Vương Thiên Kỳ tùy ý nhìn nam tử trung niên một cái, ở sâu trong đôi mắt đẹp xẹt qua một tia lạ.
“Tiền bối, Băng Nguyên Đan ngài cần.”
Vương Thiên Kỳ thanh toán linh thạch, bước ra ngoài.
Nàng cũng chưa lập tức quay về chỗ ở, mà là bồi hồi ở phụ cận Thiên Đan Các.
Không qua bao lâu, nam tử trung niên đi ra, dọc theo đường phố bắt đầu đi bộ.
Vương Thiên Kỳ không biểu lộ gì đi theo phía sau nam tử trung niên, trên đường rất nhiều người đi đường, nam tử trung niên chưa phát hiện Vương Thiên Kỳ.
Sau nửa canh giờ, nam tử trung niên đi vào khách sạn.
Vương Thiên Kỳ lấy ra la bàn đưa tin, thao tác một trận.
Một khắc sau, hai nam một nữ tới khách sạn.
“Các ngươi theo dõi hắn, đừng để hắn phát hiện, ta sẽ phái người thay ca, hắn từng đi nơi nào, từng gặp người nào, từng ăn cái gì, từng dùng cái gì, ta đều phải biết, hiểu chưa?”
“Rõ.”
Ba người đều là tộc nhân Vương gia, chuyên môn phụ trách tìm hiểu tình báo, kinh nghiệm phong phú.
Về tới chỗ ở, Vương Thiên Kỳ lấy ra một vỏ sò màu xanh, trên mặt lộ ra vẻ mặt như có chút suy nghĩ.
Nàng làm đường chủ Tình Báo đường, trừ tìm hiểu tung tích yêu thú bậc ba, cũng cần nắm giữ tình huống thủ lãnh các thế lực lớn của hải vực San Hô. Ngoài ra, tình huống thế lực phụ thuộc Vương gia, nàng cũng rõ.
Nam tử trung niên họ Diệp tên Hiểu Dũng, xuất thân Diệp gia đảo Chương Ngư, Diệp gia là thế lực phụ thuộc Vương gia, chỉ có một vị tu sĩ Trúc Cơ Diệp Chương Đống, số lượng người tu tiên không đến năm mươi người, cực kỳ nhỏ yếu.
Diệp Hiểu Dũng là hậu nhân của Diệp Chương Đống, cũng là đối tượng Diệp gia trọng điểm bồi dưỡng.
Tình Báo đường có nhân tài vẽ tranh chuyên môn, bức tranh của Diệp Hiểu Dũng cũng có lưu trữ.
Vương gia từng có tính toán thâu tóm Diệp gia, chỉ là tạm thời chưa động thủ.
Diệp gia chỉ là một gia tộc nhỏ, thế mà một lần mua ba bình Băng Nguyên Đan, thực sự kỳ quái.
Băng Nguyên Đan là đan dược bậc hai trung phẩm, cần bảy trăm khối linh thạch một bình, ba bình chính là hai ngàn một trăm khối linh thạch, Diệp gia sao đột nhiên trở nên giàu có? Diệp gia còn có mấy chục tu sĩ cấp thấp cần nuôi, lấy hơn hai ngàn linh thạch mua đan dược, mặc kệ tu sĩ cấp thấp chết sống sao?
Ba ngày sau, thủ hạ báo cáo với Vương Thiên Kỳ.
“Đường chủ, hắn dẫn theo năm tu sĩ Luyện Khí, đi tiệm binh khí, mua phù binh phi hành bậc hai.”
Vương Thiên Kỳ trầm mặc không nói, phù binh phi hành bậc hai cần hơn ngàn khối linh thạch, Diệp gia từ khi nào trở nên xa hoa như vậy?
Mua đan dược, Vương Thiên Kỳ còn có thể hiểu, mua phù binh phi hành? Diệp gia đã xa hoa đến tu sĩ Luyện Khí sử dụng phù binh phi hành bậc hai sao? Tu sĩ Luyện Khí Vương gia cũng chưa xa hoa như vậy.
Trực giác nói cho Vương Thiên Kỳ, Diệp gia có vấn đề.
Hoặc là Diệp gia phát hiện động phủ tu sĩ cổ, hoặc là Diệp gia phát hiện tài nguyên tu tiên nào đó.
“Bọn họ rời khỏi phường thị chưa?”
“Đã rời khỏi, chúng ta sợ kinh động bọn họ, chưa đi theo.”
Vương Thiên Kỳ gật gật đầu, nói: “Phái mấy người canh giữ ở lối vào phường thị, về sau hắn nếu xuất hiện lần nữa, phái người đi theo bọn họ, ghi nhớ nhất cử nhất động của bọn họ, ba tổ Giáp Ất Bính thay phiên giám thị.”
Tình Báo đường có năm tiểu tổ, mỗi tiểu tổ năm vị tu sĩ Luyện Khí.
Vương Thiên Kỳ phái ra mười lăm tu sĩ Luyện Khí theo dõi Diệp Hiểu Dũng, đủ để có thể thấy được nàng coi trọng đối với Diệp Hiểu Dũng.
“Vâng, Đường chủ.”
...
Hải vực Vạn Yêu là một hải vực lớn của tu tiên giới Nam Hải, chỉ riêng hòn đảo, đã có ba bốn vạn. Nơi này là đại bản doanh của Yêu tộc, hơn phân nửa hòn đảo đều ở dưới Yêu tộc khống chế.
Nơi này là thiên đường của kẻ mạo hiểm, cũng là nơi ngã xuống của tu sĩ cấp cao.
Đảo Vạn Tiên là một hòn đảo cỡ lớn phồn hoa nhất của tu tiên giới Nam Hải, không có ‘một trong những’. Đảo Vạn Tiên dài ba ngàn bốn trăm dặm, rộng hai ngàn năm trăm ba mươi dặm, là tiền tuyến Nhân tộc chống lại Yêu tộc, quanh năm có nhiều vị tu sĩ Nguyên Anh tọa trấn, không có bất cứ bọn đạo chích nào dám ở đây làm loạn.
Đảo Vạn Tiên tụ tập hơn vạn người tu tiên, là hòn đảo tiên nhân danh xứng với thực.
Một đạo hào quang màu lam xuất hiện ở chân trời, rất nhanh bay tới đảo Vạn Tiên, tốc độ cực nhanh.
Hào quang màu lam vừa tới gần đảo Vạn Tiên trăm dặm, tốc độ chợt giảm đi, hiện ra bóng dáng hai nam một nữ.
Một thanh niên áo lam, một nữ tử váy tím cùng một lão giả áo bào đỏ, chính là ba người bọn Vương Trường Sinh, bọn họ đã thay đổi dung mạo, thuận tiện làm việc.
Hải vực Vạn Yêu tài nguyên tu tiên cực kỳ phong phú, thỉnh thoảng có thiên tài địa bảo chảy ra, các thế lực lớn đều mở cửa hàng làm ăn ở đảo Vạn Tiên, Nhật Nguyệt cung cũng không ngoại lệ.
“Vương sư đệ, chúng ta đã tiến vào hải vực Vạn Yêu, phải cẩn thận làm việc, người của Nhật Nguyệt cung thường xuyên lui tới ở nơi này.”
Sắc mặt Điền Quýnh ngưng trọng, truyền âm dặn dò.
Vương Trường Sinh gật gật đầu: “Ta hiểu.”
Non nửa khắc sau, bọn họ thấy được một hòn đảo thật lớn, trên đảo có một tòa thành trì ánh vàng rực rỡ, tường thành cao năm sáu mươi trượng, mặt ngoài khắc lượng lớn trận văn huyền ảo.
Trên cửa thành điêu khắc “Thành Vạn Tiên” ba chữ to lấp lánh ánh bạc.
Trong thành kiến trúc san sát, người đi đường như nước, xe cộ như dệt cửi, cực kỳ náo nhiệt.
“Đây là Nam Hải đệ nhất đại thành sao?”
Vương Trường Sinh hít sâu một hơi, lẩm bẩm.
Ba người hạ xuống, chậm rãi đi về thành Vạn Tiên.
Một đội tu sĩ mặc áo vàng thống nhất thủ ở cửa thành, trên tay bọn họ đều có một tấm gương nhỏ màu vàng, soi về phía tu sĩ vào thành, trên cửa thành còn có một tấm đĩa ngọc màu bạc linh quang lập lòe.
Không qua bao lâu, ba người bọn Vương Trường Sinh tới cửa thành, một nam tử trung niên nhắm tấm gương nhỏ màu vàng vào Vương Trường Sinh, một mảng hào quang màu vàng bay ra, bao phủ Vương Trường Sinh.
Chủ yếu là phòng ngừa có yêu tu lẻn vào thành Vạn Tiên, chỉ cần là tu sĩ Nhân tộc, đều có thể đi vào thành Vạn Tiên.
Không có gì bất ngờ, ba người bọn Vương Trường Sinh rất thuận lợi vào thành.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT