“Vương đạo hữu, nếm thử linh trà trà Tử Trúc tiểu muội vừa kiếm được.” Tử Nguyệt tiên tử bưng ấm trà lên, rót cho Vương Trường Sinh một ly linh trà nóng hôi hổi.
Nước trà là màu tím, tản mát ra một mùi thơm lạ lùng, trên nước trà nổi một ít lá trà màu tím.
Vương Trường Sinh nâng chén trà lên uống một ngụm, khen: “Không tệ, Tử Nguyệt tiên tử, lần trước nghe ngươi nói, tu sĩ Kết Đan tu luyện ba đại công pháp trấn tông của Trấn Hải tông liên hợp lại, mới có thể mở ra cấm chế di chỉ Trấn Hải tông, không biết ngươi có thể dẫn tiến cho Vương mỗ một lần hay không?”
“Dẫn tiến?” Tử Nguyệt tiên tử lắc lắc đầu, nói: “Cái này chỉ sợ không được, không gạt Vương đạo hữu, hai người bọn họ cũng không quen biết, trừ phi cần đi bài trừ cấm chế di chỉ Trấn Hải tông, nếu không bọn họ là sẽ không xuất hiện.”
“Lần trước vị đạo hữu kia xuất hiện ở Hải Sâm đảo, ngươi chung quy quen biết chứ! Chúng ta về sau cần liên thủ lấy bảo vật, làm quen trước một lần, có việc cũng dễ chiếu cố.”
Một giọng nam tử có chút vang dội chợt vang lên: “Vương đạo hữu nói đúng, làm quen trước một lần, có việc cũng dễ chiếu ứng.”
Vừa dứt lời, một lão giả áo bào đỏ khuôn mặt hiền lành đi ra.
Nhìn thấy lão giả áo bào đỏ, trong mắt Vương Trường Sinh chợt lóe lên sự kinh ngạc.
Lão giả áo bào đỏ có tu vi Kết Đan tầng tám, lại có thể trốn trong bóng tối, không lộ diện trước mặt người khác.
Hắn nhớ rõ Tử Nguyệt tiên tử từng nói, ba đại công pháp trấn tông Trấn Hải tông, phân biệt là 《 Liệt Diễm Chân Cương Công 》, 《 Thiên Âm Phiên Hải Công 》 cùng 《 Quỳ Thủy Chân Kinh 》, lão giả áo bào đỏ sẽ không là tu luyện 《 Liệt Diễm Chân Cương Công 》 chứ!
《 Liệt Diễm Chân Cương Công 》 là công pháp thiên phẩm, lấy thực lực Kết Đan tầng tám của lão giả áo bào đỏ, hẳn là có thể quét ngang Kết Đan kỳ nhỉ!
Kết Đan tới nay, Vương Trường Sinh chỉ từng đấu pháp với một tên tà tu tu luyện công pháp địa phẩm, còn cần Diệp Lâm hỗ trợ mới chém giết đối thủ, người tu luyện công pháp thiên phẩm nhắm chừng càng mạnh hơn.
“Tại hạ Vương Trường Sinh, không biết đạo hữu xưng hô như thế nào?”
Vương Trường Sinh đứng dậy, chắp tay với lão giả áo bào đỏ, ôm quyền nói, giọng điệu tương đối khách khí.
“Lão phu Điền Quýnh.”
“Họ Điền? Điền đạo hữu và Tử Nguyệt tiên tử là thân tộc nhỉ!”
Vương Trường Sinh nói ý vị sâu xa, hắn nhớ rõ Tử Nguyệt tiên tử họ Điền.
Điền Quýnh cũng không lo lắng bị Vương Trường Sinh phát hiện quan hệ của lão với Tử Nguyệt tiên tử, tựa như tương đối yên tâm đối với Vương Trường Sinh.
Vương Trường Sinh nếu là độc hành hiệp, Tử Nguyệt tiên tử đương nhiên không thể yên tâm.
Vương gia mấy năm nay không ngừng điều nhân thủ hướng hải vực San Hô, chỉ cần lưu ý nhiều hơn, có thể biết Vương Trường Sinh xuất thân Đông Hoang, không phải là tu sĩ tu tiên giới Nam Hải, từ một điểm này có thể phán định, Vương Trường Sinh không phải thám tử của Nhật Nguyệt cung.
Vương Trường Sinh xuất thân gia tộc tu tiên, dẫn dắt cả gia tộc, chạy được hòa thượng không chạy được chùa miếu, Điền Quýnh và Tử Nguyệt tiên tử tự nhiên yên tâm đối với Vương Trường Sinh.
Người có gia thất, cố kỵ rất nhiều, làm việc sẽ không quá tuyệt tình, không giống tán tu bốn biển là nhà, không có vướng bận, xảy ra chuyện lòng bàn chân bôi dầu, đề cao tu vi trở về báo thù, rất nhiều thế lực cũng không muốn trêu chọc tán tu.
“Tình nhi là tằng tôn nữ của lão phu, tổ tiên chúng ta là truyền công trưởng lão của Trấn Hải tông.”
Vương Trường Sinh nheo đôi mắt lại, nói: “Điền đạo hữu bình thản nói ra, không sợ tại hạ đi mật báo? Hay là nói, các ngươi từng điều tra Vương mỗ.”
Tử Nguyệt tiên tử phái người tra xét chi tiết Vương Trường Sinh, Vương Trường Sinh tuyệt không kỳ quái,
Đổi là Vương Trường Sinh, Vương Trường Sinh cũng sẽ làm như vậy.
Vương gia không ngừng điều nhân thủ đi Nam Hải, quả thật rất khó giấu diếm được người hữu tâm tra xét.
Điền Quýnh gật gật đầu, thành khẩn nói: “Người ngay không nói tiếng lóng, tự nhiên là từng điều tra chi tiết Vương đạo hữu, Nhật Nguyệt cung chưa bao giờ từ bỏ việc truy bắt chúng ta. Thân tộc lão phu trúng bẫy của thám tử Nhật Nguyệt cung, chết ở trên tay chấp pháp trưởng lão Nhật Nguyệt cung, một lần bị rắn cắn, mười năm sợ dây thừng, Vương đạo hữu, mong ngươi thông cảm.”
“Chúng ta không có ác ý, chỉ là một loại thủ đoạn tự mình bảo hộ mà thôi. Nói tới, chúng ta nên ôm đoàn sưởi ấm, Nhật Nguyệt cung đối với người tu tiên tu luyện công pháp trấn tông Trấn Hải tông, thà giết lầm ba ngàn, cũng không nguyện buông tha một ai.”
Tử Nguyệt tiên tử gật đầu phụ họa.
Vương Trường Sinh trầm mặc hồi lâu, hỏi Điền Quýnh: “Điền đạo hữu, công pháp ngươi tu luyện là 《 Liệt Diễm Chân Cương Công 》 nhỉ!”
“Không sai, công pháp lão phu tu luyện quả thật là 《 Liệt Diễm Chân Cương Công 》, còn có một người tu luyện 《 Thiên Âm Phiên Hải Công 》, nhưng nàng không ở đây, bình thường rất ít lộ diện, chỉ sợ cần tới lúc lấy bảo vật, ngươi mới có thể nhìn thấy nàng.”
Vương Trường Sinh gật gật đầu, thành khẩn nói: “Vương mỗ đến từ Đông Hoang, tổ tiên là đệ tử Trấn Hải tông, tổ tiên luôn dặn dò mãi, đừng ở Nam Hải tùy tiện triển lãm bí thuật《 Quỳ Thủy Chân Kinh 》, để tránh bị người ta nhận ra, đưa đến phiền toái không cần nha. Lúc trước có nhiều hiểu lầm, xin lỗi.”
Điền Quýnh đã nói tới nước này rồi, Vương Trường Sinh cũng không tiện tiếp tục giấu diếm. Trên thực tế, tình huống hắn nói ra cũng không phải chuyện gì to tát lắm, huống chi hắn lần này là tới mời Tử Nguyệt tiên tử hỗ trợ.
Hắn xem như hiểu, vì sao Tử Nguyệt tiên tử có thể lấy ra 《 Thiên Âm Phiên Hải Công 》, thì ra tổ tiên bọn họ là truyền công trưởng lão của Trấn Hải tông.
“Không sao, không khác lắm với chúng ta đoán, năm đó Trấn Hải tông nội loạn, có vài đệ tử Tàng Kinh Các mất tích, hẳn là tổ tiên Vương đạo hữu. Nói tới, Trấn Hải tông nếu còn, chúng ta chính là đồng môn sư huynh đệ.”
Giọng điệu Điền Quýnh tràn ngập ý thân cận. Vương Trường Sinh gia thế tương đối trong sạch, lão là thật sự muốn kết giao Vương Trường Sinh, tiện cho ngày sau tầm bảo.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT