Nghe xong lời này, trên mặt Vương Thiên Văn lộ ra vẻ mặt như có chút suy nghĩ.

Mục tiêu lớn nhất của hắn chuyến này, chính là công pháp.

Vương Thiên Văn trầm ngâm một lát, nói: “Như vậy đi! Liễu đạo hữu, để ta cân nhắc vài ngày, cân nhắc rõ ràng, ta lại đi huyện nha tìm ngươi.”

“Được, chúng ta làm việc trước, Vương đạo hữu, hy vọng ngươi có thể gia nhập Vạn Tiên ti, ở Vạn Tiên ti càng dễ dàng nổi bật hơn. Làm quan cũng không dễ dàng như vậy, nước bên trong rất sâu!”

Nói xong lời này, Liễu Phong dẫn người rời khỏi.

Trên mặt Lưu Hiền tràn đầy nét hâm mộ, nói: “Thiên Văn huynh, ta nghe nói Vạn Tiên ti đều là tiên nhân thần thông quảng đại, ngươi nếu gia nhập Vạn Tiên ti, vậy thì trở nên nổi bật rồi.”

“Chuyện không đơn giản như ngươi nghĩ. Đúng rồi, chỗ bạc này ngươi cầm, trả hết nợ đi! Ta hy vọng ngươi tương lai có thể làm một vị quan tốt, tạo phúc một phương.”

Hắn lấy ra tài vật tìm được từ trong túi trữ vật của tà tu, cho Lưu Hiền hết.

Trên mặt Lưu Hiền tràn đầy nét cảm kích. Hắn cúi người hành lễ với Vương Thiên Văn, cảm kích nói: “Thiên Văn huynh, đa tạ, ngày sau nếu có cơ hội, ta sẽ báo đáp ngươi.”

Vương Thiên Văn cười cười, không nói gì thêm.

Ba ngày sau, Vương Thiên Văn rời khỏi Lưu gia thôn, chạy tới huyện nha, hắn cuối cùng quyết định gia nhập Vạn Tiên ti.

Ứng Thiên thư viện chỉ là cơ cấu Lỗ Dương Vương thành lập vì mời chào nhân tài, chủ yếu là người đọc sách, vô luận là quy mô hay cấp bậc, Ứng Thiên thư viện kém xa xa Vạn Tiên ti.

Tới huyện nha, cửa có người gác, Vương Thiên Văn đang muốn đi vào, Tôn Gia Văn liền đi ra.

“Thiên Văn huynh, sao ngươi lại tới đây.”

Nhìn thấy Vương Thiên Văn, Tôn Gia Văn rất vui vẻ, nếu không phải Vương Thiên Văn, hắn chỉ sợ đã mất mạng.

“Ta tính gia nhập Vạn Tiên ti, chuẩn bị tìm Liễu đạo hữu tìm hiểu tình huống một phen.”



Tôn Gia Văn mỉm cười, nói: “Ngươi nếu muốn tìm hiểu Vạn Tiên ti, ta có thể nói một câu với ngươi, ta khẳng định hiểu biết Vạn Tiên ti hơn so với sư phụ.”

“Vì sao?”

Tôn Gia Văn cười ngạo nghễ, nói: “Quận thủ là tằng tổ phụ của ta, ngươi muốn gia nhập Vạn Tiên ti, cần đi quận thủ phủ, tiếp nhận tu sĩ Kết Đan thẩm tra, trải qua nhiều tầng thẩm tra, sau khi không có vấn đề, ngươi mới có thể gia nhập Vạn Tiên ti.”

Vương Thiên Văn bừng tỉnh đại ngộ, hắn đã nói Triệu Phong sao có thể chạy trốn cũng dẫn theo Tôn Gia Văn, thì ra Tôn Gia Văn là tằng tôn của quận thủ.

“Đi thôi! Chúng ta vào bên trong tán gẫu.”

Tôn Gia Văn dẫn theo Vương Thiên Văn đi vào huyện nha, rất thuận lợi gặp được Triệu Phong.

Bọn họ giảng giải cho Vương Thiên Văn một lần về lai lịch, phát triển cùng chức trách của Vạn Tiên ti, Vạn Tiên ti là một lực lượng Đại Yến hoàng tộc trực tiếp khống chế, cũng là một vũ khí sắc bén Đại Yến hoàng tộc khống chế Đại Yến vương triều, muốn tiến vào Vạn Tiên ti nhậm chức, gia thế phải trong sạch, không thể từng làm chuyện có tổn hại ích lợi của Đại Yến vương triều.

Vương Thiên Văn là tu sĩ Trúc Cơ, hắn nếu muốn gia nhập Vạn Tiên ti, cần đi quận thủ phủ báo bị, do tu sĩ Kết Đan thẩm tra.

Tôn Gia Văn là con cháu chi phụ của Tôn gia, tư chất tầm thường, chưa thể bái ở môn hạ tu sĩ Kết Đan kỳ.

“Thiên Văn huynh, vừa lúc ta muốn về nhà, ngươi theo chúng ta cùng nhau trở về đi!”

“Vậy làm phiền rồi.”

Ngày thứ hai, ba người Triệu Phong, Vương Thiên Văn cùng Tôn Gia Văn liền rời khỏi huyện nha, chạy tới quận thủ phủ.

Nửa tháng sau, bọn họ liền xuất hiện ở cửa quận thủ phủ, quận thủ phủ diện tích rất lớn, cổng chính màu đỏ thắm nhìn qua đầy hào khí, cửa có hai con sư tử bằng đá cao khoảng một trượng, hai bên cửa đều có một hộ vệ cao lớn vạm vỡ.

Có Tôn Gia Văn dẫn đường, hộ vệ tự nhiên sẽ không ngăn trở.

Sau thời gian một chén trà nhỏ, Vương Thiên Văn xuất hiện ở bên ngoài một căn nhà vườn yên tĩnh, Triệu Phong đi vào bẩm báo.



Không qua bao lâu, Triệu Phong đi ra, nói với Vương Thiên Văn: “Vương đạo hữu, mời theo ta.”

Căn nhà vườn không lớn, một đạo sĩ trung niên ngoài ba mươi tuổi cùng một mỹ phụ trung niên làn da trắng như tuyết đang ở trong đình đá uống trà nói chuyện phiếm, bọn họ đều là tu sĩ Kết Đan.

“Tống tiền bối, Liễu tiền bối, đây là Vương đạo hữu.”

“Vãn bối Vương Thiên Văn ra mắt hai vị tiền bối.”

Đạo sĩ trung niên đánh giá cao thấp Vương Thiên Văn một lần, trầm giọng hỏi: “Nghe nói Vương tiểu hữu có không ít con rối thú, Vương tiểu hữu không phải tán tu nhỉ! Vương tiểu hữu nếu muốn tiến vào Vạn Tiên ti, cần phối hợp chúng ta thẩm tra, nếu là không muốn phối hợp, ngươi chỉ sợ không thể gia nhập Vạn Tiên ti.”

“Vãn bối nhất định phối hợp.”

Mỹ phụ trung niên lấy ra một tấm gương nhỏ màu bạc, nhắm ngay Vương Thiên Văn.

Ánh sáng bạc lóe lên, một mảng lớn hào quang màu bạc bay ra, che kín Vương Thiên Văn.

Đạo sĩ trung niên nâng tay, một lá bùa màu bạc nhạt bay ra, dán ở trên người Vương Thiên Văn.

“Vương tiểu hữu, ngươi không phải tán tu nhỉ! Ngươi là nhân sĩ nơi nào? Vì sao muốn gia nhập Vạn Tiên ti?”

“Vãn bối xuất thân một gia tộc tu tiên Đông Hoang, lần này là đến tu tiên giới Trung Nguyên du lịch, gia nhập Vạn Tiên ti là vì tìm kiếm một môn công pháp tốt.”

Ở trước mặt hai tu sĩ Kết Đan, Vương Thiên Văn không dám nói dối, cũng không cần phải nói dối.

“Đông Hoang? Ngươi xuất thân quốc gia nào của Đông Hoang? Gia tộc của ngươi ở đâu?”

“Ngụy quốc, Thanh Liên Vương gia.”

Nam tử trung niên gật gật đầu, hỏi tiếp: “Ngươi tới tu tiên giới Trung Nguyên đã bao lâu, khi nào… Đợi một chút, ngươi nói ngươi tới từ Thanh Liên Vương gia? Trong tộc các ngươi có phải có một người tên Vương Thanh Sơn hay không?”

“Vương Thanh Sơn trong miệng tiền bối, đó là thất bá công của vãn bối, tiền bối quen thất bá công?”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play