Sau khi Khương Ấu hoàn thành buổi diễn tập, cô nhanh chóng rời khỏi sân khấu mà không dừng lại dù chỉ nửa phút.
Cô gái với dáng người thon thả cùng chiếc váy hồng một vai. Khuôn mặt khả ái nhỏ nhắn tiến về phía của phó đạo diễn.
"Cảm ơn, tôi đã xong rồi."
Khuôn mặt nhỏ nhắn dần trở nên nghiêm túc, nói lời cảm ơn, đôi mắt to tròn khiến cho của cô vô cùng đáng yêu.
Phó đạo diễn khó tính trả lại túi xách cho cô.
"... Buổi tối nhớ giữ gìn trạng thái." Nhìn Khương Ấu ngoan ngoãn đi về phía cửa phòng chờ sau khi nhận lấy chiếc túi xách, phó đạo diễn không nhịn được lên tiếng.
Trong buổi tổng duyệt vừa rồi, Khương Ấu đã gây một bất ngờ lớn đến cho mọi người.
Phó đạo diễn sau khi nghe tin liền phát sốc, chưa nói đến khuôn mặt tối sầm của các thành viên còn lại trong nhóm.
Bọn họ tuy cùng một nhóm nhưng sự cạnh tranh với nhau cũng không hề nhỏ, người tài trợ lẫn tài nguyên Tưởng Vân đều có. Cô ta có hậu trường cường đại, bọn họ cũng chỉ có thể tranh nhau những phần tài nguyên còn lại. Xin hãy đọc truyện tại ~ TгùмTruy ện.м e ~
Còn Khương Ấu thì là người chưa từng cạnh tranh từ trước đến nay.
Trước ngày Khương Ấu lên sân khấu, bọn họ đều nghĩ như vậy.
Khi giai điệu nhẹ nhàng, êm ái kia vừa cất lên, tất cả mọi người ở trong khán đài đều nhìn cô bằng một ánh mắt kinh ngạc. Ai ai cũng chung một câu hỏi: "Đây là tiếng hát của Khương Ấu sao?"
Hơn nữa còn là thanh xướng.
Trong cùng một khoảnh khắc, sáu đồng đội còn lại của Khương Ấu đều sinh ra một cảm giác nguy cơ mãnh liệt.
Khương Ấu sắp chuyển mình.
Khản giả trong buổi phát trực tiếp không cảm nhận được sự khẩn trương của những thành viên còn lại.
Vì vẫn còn đang phát trực tiếp nên buổi diễn tập vẫn xuất hiện đèn sáng và tiếng nhạc.
Khương Ấu không nhảy, nhưng đổi lại cô hát một bài thanh xướng.
Cô chỉ hát vài câu rồi rồi rời khỏi sân khấu.
Khán giả trong phòng phát sóng trực tiếp cảm thấy vô cùng thích thú:
"Nghe bài hát đó thật là hay!"
"Nhưng chỉ được hai câu là hết!
"Tại sao Khương Ấu lại không hát tiếp!"
Ngoại trừ... fan của Tưởng Vân.
"Hát vậy có gì mà hay?"
"Mong khán giả đừng ném chai nước hihi"
"Vân Vân hát hay hơn cô ta nhiều!"
"Hãy quan tâm đến những bài hát xúc động của Tưởng Vân thành viên của nhóm nhạc nữ 7-S ~"
...
Lúc này Khương Ấu cũng đã trở lại phòng nghỉ ngơi.
Ở đây không có các thành viên trong nhóm, cô cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều.
Trong quá trình ghi hình vẫn được phép sử dụng điện thoại tự do, vì vậy Khương Ấu lấy điện thoại ra, ấn vào phòng phát sóng.
Âm thanh nhanh chóng phát lên, cùng với giai điệu mà cô chờ đợi.
Hai mắt Khương Ấu sáng lên, lúm đồng tiền trên má hiện rõ.
Nhiếp ảnh gia đưa ống kính về phái này, cô nhanh chóng để điện thoại xuống.
"Đừng chụp..."
Giọng nói của cô nhẹ nhàng, giọng điệu không kém phần quyến rũ của mình khiến cho bình luận trên càng màn hình nhanh hơn.
Lần này nói về sự ngọt ngào.
Nhiếp ảnh gia cũng đồng ý.
Vì vậy ống kính liền được thu lại.
Trong phòng phát sóng trực tiếp hỗn loạn một lúc, sau đó có người thầm nói: "Khương Ấu vừa cười khi thấy có người mong đợi buổi biểu diễn của cô ấy?"
"... Không thể nào, tại sao lại đáng thương như vậy?"
Khương Ấu đang ngồi xem màn hình thì vô tình nghe được cuộc trò chuyện của bọn họ.
Cô im lặng mím môi, vội vàng rời khỏi phòng phát sóng trực tiếp.
Người ở thời đại này thật thông minh, làm sao có thể đoán được!
Đêm đó, khán giả vào xem.
Trên sân khấu, người dẫn chương trình đã bắt đầu khuấy động không khí của khán phòng. Tất cả người biểu diễn đều đứng ở phía sau hậu trường, sẵn sàng lên sân khấu hát mở màn.
Đây là lần đầu tiên cô đứng trước hàng trăm khán giả.
Khi nhóm nhạc nữ 7-S giới thiệu bản thân thì Khương Ấu gặp một chút khó khăn.
Một lúc sau, đôi mắt cô bỗng sáng lên, ở dưới ánh đèn càng thêm mềm mại.
"Xin chào mọi người, tôi là Khương Ấu của nhóm 7-S, xin cảm ơn." Dứt lời, cô khẽ thở phào nhẹ nhõm.
Lúm đồng tiền như ẩn như hiện trên gò má của cô.
Ấu Ấu thật tuyệt. Lần này không có sự động viên của vương nhưng mà cô có thể làm được như thế là rất dũng cảm rồi.
Sau khi kết thúc phần giới thiệu bản thân, chương trình solo của các thành viên cũng được bắt đầu.
Sau một hồi ngẩn ngơ, cuối cùng đã đến lúc Khương Ấu lên biểu diễn.
Cô là người cuối cùng.
Vị trí đã thay đổi sau buổi diễn tập.
Mọi người đều là người trong nghề, cũng biết biết rõ điều gì có thể thu hút người xem.
Khương Ấu có vẻ là một mối đe dọa lớn đối với họ.
Cô không cần nhảy, cũng không cần nhạc đệm chỉ cần có giọng hát. Muốn chơi xấu cũng không biết phải làm như nào, bọn họ chỉ có thể điều chỉnh thứ tự xuất hiện của cô.
Xem liệu cô có khả năng hoàn thành nó hay không?
Khương Ấu cầm lấy micro, thong thả đi lên sân khấu.
Người biểu diễn trước cô là Tưởng Vân, người mà vừa giỏi hát vừa nhảy tốt khi nãy đã đốt cháy bầu không khí của khán phòng ngày hôm nay.
Có giữ được lửa hay không còn phải dựa vào bản thân cô.
Khi Khương Ấu bước lên biểu diễn không được nhiều tràng vỗ tay từ phía khán giả.
Không phải cô không có fan only, mà là fan đoàn rất miễn cưỡng.
Khương Ấu không quan tâm đến điều đó, một mình cô đứng trên sân khấu, cúi đầu nhìn về nơi phát ra tiếng vỗ tay. Sau đó nở một nụ cười thật tươi làm lộ ra lúm đồng tiền trông thật đáng yêu.
"Xin chào mọi người, tôi là Khương Ấu, tôi sẽ mang đến cho các bạn một bài hát nhỏ của chính nơi mà tôi được sinh ra < Dao Âm >''
Đèn bất ngờ bật sáng, cô cầm micro, bình tĩnh nhìn những khuôn mặt dưới sân khấu.
Cũng giống như lần đầu tiên cô biểu diễn trước mặt anh cũng như vậy.
Trái tim Khương Ấu khẽ động, đôi môi hồng của cô ấy hé mở cùng giọng hát thanh tao nhẹ nhàng của mình truyền đến tai mọi khán giả có mặt tại khán phòng qua chiếc micro.
.....
Trong văn phòng sang trọng.
Vị tổng tài nào đó đang phải bận rộn giải quyết một mớ hợp đồng hàng trăm triệu bỗng dưng khựng lại.
< Dao Âm > là bản nhạc mà cô biểu diễn trong lần đầu cả hai gặp mặt nhau.
Sau này khi cô làm anh tức giận, cô luôn ngân nga bài hát đó trong vòng tay anh.
Đó là sự khoan nhượng giữa họ dành cho nhau khi thừa nhận lỗi lầm của bản thân.
Nhưng bây giờ...
Một bản hợp đồng trị giá hàng trăm triệu có vẻ không hấp dẫn bằng cô gái trên màn ảnh, Tề Lễ Dự đặt bản hợp đồng sang một bên, ánh mắt chợt tối sầm lại.
Ấu Ấu đang tìm anh sao?
Có phải cô nhớ đến anh?
Nhưng...
Ánh mắt Tề Lễ Dự ảm đạm, vẻ mặt bất lực cố mỉm cười.
Không thể nào.
Câu nói cuối cùng trước khi ra đi của cô là "Thích anh thật mệt."
< Dao Âm > này cũng có thể bỏ lỡ quá khứ.
Thậm chí là... tạm biệt kiếp trước.
Người đàn ông dựa thân mình vào trên ghế, ánh mắt dần dần thâm trầm.
Ánh mắt anh quá phức tạp, không ai có thể đoán được nó có ý nghĩa gì.
......
Khương Ấu của lúc này đang cháy hết mình trên sân khấu.
Bài hát < Dao Âm > được lan truyền trên nhiều trang web khác nhau và trở thành hot search.
Nhưng nhiều người không thể tin được, người đứng trên sân khấu để hát những ca khúc nhẹ nhàng này lại chính là Khương Ấu.
Đến ngay cả Khương Ấu cũng sững sờ trước kết quả, cô nhớ vương nên đã hát...
Không ngờ lại có điều đáng bất ngờ đến như vậy!
Cô gái nhỏ cùng vẻ mặt vui mừng khi nhìn số lượng người hâm mộ ngày càng tăng lên chỉ sau khi màn trình diễn kết thúc.
Nhưng trong lòng vui mừng, cô không khỏi nghĩ đến nhiều người biết như vậy, nếu vương ở trên đời này, nhất định sẽ nhìn thấy!
Mặc dù khả năng biết rằng anh đang ở đây là điều xa vời, nhưng Vương là niềm tin và sự phụ thuộc duy nhất trong trái tim cô.
Tuy vậy... Khương Ấu cảm thấy rất hạnh phúc khi có người hâm mộ mình.
Có người ủng hộ cô!
Phải biết rằng chủ nhân cơ thể này đã đột ngột bóp nát trái tim người hâm mộ của cô ấy vào thời điểm đó và cô đã phải đối mặt với tình thế khó xử của vô số anti-fan, không có fan.
Bây giờ có vẻ như tình hình đang trở nên tốt hơn.
Giống như lúc trước ca vũ tư, cô luôn mong muốn được xuất hiện.
*Ca Vũ Tư là tên gọi của nơi ở của các vũ cơ thời xưa (theo cách hiểu của editor thì là vậy.)
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT