Bầu trời vốn sáng sủa chợt mây đen dày đặc, cuồng phong gào thét, một đám mây đen thật lớn chợt xuất hiện ở trên không Hải Tham đảo, chớp lóe sấm rền.

Thấy một màn như vậy, đại đa số tộc nhân Vương gia mặt đầy hoang mang, Vương Thu Linh, Vương Trường Thanh... bộ phận nhỏ tộc nhân tựa như nghĩ tới cái gì, đây là Vương Thanh Thiến đang trùng kích Kết Đan kỳ.

Nói tới, Vương Thanh Thiến đã bế quan mười mấy năm, nàng chỉ có một lần cơ hội trùng kích Kết Đan kỳ.

“Mọi người không thể tới gần chỗ ở của bát cô, kẻ làm trái nghiêm trị không tha.”

Vương Thanh Thiến ở bên trong một thung lũng u tĩnh, trong thung lũng có một tòa lầu các màu xanh cao hai tầng, một đám mây đen thật lớn lơ lửng ở trên không thung lũng, cuồng phong gào thét, thổi bay lượng lớn cát bay đá chạy.

Trong lầu các, Vương Thanh Thiến ngồi xếp bằng ở trên bồ đoàn, vẻ mặt có chút khẩn trương.

Nàng bế quan mười mấy năm mới đưa tới lôi kiếp, chủ yếu là bởi vì nàng ngày qua ngày ngồi thiền tu luyện, chiết xuất pháp lực, pháp lực càng thêm tinh thuần, tỷ lệ tiến vào Kết Đan kỳ cũng sẽ lớn hơn nữa, đây là kinh nghiệm của cha mẹ nàng.

Nàng lấy ra một tấm trận bàn màu vàng, đánh vào một đạo pháp quyết.

Vô số sương mù màu vàng xuất hiện ở trong thung lũng, bao phủ toàn bộ thung lũng.

Một tiếng sét thật lớn vang lên, một tia chớp màu bạc thô to từ trong mây đen bay ra, lóe lên nhập vào bên trong sương mù màu vàng, chưa truyền ra chút tiếng vang nào.

Lôi kiếp kinh động tu sĩ trên Hải Tham đảo, Vương Thu Linh ước thúc tộc nhân, không để bọn họ tới gần chỗ ở của Vương Thanh Thiến.

Thời gian qua đi từng chút một, từng tia chớp màu bạc thô to lục tục từ trong mây đen bay ra, nhập vào trong sương mù màu vàng, chớp lóe sấm rền, cuồng phong gào thét, thanh thế dọa người.

Sương mù màu vàng dần dần tan đi, cuối cùng biến mất.

Nửa khắc đồng hồ sau, một tiếng nổ thật lớn vang lên, mấy tia chớp màu bạc thô to từ trong mây đen bay ra, bổ vào trên lầu các màu xanh.

Lầu các màu xanh bị bổ vỡ nát, một màn hào quang màu xanh nhạt bao phủ Vương Thanh Thiến, tia chớp màu bạc bổ vào trên màn hào quang màu xanh, một mảng lớn lôi quang màu bạc bao phủ Vương Thanh Thiến.



Lôi quang màu bạc chưa tan đi, mấy tia chớp màu bạc bổ xuống lần nữa, lôi quang bùng lên.

Thời gian gần nửa nén hương sau, mây đen chỉ còn lại kích cỡ mấy trượng, quay cuồng vần vũ một trận, hóa thành một đạo lôi quang màu bạc đường kính cả trượng, đánh về phía dưới.

Ầm ầm ầm!

Ánh sáng bạc bùng lên rực rỡ, lượng lớn đá vụn bắn tung tóe đi khắp nơi.

Một lát sau, lôi quang màu bạc tan đi.

Vương Thanh Thiến ngồi xếp bằng ở trên bồ đoàn, khí tức có chút suy yếu, quần áo trên người có chút rách nát, làn da lộ ra bên ngoài có chút đen sì. Cả người nàng tản mát ra một khí tức mạnh mẽ, rõ ràng đã tiến vào Kết Đan kỳ.

Tu luyện gần hai trăm năm, Vương Thanh Thiến có thể tiến vào Kết Đan kỳ, tâm tình của nàng cực kỳ kích động.

Hưng phấn mới bước vào tiên lộ, vui sướng tiến vào Trúc Cơ kỳ, vui mừng lập gia đình, kích động làm mẹ, bi phẫn chồng bị giết, đủ thứ ngày xưa, nhanh chóng xẹt qua ở trong đầu của nàng.

“Rốt cuộc tiến vào Kết Đan kỳ rồi.”

Vương Thanh Thiến thở phào nhẹ nhõm một hơi, dùng hai phần linh vật Kết Đan, nàng may mắn tiến vào Kết Đan kỳ.

Nói tới, còn may mà gia tộc đến Nam Hải phát triển, nàng nếu ở lại Đông Hoang, chưa chắc có thể tiến vào Kết Đan kỳ. Đông Hoang muốn kiếm được một phần linh vật Kết Đan cũng khó, Nam Hải mấy chục hải vực, cách mỗi một đoạn thời gian, sẽ có một hội đấu giá cỡ lớn, tỷ lệ đạt được linh vật Kết Đan vẫn là khá lớn.

Vương Thu Linh ngự khí bay tới, vẻ mặt đầy vui mừng, chúc mừng: “Cháu gái chúc mừng bát cô tiến vào Kết Đan kỳ, trời phù hộ Vương gia ta.”

“Thu Linh, ta bế quan lâu như vậy, thất ca xuất quan chưa? Trong tộc có việc lớn gì xảy ra không?”

“Thất bá công còn chưa xuất quan, trong tộc tất cả đều tốt, chưa có việc lớn gì xảy ra, nếu cửu thúc cửu thẩm biết được tin tức này, khẳng định sẽ rất vui mừng.”

Vương Thanh Thiến cười gật gật đầu, phân phó: “Cháu phái người liên hệ Thiên Kỳ, bảo con bé liên hệ cha mẹ, nói cho bọn họ tin tức ta tiến vào Kết Đan kỳ.”

“Vâng, bát cô.”



Sau khi tiến vào Kết Đan kỳ, Vương Thanh Thiến phải làm hai việc, mau chóng nâng cao thực lực, báo thù giết chồng.

Thù giết chồng, nàng một ngày cũng không dám quên.

“Hoàng Long đảo!”

Trong đôi mắt đẹp của Vương Thanh Thiến nhanh chóng lóe lên một mảng sát ý.

...

Hải vực Hồng Nguyệt, Ngân Xà đảo.

Mật thất nào đó, Uông Như Yên ngồi xếp bằng ở trên bồ đoàn, quanh thân lơ lửng những âm phù màu lam huyền ảo phát sáng.

Theo Uông Như Yên hít thở thổ nạp, từng âm phù màu lam sáng lên, tạo thành một khúc nhạc vui.

Một lát sau, toàn bộ âm phù chậm rãi biến mất, Uông Như Yên cũng mở mắt, nàng cảm thụ một lần biến hóa của mình, mặt lộ vẻ vui mừng.

“Kết Đan tầng ba!”

Bế quan mười lăm năm, tiến vào Kết Đan tầng ba, nói tới, tốc độ có chút chậm. Mọi người đều biết, cảnh giới càng cao, tu luyện độ khó càng cao, tốc độ tu luyện càng chậm. Uông Như Yên tốn mười lăm năm thời gian, mới tu luyện đến Kết Đan tầng ba, thật ra tương đối chậm.

Trên thực tế, tốc độ tu luyện của Uông Như Yên tuyệt không chậm, trừ tăng tu vi lên tới Kết Đan tầng ba, nàng còn tu luyện thành công linh thuật phòng ngự Lưu Ly Kim Thân, tất cả cái này đều dựa vào hai bình đan dược bậc ba hạ phẩm kia.

Hai bình đan dược bậc ba hạ phẩm, giá trị vượt qua năm mươi vạn linh thạch, nếu không phải như thế, nàng cũng không làm được một điểm này.

Uông Như Yên tựa như cảm ứng được cái gì, cổ tay hất một cái, một hào quang màu trắng từ trong linh thú châu bay ra, rõ ràng là một con tằm băng màu trắng dài ba thước, mắt nó là màu xanh lục biếc, trên đầu có hai vòng linh văn màu vàng.

Bích Nhãn Hàn Tàm, trải qua Uông Như Yên bồi dưỡng nhiều năm, đã tiến vào bậc ba hạ phẩm.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play