chút sốt ruột.

" Hứa Phong! Nhanh đi tìm Tiêu Lâm. " Tiêu Y Lâm hướng Hứa Phong hô, hiện tại nàng đã không chiếm được thượng phong, nếu tiếp tục đấu nữa thì lại càng không tốt.

Nhìn thoáng qua cặp mắt trong suốt, sáng như mỵ châu của Tiêu Y Lâm, Hứa Phong vừa muốn nói gì, lại nghe Lăng Hoa hướng Hắc Quý hô: " Hắc Quý, đem tên tiểu tử kia gϊếŧ chết cho ta. "

Hắc Quý nghe thấy lời nói của Lăng Hoa, hắn không dám chậm trễ, cất bước về phía trước, chặn ngang đường đi của Hứa Phong, nhìn Hứa Phong âm hiểm cười: " Tiểu tử, nhìn ngươi gầy như cái que, lão tử ngày hôm nay sẽ đem thân thể của ngươi bẻ gãy."

" Ngươi dám! " Tiêu Y Lâm tức giận trừng mắt nhìn Hắc Quý, lông mày nhíu lại, có khí khái nữ anh hùng tức giận.

Hắc Quý thấy Tiêu Y Lâm che ở trước mặt Hứa Phong, liền thật sự không dám xông lên để đối phó Hứa Phong, thu thập mấy tên gia đinh thì còn không sao, nhưng nếu làm bị thương Tiêu gia Nhị tiểu thư, lửa giận của Tiêu gia lão gia khẳng định hắn không chịu nổi. Tiêu gia lão gia là thập phẩm huyền giả, chỉ cần động một ngón tay đều có thể để cho hắn chết mấy lần rồi.

" Chờ ta giải quyết những gia đinh khác, lại đến thu thập ngươi. " Hắc Quý hung tợn nhìn Hứa Phong.

Nói xong, Hắc Quý liền vứt bỏ Hứa Phong, hướng về mấy tứ phẩm gia đinh còn lại, một quyền oanh tới.

Mấy tứ phẩm gia đinh đang chống đỡ mấy du côn, thấy Hắc Quý đánh về phía hắn, hắn cũng không dám chậm trễ, nhanh chóng huy quyền đón đỡ.

Hai quyền đụng vào nhau, một tiếng xương nứt vang lên, Tiêu gia tứ phẩm gia đinh bị chấn động lảo đảo lui về cực nhanh, sau đó nắm chặt quyền kêu lên.

Đám người Giang Nguyên thấy một màn như vậy, hoảng hốt hô: " ngũ phẩm huyền giả?! "

Hắc Quý cười ha ha nhìn thấy đám người Giang Nguyên nói: " Các ngươi cũng có vài phần nhãn quang. Mấy ngày hôm trước lão tử đã tiến vào ngũ phẩm. Coi như các ngươi cùng tiến lên, cũng không làm gì được lão tử đâu! "

Một câu này khiến đám người Giang Nguyên sắc mặt đại biến. Giang Nguyên nếu đạt tới ngũ phẩm, đại biểu cho hắn đã có thể vận dụng khí lực, huyền giả cấp độ này đã không phải là bọn hắn có thể so sánh được."

Hắc Quý khinh miệt nhìn thoáng qua đám người Giang Nguyên, lập tức hướng đám tay sai hô: " Đều dừng tay, Lão tử tự mình thu thập bọn này "

Nói xong, Hắc Quý liền tiêu sái hướng thẳng đến trung tâm bốn người Giang Nguyên, căn bản không lo lắng mấy người này bao vây.

Đương nhiên, đám người Hắc Quý sẽ không cho đám người Giang Nguyên cơ hội phản ứng, hướng về đám người Giang Nguyên huy quyền oanh tới, không hề hoa mỹ, hoàn toàn là dùng lực lượng mà đánh tới.

Tiêu Y Lâm sắc mặt biến đổi thành màu vàng (o _O), ngũ phẩm huyền giả đã là người có một chút biến hóa, bốn tứ phẩm huyền giả căn bản không phải là đối thủ của hắn. Chỉ là một người Hắc Quý liền hoàn toàn có thể ngăn chặn bọn họ.

Đám người Giang Nguyên thấy thế, bốn người liếc mắt nhìn nhau, cắn răng một cái bốn tứ phẩm huyền giả đồng thời ra tay, hướng về Hắc Quý nghênh đón.

Bốn quyền cùng với quyền của Hắc Quý chạm nhau cùng một chỗ, đám người Giang Nguyên mặc dù là bốn người hợp nhất, song vẫn như cũ bị Hắc Quý chấn lui ra ngoài, một đám cánh tay run rẩy, sắc mặt mang theo vẻ hoảng sợ nhìn Hắc Quý.

Lực lượng ngũ phẩm huyền giả lại có thể khủng bố đến thế!

Khoảng cách tứ phẩm huyền giả chỉ cách ngũ phẩm một bước nhỏ, cư nhiên bị một quyền của hắn đánh bại.

" Ha ha! Lão tử đã nói các ngươi không phải là đối thủ." Nói xong, lại đánh tiếp đám người Giang Nguyên, từng quyền oanh ra không hề hoa mỹ.

Bốn người Giang Nguyên thay phiên ngăn cản, chính là lúc quyền thứ năm của đối phương, rốt cục một huyền giả không kiên trì nổi, nắm tay có tiếng xương cốt gảy vụn, bị Hắc Quý đánh ngã trên mặt đất.

Mất đi một tứ phẩm huyền giả, đám người Giang Nguyên lại càng không là đối thủ, cả đám bị Hắc Quý đánh nằm sấp trên mặt đất.

Tại lúc toàn bộ gia đinh bị đánh cho nằm sấp xuống đất, ánh mắt Hắc Quý lại chuyển hướng về Hứa Phong. Lăng Hoa thấy thế, cũng bước lên vài bước, ngăn trở Tiêu Y Lâm, hướng Hắc Quý hô: " Không cần lo cho Tiêu Y Lâm, nàng đã bị ngăn lại, đem tiểu tử đó bẻ gẫy chân!"

Nghe được câu này, Hắc Quý hắc hắc nhìn Hứa Phong, ánh mắt mang theo nét cười âm trầm: " Tiểu tử, lúc này xem ai cứu ngươi?"

Hứa Phong nhìn Hắc Quý đi từng bước một tới hướng hắn, sắc mặt đồng dạng biến đổi, ngũ phẩm chi uy, hắn vừa mới kiến thức qua. ngũ phẩm có được khí lực, căn bản không thể theo lý lẽ thông thường. Cấp bậc này đối với hắn chính là một tồn tại cực kỳ khủng bố.

" Tiểu tử, lão tử cũng nên bẻ gẫy tứ chi ngươi ". Hắc Quý nhìn Hứa Phong, điên cuồng cười to nói.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play