Vương Minh Nhân gật gật đầu, nói: “Tiểu đệ mới đến, có rất nhiều thứ không hiểu, mong Tống sư huynh chỉ giáo nhiều hơn.”

“Đúng vậy! Tống sư huynh, chúng ta mới từ tổng đà điều đến, tiểu muội là trưởng lão Chấp Pháp điện, không thể ở lại bên cạnh phu quân chiếu cố hắn, mong Tống sư huynh chiếu cố nhiều hơn.”

Nghe được năm chữ “trưởng lão Chấp Pháp điện”, trên mặt lão giả áo bào đỏ có chút động dung, trên mặt lộ ra nụ cười thành khẩn, nói: “Trần sư muội yên tâm, chúng ta là đồng môn, đây là điều lão phu nên làm.”

Hắn chỉ biết là sắp điều đến hai tu sĩ Kết Đan, không biết bối cảnh đối phương.

Trần Tương Nhi chỉ là Kết Đan tầng một, thế mà lại là Chấp Pháp điện trưởng lão, nàng quá nửa là có bối cảnh.

“Vương sư đệ, Trần sư muội, các ngươi dọc đường vất vả rồi, đi xuống nghỉ ngơi trước đi! Có gì cần, phân phó người phía dưới một tiếng là được. Trần Vĩ, đưa hai vị sư thúc đi xuống nghỉ ngơi, toàn lực thỏa mãn yêu cầu của hai vị sư thúc.”

“Vâng, tống sư thúc, mời hai vị sư thúc theo đệ tử.”

Chấp sự đệ tử dẫn Vương Minh Nhân cùng Trần Tương Nhi đi xuống, sắp xếp cho bọn họ một chỗ động phủ.

Động phủ là một căn phòng đá lớn mấy chục trượng, bố trí đơn sơ, nhưng hỏa linh khí rất dư thừa, Vương Minh Nhân vô cùng hài lòng.

“Không tệ, nơi này đi. Trần sư điệt, ngươi đi làm việc của ngươi đi! Có việc chúng ta sẽ gọi ngươi.”

“Vâng, Vương sư thúc.”

Chấp sự đệ tử xoay người rời khỏi, còn lại Vương Minh Nhân cùng Trần Tương Nhi.

“Nơi này hỏa linh khí tương đối dư thừa, nhưng thổ linh khí kém một chút, phu nhân, không bằng bảo bọn họ ... “

Vương Minh Nhân còn chưa nói xong, phát hiện sắc mặt Trần Tương Nhi lạnh đi, vội vàng nói: “Bố trí tụ linh trận, có lợi đối với tu vi của nàng.”

Hắn vốn là muốn nói để chấp sự đệ tử bố trí một gian động phủ thổ linh khí dư thừa cho Trần Tương Nhi, nhưng thấy sắc mặt Trần Tương Nhi lạnh đi, Vương Minh Nhân nếu thực nói như vậy, Trần Tương Nhi khẳng định sẽ nghĩ nhiều.

Nghe xong lời này, sắc mặt Trần Tương Nhi giãn ra, cười nói: “Phu quân tốt nhất, ta mang theo trên người khí cụ bày trận tụ linh trận bậc ba, ta tự mình bố trí là được rồi.”



“Ta đến giúp nàng bố trí đi! Nàng đi nghỉ ngơi là được.”

Trần Tương Nhi cũng không khách khí, lấy ra khí cụ bày trận, nói cho Vương Minh Nhân biện pháp bố trí.

Vương Minh Nhân rất nhanh đã bố trí xong tụ linh trận bậc ba, đánh lên trận bàn một pháp quyết, rất nhanh, linh khí bên trong phòng trở nên càng thêm dư thừa.

“Phu quân, chàng gần đây đối với ta quá tốt rồi, chàng sẽ không là làm chuyện gì có lỗi với ta chứ!”

Trần Tương Nhi tựa cười mà không cười nói, giọng điệu để lộ ra sự hoài nghi.

Sắc mặt Vương Minh Nhân nhất thời lạnh đi, nói: “Nàng đừng có nghĩ ngợi lung tung mãi, nàng còn như vậy, về sau đừng gọi ta phu quân.”

Trần Tương Nhi ngượng ngùng cười, giải thích: “Ta chỉ là tùy tiện nói một câu, chàng không nên coi là thật.”

“Nói một câu cũng không được, ta không phải loại người như vậy, nàng luôn hoài nghi ta qua lại nữ nhân khác, chúng ta còn cần tiếp tục hay không? Nếu sống, nàng đừng có luôn hoài nghi ta, nếu không được, chúng ta không cần bên nhau nữa, mỗi lần nói tới chuyện này với nàng, ta đều không có tâm tình tu luyện.”

Vương Minh Nhân có chút mất kiên nhẫn nói.

“Được rồi! Ta về sau không nói nữa, điều chàng đáp ứng ta, nhất định phải làm được, chàng nếu gạt ta, ta cũng sẽ không khách khí với chàng.”

Trần Tương Nhi cười nói, trên mặt tràn đầy nét nghiêm túc.

Vương Minh Nhân khẽ thở dài một hơi, gật đầu đáp ứng.

...

Đông Hoang, Ngự Yêu quốc.

Sân bãi yên tĩnh nào đó, trắc linh đại hội đang tổ chức, tộc nhân năm tuổi trở lên xếp hàng, lục tục tiến vào sân tiếp nhận kiểm tra.



Tộc nhân năm tuổi trở lên, có thể dùng trắc linh xích kiểm tra linh căn.

Trắc linh đại hội do Vương Hữu Vọng chủ trì. Tinh nhuệ trong tộc đều ở Nam Hải, Vương Thu Minh phụ trách tọa trấn Ngự Yêu quốc, hôm nay đã tu luyện đến Trúc Cơ tầng tám, không có việc gì sẽ không quấy rầy hắn tu luyện.

Nói thật, trắc linh đại hội đã từng tổ chức nhiều lần, chỉ là làm một cái thủ tục.

Căn cứ Vương Thanh Khải sắp xếp, Vương gia mấy năm nay thông gia rộng khắp với gia tộc tu tiên khác, thứ nhất tăng mạnh quan hệ, thứ hai cải thiện tư chất tộc nhân. Đáng tiếc là, nhiều năm qua như vậy, cũng chưa xuất hiện tộc nhân tư chất tương đối tốt.

Tính toán thời gian, Vương gia lập tộc hơn bảy trăm năm, chỉ từng xuất hiện Vương Minh Nhân tộc nhân song linh căn này.

Vương Hữu Vọng là tằng tôn của Vương Thanh Dương, hắn không cô phụ Vương Thanh Dương kỳ vọng, đã tiến vào Trúc Cơ kỳ.

Một bé trai năm sáu tuổi đi đến trước mặt Vương Hữu Vọng, trắc linh xích trong tay Vương Hữu Vọng phát ra một mảng lớn hào quang, bao phủ bé trai.

Trắc linh xích phát ra một tràng tiếng rít chói tai, linh quang lóe lên, đây là dấu hiệu có linh căn.

Ba hơi thở sau, ánh sáng bạc lóe lên, trắc linh xích biến thành màu bạc, dị thường đáng chú ý.

“Đây là ... ta không nhìn lầm chứ!”

Vương Hữu Vọng chớp chớp mắt, một lần nữa lấy ra một cây trắc linh xích kiểm tra, trắc linh xích vẫn biến thành màu bạc.

“Đây là lôi linh căn, thế mà lại là linh căn dị thuộc tính.”

Vẻ mặt Vương Hữu Vọng trở nên cực kỳ kích động, dựa theo quy củ của gia tộc, hắn chủ trì trắc linh đại hội, nếu có tộc nhân linh căn tốt, hắn cũng có một chút công lao.

“Tộc thúc, cháu có thể tu tiên không?” Bé trai chớp chớp mắt, có chút khẩn trương hỏi.

Vương Hữu Vọng cười ha ha, gật đầu nói: “Có thể, đứa nhỏ ngoan, cháu tên là gì? Cha mẹ của cháu là ai?”

“Bẩm tộc thúc, cháu tên Vương Bân, cha cháu tên Vương Hữu Học, mẹ cháu tên Hàn Tuyết Dung.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play