Ra khỏi khách sạn, Vương Trường Sinh đến thẳng Bách Luyện các.
Hải vực Hồng Nguyệt hỗn loạn, các thế lực đục nước béo cò, có không ít tài nguyên tu tiên lưu lạc ra ngoài, công pháp, đan phương, bí thuật vân vân, Vương Trường Sinh đã phân phó xuống, bảo Vương Thu Ly lưu ý thứ phương diện này, chỉ cần hàng thật giá thật, giá không phải vấn đề.
“Cửu bá công! Sao ngài đến đây.”
Vương Thu Ly nhìn thấy Vương Trường Sinh, mặt lộ vẻ vui mừng.
Nàng là cháu gái Vương Trường Hào, dựa theo bối phận cần xưng hô Vương Trường Sinh là bá công.
“Đến thăm cháu một chút, Thu Ly, cháu làm rất khá, một lần này ghi cho cháu một công. Cháu không cần mọi chuyện đích thân làm, có chút việc nhỏ có thể giao cho người phía dưới đi làm, đừng chậm trễ bản thân tu luyện, tu vi mới là căn bản.”
Vương Trường Sinh nhìn thấy Vương Thu Ly, liền nhớ tới Vương Thanh Viễn. Vương Thanh Viễn không nắm bắt tốt thời gian, bằng không Vương Thanh Viễn cũng sẽ không chết già Luyện Khí kỳ.
“Cửu bá công dạy bảo, cháu ghi nhớ trong lòng. Đúng rồi, cửu bá công, cháu thu thập được hai loại đan phương bậc ba cùng ba loại hạt giống linh quả bậc ba.”
Thối Cốt Đan, dùng mai rùa yêu quy bậc ba làm dược liệu chính, nhiều loại linh dược ba trăm năm làm dược liệu phụ luyện chế thành, có hiệu quả tăng cường lực lượng thân thể.
Tam Nguyên Hóa Linh Đan, đan dược giải độc, lấy túi độc của Hải Tinh Thú bậc ba làm vị thuốc chính, nhiều loại linh dược ba trăm năm làm vị thuốc phụ luyện chế thành.
Thanh Ly Quả, trăm năm nở hoa, trăm năm kết quả, qua ba trăm năm mới chín, có hiệu quả tẩy cân phạt tủy, tu sĩ Luyện Khí dùng có thể cải thiện thể chất, tăng nhanh tốc độ tu luyện.
Tuyết Vân Quả, một loại linh quả sinh trưởng ở núi tuyết, năm trăm năm chín, có thể luyện chế đan dược băng thuộc tính bậc ba.
Tử Lôi Quả, sinh trưởng ở nơi thời tiết giông tố tương đối nhiều, năm trăm năm mới chín, có thể luyện chế đan dược bậc ba, tu sĩ tu luyện công pháp lôi thuộc tính dùng, có thể tăng nhanh tốc độ tu luyện.
Vương Trường Sinh lộ vẻ mặt vui mừng, khen: “Không tệ, Thu Ly, cháu tiếp tục thu thập, vừa mới trải qua đại chiến, có không ít thứ tốt lưu lạc ra ngoài, đưa ra giá cao thu mua.”
“Vâng, cửu bá công.”
Vương Trường Sinh dặn dò vài câu, dẫn người rời khỏi phường thị Thanh Lý, quay về Ngân Xà đảo.
Trở lại Ngân Xà đảo, Vương Trường Sinh mang giao hạt giống linh quả cùng công pháp cho Vương Thu Hồng, bảo hắn phái người gieo trồng linh quả.
Khu vườn yên tĩnh nào đó, Diệp Hải Đường đang bố trí trận pháp, Diệp Lâm, Vương Trường Nguyệt cùng Diệp Ngọc Đồng đang ở trong đình đá uống trà nói chuyện phiếm.
Diệp Lâm vì rèn luyện Diệp Hải Đường, trận pháp bậc ba trở xuống, đều để cho Diệp Hải Đường độc lập hoàn thành.
Trên đảo trừ Diệp Hải Đường, còn có một vị trận pháp sư bậc hai Vương Thiên Mịch. Vương Thiên Mịch là tằng tôn nữ của Vương Trường Hoán, Trúc Cơ tầng một, trình độ bày trận của Vương Thiên Mịch miễn cưỡng đạt tới bậc hai, bố trí trận pháp bậc một còn được.
Tân gia cần bố trí lượng lớn trận pháp, cảnh báo trận, phòng ngự trận, mê tung trận vân vân, Vương Thiên Mịch phụ trách bố trí trận pháp bậc một, trận pháp bậc hai giao cho Diệp Hải Đường.
Trong sân có một tòa lầu các màu xanh cao hai tầng, lầu các dùng Thanh Vân mộc kiến tạo thành, có chứa một loại hương thơm cỏ cây thoang thoảng.
Phụ cận lầu các có bảy mươi hai cây Trường Xuân trúc trăm năm, lấy Trường Xuân trúc làm mắt trận, bố trí trận pháp bậc hai thượng phẩm Thanh Phong Trúc Hải Trận, người tu tiên tu luyện công pháp mộc thuộc tính ở nơi này tu luyện, có thể đẩy nhanh tốc độ tu luyện, có hiệu quả làm ít hưởng nhiều.
Diệp Hải Đường lấy ra một món món tài liệu bày trận, chôn ở vị trí tương ứng, liên tục kiểm tra.
Chôn xong tài liệu bày trận, Diệp Hải Đường lấy ra một khối trận bàn xanh thẳm, đánh vào một pháp quyết.
Bảy mươi hai cây Trường Xuân trúc đồng thời chớp lên, dưới mỗi một cây Trường Xuân trúc đồng thời toát ra một mảng lớn linh khí mộc thuộc tính tinh thuần.
Diệp Hải Đường lau mồ hôi trên mặt, cười nói: “Rốt cuộc bố trí xong rồi, đệ đệ, về sau đệ cứ ở nơi này tu luyện, tu luyện khẳng định làm ít hưởng nhiều.”
...
Diệp Ngọc Đồng tu luyện là 《 Trường Xuân Hóa Nguyên Công 》, Thúy Vân tông gieo trồng không ít linh trúc, Vương Trường Sinh đạt được hơn một ngàn cây linh trúc, Diệp Hải Đường cầm hơn bảy mươi cây Trường Xuân trúc trăm năm bố trí trận pháp mộc thuộc tính. Đương nhiên, nàng là dùng điểm công đức Diệp Lâm tích góp đổi, tộc nhân khác cũng không phản đối. Diệp Ngọc Đồng chỉ Luyện Khí kỳ, có trận pháp bậc hai thượng phẩm phụ trợ tu luyện, tốc độ tu luyện khẳng định rất nhanh, tu sĩ Luyện Khí khác cũng không có đãi ngộ này, chỗ ở của tu sĩ Luyện Khí kỳ khác có thể bố trí một tòa tụ linh trận bậc một trung phẩm đã rất không tệ rồi, mà chỗ ở của Diệp Ngọc Đồng bố trí trận pháp bậc hai thượng phẩm Thanh Phong Trúc Hải Trận, thắng ở trên điểm xuất phát.
Chỉ cần hắn không lười biếng, tốc độ tu luyện khẳng định không chậm hơn người khác.
“Tỷ, tỷ vất vả rồi, bánh đậu đỏ tỷ thích ăn nhất đệ giữ lại cho tỷ đấy! Mau tới.”
Diệp Hải Đường gật gật đầu, đi về phía đình đá, cười nói: “Tỷ tỷ chiếu cố đệ đệ, nên là vậy mà.”
Thấy một màn như vậy, Vương Trường Nguyệt cùng Diệp Lâm nhìn nhau cười.
“Đúng rồi, tỷ, Thanh Linh biểu tỷ kiếm được một quyển trận pháp điển tịch, ta cũng xem không hiểu, nói không chừng hữu dụng đối với tỷ.”
Diệp Ngọc Đồng nhớ tới cái gì, lấy ra một vỏ sò màu xanh, đưa cho Diệp Hải Đường.
Hắn từng theo Diệp Lâm học trận pháp, chẳng qua học không vào, hắn không có chút hứng thú đối với trận pháp, nhưng hắn hứng thú đối với luyện đan thuật.
Diệp Lâm bảo hắn an tâm tu luyện, Trúc Cơ trước rồi lại học tập luyện đan.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT