Hôm sau, Vương Trường Sinh, Uông Như Yên cùng Trần Nhất Long rời khỏi Mộc Long các, tới Lãnh Diễm môn.

Lấy độn tốc của tu sĩ Kết Đan, bọn họ vẫn là tốn hai tháng, mới chạy tới Lãnh Diễm môn.

Lãnh Diễm môn ở trên một linh đảo cỡ lớn, cả hòn đảo đều bị sương mù dày đặc che khuất, thấy không rõ tình hình bên trong.

Ở cách Lãnh Diễm môn mấy dặm có một khối đá ngầm màu đen thật lớn, bên trên có một tòa cung điện màu xanh tráng lệ, trên bảng hiệu viết ba chữ to “Thứ Vụ điện”.

Theo Trần Nhất Long giới thiệu, nơi này chuyên môn phụ trách xử lý công việc thuê hòn đảo.

Đại điện cực kỳ rộng rãi, tụ tập mấy chục người tu tiên, đều là là Trúc Cơ kỳ, có bảy tám vị tu sĩ Kết Đan, cao nhất Kết Đan tầng sáu, thấp nhất Trúc Cơ kỳ tầng năm.

Vương Trường Sinh nhíu mày, truyền âm cho Trần Nhất Long: “Trần đạo hữu, các tu sĩ Kết Đan này đều là đến thuê đảo sao?”

Nếu những người này đều là đến thuê đảo, hắn chỉ sợ không có cách nào thuê được một hòn đảo tốt.

“Không nhất định, bọn họ có thể là tới thăm người thân, nhưng bây giờ người còn chưa đến đủ, về sau còn có thể có rất nhiều người tu tiên đến thuê đảo. Vương đạo hữu ngươi yên tâm, ta cùng Hứa đạo hữu là quen biết nhiều năm, ta sẽ nói tốt giúp ngươi.”

Lục tục có người tu tiên đi vào trong điện, có tu sĩ Trúc Cơ, cũng có tu sĩ Kết Đan.

Hai canh giờ sau, trong điện đã tụ tập hơn trăm người tu tiên, tu sĩ Kết Đan đã có nhiều tới mười mấy vị.

Vương Trường Sinh cùng Uông Như Yên nhìn nhau một cái, thầm giật mình.

Không lâu sau, một thiếu phụ váy xanh ngoài ba mươi tuổi cùng một lão giả áo bào trắng dáng người trung đẳng từ thiên điện đi ra, trên quần áo bọn họ đều có hình một ngọn lửa màu lam.



Nhìn thấy hai người, tu sĩ ở đây xôn xao một trận, đi về phía bọn họ.

“Lão phu Hứa Dương, vị này bên cạnh là Diệp sư muội, hai người chúng ta phụ trách công việc cho thuê hòn đảo. Đạo hữu muốn thuê đảo, lần lượt đàm phán với chúng ta, tu sĩ Kết Đan đến trước.”

Lão giả áo bào trắng nhìn về phía Vương Trường Sinh, nói: “Đạo hữu mặc quần áo màu lam, ngươi đi theo lão phu.”

Vương Trường Sinh đi theo Hứa Dương tới thiên điện, hai người đi vào một gian thiên điện.

Hứa Dương đánh giá cao thấp Vương Trường Sinh một lần, nói: “Các hạ chính là Vương đạo hữu Trần đạo hữu từng nói nhỉ! Nghe Trần đạo hữu nói, Vương đạo hữu thực lực không tệ.”

“Hứa đạo hữu quá khen rồi. Tại hạ muốn thuê một hòn đảo tốt một chút, còn xin Hứa đạo hữu cất nhắc.”

Vương Trường Sinh cười nói, lấy ra một cái hộp gỗ màu xanh, đưa cho Hứa Dương.

Hứa Dương mở hộp gỗ ra nhìn, chỉ thấy bên trong có một quả cầu màu xanh to bằng quả trứng gà, đây là một viên yêu đan bậc ba hạ phẩm.

Ánh mắt hắn nhìn về phía Vương Trường Sinh lộ ra vài phần khen ngợi, cười nói: “Vương đạo hữu khách khí rồi, lão phu cùng Trần đạo hữu quen biết nhiều năm, không biết Vương đạo hữu đối với đảo có yêu cầu gì không?”

“Tại hạ muốn thuê Hải Tham đảo cùng Cự Giải đảo, làm hàng xóm với Trần đạo hữu.”

Vương Trường Sinh thật ra muốn thuê thêm mấy hòn đảo, nhưng Lãnh Diễm môn và Hoàng Long đảo ma sát không ngừng, thế lực phụ thuộc hai bên đánh nhau to, Vương gia chỉ có hai tu sĩ Kết Đan, vừa lúc mỗi người tọa trấn một tòa.

Thuê đảo, Vương Trường Sinh có thể đưa Diệp Lâm đến Nam Hải, hỗ trợ thăng cấp linh mạch, lại đưa một đám tộc nhân tới đây phát triển.

“Hai hòn đảo này quả thật không tệ, không biết Vương đạo hữu muốn thuê ngắn hạn hay là dài hạn?”

Hứa Dương nheo đôi mắt lại, cười hỏi.



Ngắn hạn không cần quá nhiều tiền thuê, thời gian vừa đến liền phải nộp đảo, muốn tiếp tục tương đối khó khăn, dài hạn cần một lượng lớn tiền thuê, nhưng tương đối ổn định. Muốn thuê dài hạn, qua mỗi một trăm năm phải làm một việc giúp Lãnh Diễm môn, ví dụ như săn giết yêu thú bậc ba nào đó, hoặc là truy bắt tội phạm quan trọng nào đó.

“Dài hạn! Ta muốn thuê năm trăm năm.”

Vương Trường Sinh tự nhiên là muốn thuê dài hạn. Nếu là ngắn hạn, thật không dễ gì tăng linh mạch thành bậc ba, thời gian vừa đến liền phải trả lại hòn đảo cho Lãnh Diễm môn, muốn ký tiếp tương đối khó khăn.

Nếu không phải Trần Nhất Long nhắc nhở, Vương Trường Sinh còn không biết.

“Khế ước thuê dài hạn, ngươi cần hoàn thành một nhiệm vụ. Có ba lựa chọn, thứ nhất, giết một tu sĩ Kết Đan thế lực phụ thuộc Hoàng Long đảo, nộp lên thi thể kẻ đó; Thứ hai, một viên nội đan Băng Lý Thú bậc ba hạ phẩm; Thứ ba, một viên nội đan Bích Đồng Viêm Điêu bậc ba, sau khi hoàn thành nhiệm vụ, nộp trong một lần mười vạn khối linh thạch, làm tiền thuê trăm năm, về sau thêm mỗi trăm năm, nộp mười vạn khối linh thạch, hơn nữa hoàn thành một nhiệm vụ Lãnh Diễm môn chúng ta sai khiến, nếu là không thể hoàn thành nhiệm vụ, chúng ta phải thu hồi hòn đảo.”

“Trong hai năm phải hoàn thành nhiệm vụ, vượt qua hai năm, coi là nhiệm vụ thất bại, Cự Giải đảo và Hải Tham đảo sẽ cho bên khác thuê đảo. Giao nộp năm vạn khối linh thạch làm tiền thế chấp, hoàn thành nhiệm vụ lại giao nộp năm vạn khối linh thạch là được, nếu là nhiệm vụ thất bại, linh thạch sẽ không trả lại.”

Vương Trường Sinh lấy ra năm vạn khối linh thạch, giao cho Hứa Dương, Hứa Dương lấy ra một cái đĩa ngọc màu trắng, thao tác một trận ở bên trên, lấy ra một tấm lệnh bài màu xanh ấn lên trên đĩa ngọc.

Ánh sáng bạc lóe lên, vô số phù văn màu bạc từ trên đĩa ngọc bay ra, nhập vào lệnh bài màu xanh. Hứa Dương đưa lệnh bài màu xanh cho Vương Trường Sinh.

Vương Trường Sinh tiếp nhận lệnh bài nhìn, mặt ngoài có bốn chữ to màu vàng “Cự Giải” cùng “Hải Tham”.

Ra khỏi Thứ Vụ điện, Vương Trường Sinh lộ ra vẻ mặt vui mừng, ba người hóa thành ba luồng độn quang, bay về phía đường lúc tới đây.

Vương Trường Sinh tự nhiên sẽ không đi giết tu sĩ Kết Đan thế lực phụ thuộc Hoàng Long đảo, tự dưng trêu chọc kẻ thù cho mình, vậy không phải ngốc sao?

“Trần đạo hữu, các ngươi biết nơi nào có hành tung Băng Lý Thú hoặc là Bích Đồng Viêm Điêu hay không?”

Vương Trường Sinh mở miệng hỏi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play