“Kiếm tu!” Sắc mặt Vương Trường Sinh trầm xuống, Kết Đan tới nay, hắn là lần đầu tiên đối đầu kiếm tu. Bản mạng pháp bảo của thiếu phụ váy đỏ là một bộ phi kiếm, nếu là bị đối phương bày ra kiếm trận, Vương Trường Sinh liền phiền toái, trên tay hắn cũng không có bao nhiêu pháp bảo uy lực lớn.
Một con cá mập màu đỏ cùng một con cá mập màu lam từ hai bên trái phải lao tới, một con miệng phun ngọn lửa màu đỏ, một con miệng phun tia chớp màu bạc.
Vương Trường Sinh phất ống tay áo, Cửu Khúc Thần Sa bay ra, hóa thành một con chim ưng khổng lồ màu vàng, dang đôi cánh lao về phía cá mập màu lam.
Trường thương màu trắng đầu thương phồng to, một mảng lớn bóng thương màu trắng bay ra, đan thành một tấm lưới lớn màu trắng to hơn trăm trượng, bao phủ về phía mấy ngàn thanh phi kiếm màu đỏ đang đánh tới.
Ầm ầm ầm!
Tấm lưới lớn màu trắng giống như tờ giấy, bị mấy ngàn thanh phi kiếm màu đỏ chém vỡ nát, một luồng sóng khí mạnh mẽ thổi quét về bốn phương tám hướng, hư không nổi lên một trận gợn sóng.
Trong mắt thiếu phụ váy đỏ xẹt qua một tia khinh thường, nâng bàn tay ngọc, một ngọn đèn hoa sen hào quang màu đỏ lấp lánh xuất hiện trên tay.
Nàng há mồm, phun ra một luồng đan hỏa màu đỏ, điểm hỏa bấc đèn.
Chỉ thấy nàng thổi nhẹ một hơi, bấc đèn ánh lửa phình to, vô số ngọn lửa màu đỏ bay ra, hóa thành một đóa hoa sen cỡ lớn hơn ba mươi trượng, toàn bộ hoa sen màu đỏ, tản mát ra sóng nhiệt ngập trời, khí thế hùng hổ đánh về phía Vương Trường Sinh.
Cùng lúc đó, ngoài thân cá mập màu đỏ toát ra một mảng lớn ngọn lửa màu đỏ, lao về phía Vương Trường Sinh.
Một con giao long màu đỏ hình thể thật lớn lao tới, chặn lại cá mập màu đỏ, chim ưng khổng lồ màu vàng cùng cá mập màu lam đánh cuốn lấy nhau, cân sức ngang tài.
“Vương đạo hữu, ta cùng ngươi đối phó ả, mau chóng diệt trừ bọn họ, trì hoãn thời gian dài, không chừng còn có người tu tiên khác đi ngang qua.”
Tử Nguyệt tiên tử truyền âm cho Vương Trường Sinh, sắc mặt ngưng trọng.
Điền Quýnh thả ra hai con Đề Anh Thú bậc ba, công kích thanh niên áo lam, thanh niên áo lam có chút luống cuống tay chân.
Vương Trường Sinh gật gật đầu, lấy ra Hàn Vân Bình, phun ra vô số khí lạnh màu trắng, hóa thành một con tuyết ưng màu trắng hình thể thật lớn, lao về phía hoa sen cỡ lớn.
Tuyết ưng màu trắng va chạm với hoa sen cỡ lớn, ùn ùn nổ tung, lửa tản ra, sóng nhiệt cuồn cuộn.
Tiếng xé gió “xẹt xẹt” vang to, hàng ngàn phi kiếm màu đỏ đến trước người Vương Trường Sinh, cách hắn không đến mười trượng.
Bóng thương màu trắng trong tay Vương Trường Sinh đột nhiên rung lên, vô số bóng thương màu trắng bay ra, đánh vỡ nát hơn trăm cây phi kiếm màu đỏ.
Hào quang màu đỏ lóe lên, mấy ngàn thanh phi kiếm màu đỏ chợt trào ra vô số ngọn lửa màu đỏ, khí thế hùng hổ đánh về phía Vương Trường Sinh.
Ngọn lửa màu đỏ nháy mắt đã đến trước mặt Vương Trường Sinh, Vương Trường Sinh muốn tránh đi, thiếu phụ váy đỏ nhẹ nhàng lắc chiếc trống bỏi màu đỏ trên tay.
Một tiếng trống nặng nề vang lên, Vương Trường Sinh cảm giác cả người mềm nhũn, không thể vận dụng chút pháp lực nào.
Ầm ầm ầm!
Một mảng lớn ngọn lửa màu đỏ bao phủ thân thể Vương Trường Sinh, Vương Trường Sinh phát ra một tiếng kêu thảm thiết thống khổ.
Mấy ngàn thanh phi kiếm màu đỏ chợt mơ hồ, phân tán ra, bao vây nhiều vòng quanh Vương Trường Sinh.
Hào quang màu đỏ lóe lên, mấy ngàn thanh phi kiếm màu đỏ hóa thành mười ba thanh phi kiếm màu đỏ, mơ hồ hình thành một kiếm trận.
Thiếu phụ váy đỏ sắc mặt lạnh lùng, bắt kiếm quyết, vô số kiếm khí màu đỏ từ trên mười ba thanh phi kiếm màu đỏ bay ra, từ bốn phương tám hướng chém về phía Vương Trường Sinh.
Trong kiếm trận chợt hiện ra vô số ánh lửa màu đỏ, hóa thành những quả cầu lửa cỡ lớn, đánh về phía Vương Trường Sinh.
Kiếm khí màu đỏ rậm rạp nhập vào trong biển lửa màu đỏ, chém vỡ nát biển lửa, Vương Trường Sinh lại biến mất không thấy.
Một trận gió nhẹ từ phía sau thiếu phụ váy đỏ thổi qua, hiện ra bóng người Vương Trường Sinh.
Phong Ảnh Phù, độn thuật phù bậc ba hiếm thấy, đây là đồ bên trong trữ vật châu của Trần Anh.
Trên người Vương Trường Sinh mặc một món áo giáp màu lam, chính là Quy Lân Thuật.
Vương Trường Sinh vừa hiện thân, thiếu phụ váy đỏ đã phát hiện.
Đèn hoa sen màu đỏ trên tay nàng bay ra một đạo hào quang màu đỏ, hóa thành một màn hào quang màu đỏ, bao phủ toàn thân nàng.
Ngón tay nàng búng về phía không trung phía sau, tiếng xé gió nổ vang, một luồng hào quang màu đỏ bay ra.
Linh thuật Kiếm Diễm Chỉ.
Hào quang màu đỏ đánh lên áo giáp màu lam, áo giáp màu lam nhất thời toát ra một làn khói, hào quang ảm đạm đi không ít.
Thanh niên áo lam cũng phát hiện Vương Trường Sinh, hắn há mồm, một đạo hào quang màu lam bay ra, rơi ở trên tay hắn.
Hào quang màu lam là một cây tam tiêm lưỡng nhận đao (đao có 2 mặt đều là lưỡi, mũi đao là 3 đầu nhọn), dài hai trượng, đoạn trước là hình đao ba chĩa, thân đao hai mặt có lưỡi, trên chuôi đao điêu khắc một con giao long màu lam trông rất sống động.
Đây là bản mạng pháp bảo Lôi Giao Nhận của hắn, chuôi đao là Kim Đàm Lôi Mộc ngàn năm trở lên luyện chế thành, có thể phóng thích Kim Đàm Chân Lôi, uy lực Kim Đàm Chân Lôi còn ở trên Quỳ Thủy Chân Lôi.
Hai tay hắn nắm chuôi đao, bổ về phía Vương Trường Sinh.
Lưỡi đao của Lôi Giao Nhận nhanh chóng lướt qua không khí, vang lên một trận tiếng xé gió chói tai, hư không giống như sắp tan vỡ ra.
Còn không chỉ có vậy, không trung đỉnh đầu Vương Trường Sinh nổi lên dao động, một bàn tay khổng lồ màu lam lớn mấy trượng chợt hiện ra, chính là Tru Linh Chưởng, nhanh chóng vỗ xuống.
Thân thể Vương Trường Sinh chợt mơ hồ, một hóa mười, trường thương màu trắng trong tay tỏa sáng, huyễn hóa ra nhiều tầng bóng thương, lấy thế Thái Sơn áp đỉnh đánh về phía thiếu phụ váy đỏ.
Ầm ầm ầm!
Tầng tầng bóng thương đánh lên màn hào quang màu đỏ trên người thiếu phụ váy đỏ, phát ra một đợt tiếng vang trầm đục.
Hào quang màu lam lóe lên, một bàn tay khổng lồ màu lam lớn mấy trượng bay ra, vỗ chuẩn xác lên màn hào quang màu đỏ.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT