“Nếu không phát tán công pháp ra ngoài, để thế lực khác tu luyện, pháp khó trách số đông, xem xem phản ứng của Cửu U tông? Nếu Cửu U tông không có phản ứng, chúng ta lại để môn hạ đệ tử tu tập.”

Pháp không trách số đông, thực lực của Cửu U tông mạnh nữa, có thể diệt một thế lực, hai thế lực, chung quy không thể tiêu diệt toàn bộ tu sĩ cùng thế lực tu luyện 《 Cửu U Thiên Huyễn Bảo Điển 》nhỉ!

“Không cần thiết, công pháp thiên phẩm uy lực rất lớn, nhưng cần rất nhiều tài nguyên, nhắm chừng bảo thủ, bồi dưỡng một tu sĩ Kết Đan tu luyện công pháp thiên phẩm, tài nguyên hao tổn đủ bồi dưỡng năm tu sĩ Kết Đan. Nói pháp không trách số đông, nhưng ai dám cam đoan Cửu U tông sẽ không hỏi tội? Còn nữa, công pháp thiên phẩm sở dĩ quý giá, là vì số lượng thưa thớt, nếu rải khắp nơi 《 Cửu U Thiên Huyễn Bảo Điển 》, người tu luyện nhiều, môn công pháp này cũng không thể nói là quý giá.”

Nếu là 《 Cửu U Thiên Huyễn Bảo Điển 》truyền bá khắp nơi, điểm yếu của công pháp này liền dễ dàng bị người ta nắm giữ, khi đối địch dễ chịu thiệt.

Phát tán 《 Cửu U Thiên Huyễn Bảo Điển 》ra ngoài, Hoàng Long đảo không thể thu hoạch bao nhiêu ích lợi, cho dù để môn hạ đệ tử tu luyện 《 Cửu U Thiên Huyễn Bảo Điển 》, nhiều lắm bồi dưỡng một hai tu sĩ Kết Đan lợi hại, Hoàng Long chân nhân nghĩ càng nhiều là chính mình, người không vì mình trời tru đất diệt.

Thực lực của hắn càng mạnh, Hoàng Long đảo cũng có thể lớn mạnh theo, nhiều vài tên thực lực mạnh mẽ tu sĩ Kết Đan, ảnh hưởng đối với Hoàng Long đảo không lớn, nếu thật gặp phải việc lớn, vẫn cần tu sĩ Nguyên Anh ra mặt giải quyết, công phạt đại chiến giữa môn phái, tu sĩ Kết Đan là chiến lực chủ yếu, mà không phải người quyết sách.

“Trái lại cũng đúng. Đáng tiếc, công pháp thiên phẩm, tông chủ Cửu U tông Thượng Quan Vi khẳng định rất mạnh nhỉ! Nếu như bị cô ta phát hiện người tu tiên tu luyện 《 Cửu U Thiên Huyễn Bảo Điển 》, khẳng định sẽ không để đối phương sống sót.”

Hoàng Long chân nhân khoát tay, nói: “Thượng Quan Vi thực lực rất mạnh, cũng không có liên quan với chúng ta, dù sao chúng ta không trêu vào Thượng Quan Vi. Trương Vô Trần đại thọ bốn trăm tuổi, mời lão phu tới chúc thọ, công việc trên đảo liền giao cho các ngươi.”

Trương Vô Trần những năm qua tên tuổi rất lớn, Trương Vô Trần mời Hoàng Long chân nhân tham gia mừng thọ, Hoàng Long chân nhân tự nhiên sẽ không chối từ, nói không chừng có cơ duyên gì. Trương Vô Trần kết anh nhiều năm, vẫn là lần đầu tiên tổ chức đại thọ, khẳng định có chuyện rất quan trọng.

“Được, Hoàng sư huynh yên tâm đi! Hoàng Long đảo có chúng ta trông coi.”



...

Hải Sâm đảo, Vương Thanh Thiến đang nói cái gì với Vương Thu Linh.

“Thu Linh, không được! Tộc nhân của chúng ta quá ít, phải điều thêm một ít tu sĩ Trúc Cơ tới đây mới được, chúng ta săn giết yêu thú tổn thất hai tu sĩ Trúc Cơ cùng năm vị Luyện Khí, trong thời gian ngắn, không có cách nào ra biển.”

Vương Thanh Thiến nhíu mày nói, một lần trước tổn thất quá nhiều tu sĩ Trúc Cơ, Vương Thanh Linh khá ưu tú không rõ tung tích, Hải Sâm đảo bên này dựa hết vào Vương Thanh Thiến chống đỡ, tộc nhân khác thực lực quá yếu.

“Bát cô, cháu cũng muốn điều người, nhưng chưa có mệnh lệnh của cửu thúc cửu thẩm, gia chủ sẽ không điều quá nhiều nhân thủ tới đây, Đông Hoang bên kia cũng cần nhân thủ.”

Vương Thu Linh lộ vẻ mặt khó xử, nàng làm sao không muốn điều động nhiều tu sĩ hơn nữa, nhưng Hải Sâm đảo không có tu sĩ Kết Đan tọa trấn, luôn là một cái tai hoạ ngầm, Vương Thanh Khải không dám điều quá nhiều nhân thủ.

“Như thế nào? Gia tộc bên này thiếu nhân thủ lắm sao?” Một giọng nữ tử thanh thúy dễ nghe vang lên.

Vừa dứt lời, Uông Như Yên đi đến, trên mặt treo nụ cười, ở phía sau nàng dẫn theo mười tu sĩ Vương gia.

Uông Như Yên một lần này dẫn theo không ít tộc nhân tinh nhuệ tới đây, Vương Trường Thanh, Triệu Tử Ngọc, Vương Thu Kiệt là đại biểu trong đó.

Vương Trường Thanh đã tu luyện đến Trúc Cơ tầng sáu, hắn là một hậu nhân duy nhất của Vương Minh Giang tiến vào Trúc Cơ kỳ. Triệu Tử Ngọc là con Vương Thanh Thiến, Trúc Cơ tầng năm, hắn sở trường luyện chế con rối thú. Vương Thu Kiệt là con Vương Thanh Vân, Trúc Cơ tầng năm, trận pháp sư bậc hai trung phẩm, hắn theo Vương Trường Nguyệt học tập trận pháp nhiều năm, cơ sở rất không tệ.



“Mẹ, người rốt cuộc xuất quan rồi, sao người đưa Tử Ngọc tới đây? Nhỡ đâu nó xảy ra chuyện làm sao bây giờ?”

Vương Thanh Thiến có chút lo lắng nói, Nam Hải quá loạn, nàng không hy vọng Triệu Tử Ngọc gặp chuyện.

“Hoa trong nhà kính không lớn được, không phải mẹ dẫn nó đến, là tự nó muốn tới.”

“Mẹ, con muốn báo thù cho cha, thù giết cha không đội trời chung.”

Triệu Tử Ngọc nghiêm túc nói.

Vương Thanh Thiến khẽ thở dài một hơi, nói: “Con về sau đi theo mẹ đi! Nam Hải săn giết yêu thú khá nguy hiểm, trước đó không lâu đụng tới một đàn yêu cầm bậc hai, lại đụng phải tà tu, tổn thất hai tộc nhân Trúc Cơ kỳ cùng năm vị Luyện Khí, tổn thất thê thảm nặng nề.”

Nếu là tu sĩ Vương gia khống chế con rối thú săn giết yêu thú, nhưng cái này không đại biểu không có tổn thương, cho dù là đệ tử môn phái lớn ra biển săn yêu, cũng có thể xuất hiện thương vong, đây là chuyện không thể tránh khỏi.

“Cô cô, chúng ta vừa mới chuyên tâm nghiên cứu ra con rối trận, lấy con rối bày trận, hẳn là có thể giảm bớt thương vong.”

Vương Thu Kiệt cười nói, vẻ mặt mang theo một tia đắc ý.

Tu sĩ Vương gia sở trường luyện chế con rối thú cùng khống chế con rối thú, mấy năm nay tốn không ít tâm tư ở trên con rối thú. Thiên Cơ môn lấy thuật con rối nổi tiếng Đông Hoang, am hiểu lấy con rối thú bố trí khôi lỗi trận, biến hóa khó dò, Vương gia không làm được tới trình độ Thiên Cơ môn, nhưng cũng mò ra một bộ khôi lỗi trận thuộc về mình.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play