Không qua bao lâu, bọn họ đã đi tới cuối, một màn hào quang bốn màu chặn đường đi bọn họ, trên màn hào quang trải rộng phù văn Phật môn, huyễn lệ vô cùng.
Phía sau màn hào quang bốn màu, có một cánh cửa đá hình tròn.
Vương Trường Sinh há mồm, một viên Sơn Hải Châu bay ra, rơi ở trên tay hắn, hắn siết chặt nắm tay, hung hăng đập về phía màn hào quang bốn màu.
Có một tiếng vang trầm nặng, màn hào quang bốn màu kịch liệt lắc lư một lần, lõm xuống, phù văn Phật môn nhất thời bừng sáng.
Trong mắt Vương Trường Sinh chợt lóe lên sự kinh ngạc, một cú đấm này của hắn có hơn vạn cân khí lực, vậy mà chưa thể phá vỡ cấm chế.
“Đây là cấm chế Phật môn, chỉ có thể dùng man lực bài trừ, con có thể bố trí Thiên Yêu Hóa Linh Trận, Kim Nguyên Hộ Linh Trận, Bách Độc Diệt Linh Trận bậc ba bài trừ. Đương nhiên, con không có tài liệu ba loại trận pháp này cần, không thể phá trận, mọi việc cần động não nhiều hơn, đừng lập tức khẳng định không thể bài trừ. Trận pháp là con người bố trí ra, khẳng định sẽ có sơ hở, không có trận pháp không phá được, chỉ có trận pháp sư không chịu dụng tâm phá trận, biết chưa?”
Diệp Lâm lời nói thấm thía dạy bảo.
Diệp Hải Đường gật gật đầu, nói: “Biết rồi ạ, con gái nhớ kỹ.”
Vương Trường Sinh há mồm, lại một viên Sơn Hải Châu bay ra, rơi vào tay trái hắn.
Hai nắm tay hắn đều cầm một viên Sơn Hải Châu, hung hăng đập về phía màn hào quang bốn màu.
Ầm ầm ầm!
Một tiếng nổ vang lên, màn hào quang bốn màu bị Vương Trường Sinh đập vỡ nát, tính cả cửa đá hình tròn cũng tan vỡ, một căn phòng đá lớn hơn mười trượng xuất hiện ở trước mặt bọn họ.
Trung ương căn phòng đá có một bộ hài cốt màu trắng, đạo bào trên người rách mướp, tích đầy tro bụi, bên hông hài cốt có một túi trữ vật màu trắng.
Vương Trường Sinh buông ra thần thức, cẩn thận kiểm tra căn phòng đá một lần, sau khi xác nhận không có vấn đề, hắn thả ra một con rối thú, tiến lên tháo xuống túi trữ vật.
Thần thức Vương Trường Sinh đảo qua, mặt lộ vẻ vui mừng, bên trong có lượng lớn tài vật, xem ra, thật là động phủ tọa hóa của tu sĩ Nguyên Anh, nhưng tu sĩ Hoàng Long đảo sao có thể xuất hiện ở nơi này chứ!
Hắn nghĩ mãi mà không hiểu nổi, dứt khoát không nghĩ nữa, dẫn theo Diệp Lâm cùng Diệp Hải Đường, rời khỏi đảo hoang.
Mấy ngày sau, Vương Trường Sinh về tới Ngân Xà đảo, khiến hắn thở phào một hơi là, Ngân Xà đảo chưa lọt vào tập kích.
Về tới chỗ ở, Vương Trường Sinh lấy ra một cái túi trữ vật màu trắng, đổ ra toàn bộ thứ bên trong.
Linh thạch, tài liệu yêu thú, pháp bảo, đan dược, vỏ sò đủ mọi màu sắc... các thứ xếp thành một ngọn núi nhỏ, vẻ mặt Vương Trường Sinh tràn đầy kích động.
Hai mươi mốt vạn linh thạch, vài tài liệu yêu thú bậc ba, bảy món pháp bảo, ba bình đan dược bậc ba, một phần linh vật Kết Đan, một đống lớn ngọc giản.
Hắn cầm lấy một vỏ sò màu xanh, thần thức chìm vào trong đó, xem xét nội dung bên trong.
Sau thời gian một chén trà nhỏ, sắc mặt Vương Trường Sinh trở nên cổ quái, cầm trên tay một cái vỏ sò màu lam.
Vương Trường Sinh cười khẽ một cái, lẩm bẩm: “ “Thiên Huyễn Đại Pháp”? Rõ ràng là “Cửu U Thiên Huyễn Bảo Điển”.”
Hắn vốn còn thật sự cho rằng là động phủ tọa hóa của Thiên Huyễn lão nhân, nhưng một vỏ sò trong đó ghi lại phương pháp tu luyện “Cửu U Thiên Huyễn Bảo Điển”, nhưng đã đổi một cái tên, đổi thành “Thiên Huyễn Đại Pháp”.
Vương Trường Sinh bố cục, cố ý để tu sĩ Hoàng Long đảo đạt được “Cửu U Thiên Huyễn Bảo Điển”, hắn vốn tính mượn cái này tính kế Hoàng Long đảo, Hoàng Long đảo thế mà chưa để cho môn hạ đệ tử tu luyện, rất ra ngoài Vương Trường Sinh dự kiến.
...
“Cửu U Thiên Huyễn Bảo Điển” xoay một vòng, lại về tới trên tay Vương Trường Sinh, khác nhau là, lúc trước Vương Trường Sinh thiết cục, đặt tài vật giá trị trăm vạn linh thạch, mà Hoàng Long đảo thiết cục, đặt tài vật giá trị mấy trăm vạn linh thạch.
Xem ra, Hoàng Long đảo là muốn thiết cục đối phó Hải Lam tông, Vương gia là đánh bậy đánh bạ, thế thân Hải Lam tông.
Cũng không biết Hải Lam tông và Hoàng Long đảo có thù sâu hận lớn gì, Hoàng Long đảo dám bỏ vốn gốc, bố cục đối phó Hải Lam tông.
Phiền toái là, tu sĩ Kết Đan Hoàng Long đảo chạy trốn rồi, hắn khẳng định sẽ báo cáo lên.
Hoàng Long đảo có thể vì đám tài vật này, tìm Vương gia gây phiền phức hay không?
Nếu Hoàng Long đảo muốn tìm Vương gia gây phiền phức, Vương gia có thể không ngăn được.
“Thiên Huyễn Đại Pháp” là một công pháp thiên phẩm, tu sĩ Hoàng Long đảo chỉ sửa lại một cái tên, cũng chưa sửa chữa phẩm chất cùng nội dung của công pháp.
Vương Trường Sinh có hai lựa chọn, hoặc là giấu đi”Thiên Huyễn Đại Pháp”, hoặc là giao ra.
Giữ lại một môn công pháp này, không có bất cứ lợi ích gì, nếu giao ra, giao cho ai? Giao cho Trương gia? Vậy không phải hại Trương gia sao?
Trương gia nếu là ngã rồi, năm thế lực lớn của hải vực Hồng Nguyệt khẳng định sẽ ùa lên, Vương gia sẽ bị thế lực lớn khác thâu tóm, đây cũng không phải điều Vương Trường Sinh muốn nhìn thấy.
Lấy ra hại người khác? Vậy càng không được, công pháp nếu là tiết lộ lần nữa, như vậy không phải chẳng khác nào thừa nhận, Vương gia biết “Thiên Huyễn Đại Pháp” là “Cửu U Thiên Huyễn Bảo Điển”, như vậy, tu sĩ Hoàng Long đảo lúc trước đạt được”Cửu U Thiên Huyễn Bảo Điển”, chính là Vương gia bố cục.
“Thiên Huyễn Đại Pháp” bây giờ biến thành củ khoai lang phỏng tay, ném cũng không phải, giữ lại cũng không xong.
Vương Trường Sinh cân nhắc một lát, cầm vỏ sò tìm tới Diệp Lâm, hỏi ý kiến của hắn.
“Ta đề nghị nộp công pháp lên Trương gia, đổi lấy linh vật Kết Đan.”
Vương Trường Sinh nhíu nhíu mày, nói: “Nếu là Trương gia để con em trong tộc tu luyện công pháp này, Cửu U tông ngày sau tìm Trương gia gây phiền phức, Trương gia ngã, đối với Vương gia chúng ta không có bất cứ lợi ích nào cả.”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT