Có hai bình đan dược bậc ba hạ phẩm tinh tiến pháp lực, tốc độ tu luyện của hắn hẳn là sẽ không quá chậm.
Vương Thanh Sơn lấy ra một bộ trận pháp phòng ngự bậc ba, bố trí tại chỗ ở của Vương Thanh Thiến.
Về tới chỗ ở, Vương Thanh Sơn lấy ra một cái bình sứ, đổ ra một viên Thiên Vân Đan, ném vào trong miệng.
Rất nhanh, ngoài thân Vương Thanh Sơn liền hiện ra một mảng lớn hào quang màu xanh, tiếng kiếm rít vang, hư ảnh một cây phi kiếm màu xanh chậm rãi hiện lên ở đỉnh đầu Vương Thanh Sơn, ngay sau đó là thanh thứ hai, thanh thứ ba…
Đông Hoang, Thái Nhất tiên môn, tòa nhà yên tĩnh nào đó.
Vương Minh Nhân đang nói cái gì với Từ Tử Hoa, Vương Minh Nhân nhíu mày.
“Cái gì? Điều ta đi Bắc cương?”
Vương Minh Nhân là song linh căn, sau khi tiến vào Kết Đan kỳ, lại ở nơi kim hỏa linh khí dư thừa, cộng thêm Từ Tử Hoa hỗ trợ, hắn thuận lợi tu luyện đến Kết Đan tầng hai. Gia tộc kiếm được linh thuật phòng ngự Lưu Ly Kim Thân, hắn hiến cho tông môn, nhưng Thái Nhất tiên môn đã sớm kiếm được một môn linh thuật phòng ngự này, dù sao kẻ sở hữu buôn bán môn linh thuật này khắp nơi.
Hắn nếu muốn trở thành Thái Nhất ngũ kiệt, phải lập công lớn, ở lại trong tông không có cơ hội lập công nào, khẳng định cần phái ra ngoài.
Vương Minh Nhân không ngờ, Từ Tử Hoa sẽ phái hắn đi Bắc Cương.
Từ Tử Hoa gật gật đầu, nói: “Đông Hoang không có chiến sự gì, không có công việc béo bở gì, nếu là Nam Hải, nơi đó tương đối loạn, hơn nữa hoàn cảnh không thích hợp ngươi tu luyện, hoàn cảnh Bắc Cương thích hợp ngươi tu luyện. Ngoài ra, Bắc Cương mấy năm nay không ổn định, bản tông có thể cần mở rộng phát triển, cần gấp nhân thủ. Ngươi từng ở lại Bắc Cương, có cơ sở quan hệ nhất định, ngươi đi Bắc Cương thích hợp nhất.”
Nghe xong lời này, Vương Minh Nhân nhíu mày.
Bởi vì sự tồn tại của Tây Môn Phượng, hắn không muốn đi Bắc Cương, miễn cho Trần Tương Nhi ghen tuông bừa bãi.
Hắn một lần trước vụng trộm đi Bắc Cương, Trần Tương Nhi sau khi phát hiện, chiến tranh lạnh với hắn một đoạn thời gian rất dài, quan hệ hai người gần đây mới tốt lên một chút.
“Ngươi là lo lắng Tương Nhi ghen à! Yên tâm, ta là điều ngươi đến nơi khác, không ở Hỏa Phượng sơn mạch. Hoàn cảnh Bắc Cương có lợi đối với ngươi tu hành, Tương Nhi sẽ hiểu, nếu không đi Bắc Cương, nhắm chừng cũng chỉ Tây Mạc thích hợp ngươi, Tây Mạc là địa bàn của Phật môn, thưa thớt bóng người, ốc đảo rất ít, trừ hòa thượng niệm Phật ăn chay, không có bao nhiêu tu sĩ nán lại lâu ở Tây Mạc.”
Vương Minh Nhân cân nhắc một lát, gật đầu đáp ứng, Từ Tử Hoa nói không sai, hắn tu luyện là 《 Kim Diễm Bảo Điển 》, đi Bắc Cương thích hợp nhất.
Trần Tương Nhi nếu ghen, cùng lắm thì dẫn theo nàng cùng đi Bắc Cương, đỡ cho nàng luôn nghi thần nghi quỷ.
Không ra ngoài Vương Minh Nhân dự liệu, khi hắn nói chuyện này cho Trần Tương Nhi, sắc mặt Trần Tương Nhi nhất thời lạnh đi, nhíu mày nói:
“Ngươi muốn đi Bắc Cương? Ngươi là muốn đi tìm nữ nhân kia nhỉ! Sống yên ổn không được mấy năm, nhanh như vậy đã không nhịn nổi?”
Vương Minh Nhân chính là bảo bối của nàng, nàng rất sợ Vương Minh Nhân bị người ta đoạt đi.
...
Vương Minh Nhân nhíu mày, nhẫn nại giải thích: “Là sư phụ phái ta đi, hoàn cảnh Bắc Cương có lợi đối với ta tu hành. Ngươi nếu không yên tâm, theo ta cùng đi Bắc Cương. Ngươi cũng tiến vào Kết Đan kỳ rồi, có thể bớt tùy hứng trẻ con hay không? Ta hy vọng ngươi có thể trở thành vợ hiền, mà không phải chỉ biết nghi ngờ ta, chúng ta cũng thành thân nhiều năm như vậy rồi, ngươi còn không yên tâm đối với ta? Ngươi không thích ta đi lại quá gần với nữ tu sĩ khác, ta liền cố gắng không lui tới với nữ tu sĩ, ngươi còn muốn ta thế nào?”
Trần Tương Nhi nghe ra, Vương Minh Nhân rất mất hứng, nàng vội vàng lộ ra một nụ cười, mặt đầy nhu tình nói: “Phu quân, ta chính là quá để ý chàng, ta cam đoan sẽ trở thành vợ hiền, điều kiện tiên quyết là, chàng không thể qua lại với nữ nhân khác.”
Nàng chỉ là tam linh căn bình thường, có thể Kết Đan dựa hết vào tằng tổ phụ của nàng. Vương Minh Nhân là song linh căn, hắn tiến vào Kết Đan kỳ chỉ là vấn đề thời gian, nữ tu sĩ thích Vương Minh Nhân không ít, một ít nữ đồng môn từng lén nói, nếu không phải quan hệ Trần Hải Tân, Vương Minh Nhân căn bản sẽ không cưới Trần Tương Nhi, điều này làm Trần Tương Nhi rất thiếu cảm giác an toàn.
Luận tư chất cùng tư sắc, nàng đều không phải xuất sắc nhất, nàng rất lo lắng Vương Minh Nhân thay lòng đổi dạ.
Vương Minh Nhân đã tiến vào Kết Đan kỳ, theo tu vi Vương Minh Nhân nâng cao, trợ giúp Trần Hải Tân cho Vương Minh Nhân sẽ càng ngày càng nhỏ. Nếu Vương Minh Nhân một cước đá văng Trần Tương Nhi, Trần Tương Nhi thật đúng là không có cách nào làm gì Vương Minh Nhân.
Vợ chồng mâu thuẫn, trưởng bối cũng là khuyên giải không khuyên bỏ nhau.
“Ta đã nói với nàng một vạn lần, ta không qua lại với nữ nhân khác, nàng có thể tin tưởng ta hay không? Cả ngày coi ta là phạm nhân thẩm vấn, ta thật sự rất không thích.”
Vương Minh Nhân lạnh mặt nói, mỗi lần vừa nói đến đề tài này, hắn liền đầy một bụng tức, Trần Tương Nhi chính là không yên tâm đối với hắn, thỉnh thoảng hỏi hắn về sau sẽ nạp thiếp hay không, nếu không phải Từ Tử Hoa làm mai mối, hắn sẽ không cưới nữ tu sĩ khác.
Vương Minh Nhân căn bản không nghĩ tới vấn đề này, hắn bây giờ chỉ nghĩ hai việc, một là lập công lớn cho tông môn, trở thành Thái Nhất ngũ kiệt; Hai là tiến vào Nguyên Anh kỳ.
Hắn không thể hiểu được, Trần Tương Nhi vì sao cả ngày hỏi những việc vặt này, mà không phải bận rộn tu luyện.
“Được rồi, ta tin tưởng chàng còn không được sao! Chàng nếu không thích, ta về sau hỏi ít hơn, vừa lúc Chấp Pháp điện cần phái vài vị trưởng lão đi Bắc Cương chấp hành nhiệm vụ, ta liền đi cùng chàng đi! Cái này chính là chàng nói, để ta đi theo bên cạnh chàng.”
Vương Minh Nhân gật gật đầu, đáp ứng.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT