Trương Quảng Dương nói rất khách khí, nhưng Vương Trường Sinh biết, hắn rất khó từ chối, dưới tình huống truyền tống trận đóng cửa, hắn không thể tới hải vực khác. Phải biết rằng, một hải vực mấy ngàn vạn dặm, kéo cả nhà, không biết cần bay bao lâu mới có thể rời khỏi, chiến sự nổi lên, nhất định có kẻ giết người đoạt bảo, đục nước béo cò, Vương gia lúc này rời khỏi là không sáng suốt, tìm một chỗ trốn đi? Sau này vẫn phải thuê đảo phát triển, nếu hải vực mới lại bùng nổ đại chiến, Vương gia lại di chuyển? Nói không thông.

Vương Trường Sinh cùng tu sĩ Kết Đan của Vạn Kiếm môn có duyên gặp mặt mấy lần, có thể nhân cơ hội này làm sâu sắc thêm quan hệ. Một nguyên nhân quan trọng nhất, Trương gia bây giờ cần gấp nhân thủ, Vương Trường Sinh biểu hiện nếu là không tệ, Vương gia nói không chừng có thể thuê được một hòn đảo tốt một chút.

“Được, phu nhân của tại hạ còn ở Hồng Liên đảo, có thể đi cùng Vương mỗ.”

Vương Thanh Sơn cùng Uông Như Yên tu vi giống nhau, nhưng Uông Như Yên có thể phối hợp với Vương Trường Sinh, bọn họ từng liên thủ tiêu diệt tu sĩ Kết Đan tầng sáu.

“Vương đạo hữu, ta có thể phái người thông báo tôn phu nhân, ngươi ở lại chỗ này cùng nhau thương lượng đối sách với chúng ta, chúng ta trước mắt còn chưa xác định mục tiêu.”

Trương Quảng Dương lo lắng Vương Trường Sinh dẫn dắt tộc nhân rút khỏi hải vực Hồng Nguyệt, tự nhiên sẽ không dễ dàng để cho Vương Trường Sinh rời khỏi.

Vương Trường Sinh lấy ra một lá bùa truyền âm, nói mấy câu, tính cả một phong thư tự tay viết giao cho tộc nhân Trương gia.

Nếu không có thư tự tay viết cùng bùa truyền âm, Uông Như Yên sẽ không dễ dàng dẫn người đến.

“Đúng rồi, Trương đạo hữu, ta còn có tộc nhân ở Thanh Lý đảo các ngươi, Thanh Lý đảo các ngươi sẽ không bị phá hủy chứ!”

“Vương đạo hữu yên tâm, bọn họ rất an toàn, sau đây nói một chút về kế hoạch đi! Có bốn mục tiêu công kích, phân biệt là Chu gia, Thúy Vân tông, Hồng Dương đảo Tôn gia, Huyền Thanh môn, trong đó Chu gia thực lực mạnh nhất, một vị nữ tộc nhân Chu gia là thị thiếp của tu sĩ Nguyên Anh Kình Ngư môn. Chu gia truyền thừa ngàn năm, tích lũy không ít tài phú, Chu gia tổng cộng khống chế bảy mươi hai hòn đảo, ở bề ngoài có bốn vị Kết Đan, nhân số chỉ sợ so với thế này còn nhiều hơn.”

Mục tiêu lựa chọn hàng đầu của Trương Quảng Dương là Chu gia, một gia tộc tu tiên truyền thừa ngàn năm, khẳng định giàu chảy mỡ.

“Thế gia ngàn năm, đại tông vạn năm, ta thấy vẫn là đừng xuống tay với Chu gia đi! Mỗi lần có chiến sự cỡ lớn, đều sẽ có thế lực muốn tiêu diệt Chu gia, chưa có một cái nào thành công, ta thấy chúng ta vẫn là chọn quả hồng mềm mà bóp, động thủ với Huyền Thanh môn đi! Huyền Thanh môn ở bề ngoài chỉ có hai vị Kết Đan, khống chế mười bảy hòn đảo, cùng lắm ba vị tu sĩ Kết Đan.”

Một lão giả áo bào xanh để râu dê đề nghị. Chu gia là dê béo không giả, răng không tốt đi cắn Chu gia, chỉ sợ gãy răng của chính mình.



Tu tiên giới Nam Hải có cái gọi là ngàn năm thế gia, vạn năm đại tông, ý tứ là gia tộc tu tiên ngàn năm trở lên và môn phái vạn năm trở lên rất khó bị diệt. Chu gia là phụ thuộc đáng tin của Kình Ngư môn, truyền thừa ngàn năm bất diệt, khẳng định có không ít con bài chưa lật.

“Huyền Thanh môn cách nơi này quá xa, ít nhất cần ba tháng lộ trình, lúc đó, nói không chừng đại chiến cũng đã kết thúc, hơn nữa, Huyền Thanh môn lập phái không đến trăm năm, có thể có bao nhiêu lợi ích? Tuyển Huyền Thanh môn còn không bằng Thúy Vân tông đâu! Trương gia chúng ta có thám tử ở Thúy Vân tông, Vương đạo hữu, Triệu tiên tử, các ngươi cảm thấy thế nào!”

Trương Quảng Dương nhìn về phía Vương Trường Sinh cùng Tử Nguyệt tiên tử, dò hỏi ý kiến của bọn họ.

“Chu gia truyền thừa ngàn năm không giả, cho dù chúng ta không đánh hạ được Chu gia, đoạt lấy một ít tài nguyên tu tiên cũng không tệ, sau đó lại đi đối phó Thúy Vân tông.”

Chu gia vừa mới phái người công kích Hồng Liên đảo, Vương Trường Sinh tự nhiên muốn đối phó Chu gia, cho dù không hạ được cũng không có gì tổn thất.

Tử Nguyệt tiên tử gật đầu tỏ vẻ đồng ý. Đối với nàng mà nói, công kích thế lực nào cũng như nhau, nếu không phải Trương gia bức bách, nàng là không muốn ra tay, thêm một chuyện không bằng bớt một chuyện, nàng chỉ muốn an tâm tu luyện, thời gian vừa đến mở ra hộ tông đại trận của Trấn Hải tông, đi vào tầm bảo.

Đừng nhìn Trương gia bây giờ hứa hẹn cho lợi ích, nếu nàng chết rồi, Trương gia nhiều lắm cho một khoản tài nguyên tu tiên, nếu Thiên Khôi môn bị diệt, ngay cả tài nguyên tu tiên cũng không cần cho nữa.

Mấy ngày sau, Uông Như Yên dẫn theo năm mươi tộc nhân chạy tới Thiên Khôi môn.

Lấy Trương Quảng Dương cầm đầu, sáu tu sĩ Kết Đan dẫn theo năm trăm tu sĩ cấp thấp, khí thế hùng hổ đánh về phía Chu gia.

Cùng lúc đó, hải vực Hồng Nguyệt phân tranh nổi lên khắp nơi, thế lực phụ thuộc Kình Ngư môn, Hải Lam tông, Trương gia đánh loạn cả lên, có gia tộc tu tiên bị diệt, có môn phái tu tiên đánh đuổi kẻ địch tiến công, hải vực Hồng Nguyệt loạn như một nồi cháo.

Thanh Lý đảo, nước biển bị máu tươi nhuộm đỏ như máu, lượng lớn thi thể nổi ở trên mặt biển, còn có không ít xác yêu thú, mảnh vỡ pháp khí, mảnh vỡ pháp bảo.

Mấy trăm người tu tiên lơ lửng ở bầu trời, cầm đầu là hai nam một nữ, một lão giả áo bào lam dáng người trung đẳng, một nam tử áo sam xanh khuôn mặt nho nhã cùng một thiếu phụ áo tím thân thể đẫy đà, bọn họ đều là tu sĩ Nguyên Anh.

Hơn trăm người tu tiên ở trên Thanh Lý đảo cướp bóc tài vật, trên mặt đất lượng lớn thi thể nằm, có của Trương gia, có của kẻ địch, máu chảy thành sông, trong không khí tràn ngập mùi máu tươi nồng đậm.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play