Diệp Phong nhíu mày. Một kiếm tu nếu vi phạm đạo tâm, bất lợi cho ngày sau tu hành, rất khó tu luyện đến cấp cao. Nếu Vương Thanh Sơn là vì theo đuổi lực lượng mà tu luyện kiếm thuật, bái vào Thái Nhất tiên môn cũng không có gì, nhưng hắn là vì bảo hộ tộc nhân mới tu luyện kiếm thuật, như vậy, nếu bái vào môn phái, quả thật trái với đạo tâm, bất lợi đối với hắn ngày sau tu hành.

“Ngươi nghĩ kỹ chưa? Cơ hội chỉ có một lần? Ngươi tuổi còn trẻ đã lĩnh ngộ ra kiếm ý, tiềm lực vô hạn, ở lại gia tộc các ngươi, ngươi muốn tiến giai cấp cao rất khó, nếu là bái vào Thái Nhất tiên môn, ngươi có hy vọng nhất định tiến vào Nguyên Anh kỳ.”

Lời nói của Diệp Phong tràn ngập dụ hoặc.

Vương Thanh Sơn không chút dao động, lắc đầu nói: “Vãn bối nghĩ rất rõ rồi, gia tộc đối đãi ta không tệ, vãn bối tu tập kiếm thuật ước nguyện ban đầu là vì bảo hộ tộc nhân, về công về tư, vãn bối đều không thể bái ở môn hạ tiền bối, xin tiền bối thứ tội.”

...

Hắn hướng Diệp Phong cúi người hành lễ, vẻ mặt cung kính.

Diệp Phong nheo đôi mắt lại, hỏi: “Ngươi ngay từ đầu đã không tính bái vào môn hạ lão phu nhỉ! Nhưng trước mặt nhiều người như vậy, ngươi không dám từ chối mà thôi.”

“Không phải, vãn bối chỉ là muốn cân nhắc rõ ràng, bái sư trái với đạo tâm của vãn bối, mong tiền bối thông cảm.”

Vương Thanh Sơn có chút thấp thỏm lo âu, Diệp Phong chủ động mở miệng thu hắn làm đồ đệ, vì không làm trái đạo tâm, hắn từ chối đề nghị của Diệp Phong, khó bảo đảm Diệp Phong sẽ không truy cứu.

“Cũng chính là nói, ngươi không phải không muốn bái lão phu làm thầy, mà là không muốn vào tông môn?”

Diệp Phong trầm ngâm một lát, trầm giọng hỏi.

“Đúng vậy.”

“Như vậy đi! Lão phu thu ngươi làm ký danh đệ tử, ngươi không cần nhập môn, nhưng như vậy, lão phu sẽ không dạy cho ngươi quá nhiều thứ. Nếu ngươi thay đổi chủ ý, bất cứ lúc nào cũng có thể đến Thái Nhất tiên môn xử lý thủ tục nhập môn, chính thức bái ở môn hạ lão phu, như thế nào?”

Diệp Phong trước mắt chỉ hai đệ tử, nói thật, lão không phải nhất định cần thu Vương Thanh Sơn làm đệ tử.

Lão cố ý muốn thu Vương Thanh Sơn làm đệ tử, chủ yếu là Thất Tuyệt Đao Hoàng.

Ký danh đệ tử Chu Vân Tiêu của Thất Tuyệt Đao Hoàng cùng Vương Thanh Sơn bất phân thắng bại, Diệp Phong vẫn luôn muốn luận bàn với Thất Tuyệt Đao Hoàng, đáng tiếc chưa có cơ hội.



Chuyện sư phụ làm không được, vậy để đệ tử đi làm.

Chu Vân Tiêu đã phát lời, hy vọng Vương Thanh Sơn sau khi Kết Đan đi Đại Yến vương triều luận bàn với hắn.

Thất Tuyệt Đao Hoàng thu một ký danh đệ tử Chu Vân Tiêu, không thành vấn đề, Diệp Phong cũng thu một ký danh đệ tử Vương Thanh Sơn, chờ bọn họ tiến vào Kết Đan kỳ, hai người đánh một trận, Vương Thanh Sơn nếu là thủ thắng, chẳng phải là chứng minh Diệp Phong mạnh hơn?

Đương nhiên, nếu chỉ là ký danh đệ tử, Diệp Phong sẽ không truyền công pháp bí thuật quý giá của Thái Nhất tiên môn cho Vương Thanh Sơn, lão có thể chỉ điểm Vương Thanh Sơn, ví dụ như tâm đắc tu luyện, lý giải đối với kiếm đạo của lão.

Vương Thanh Sơn đã từ chối Diệp Phong một lần, tự nhiên không dám từ chối lần thứ hai.

“Đệ tử Vương Thanh Sơn bái kiến sư phụ.”

Vương Thanh Sơn không do dự nữa, quỳ xuống, dập đầu ba cái với Diệp Phong.

Diệp Phong cười hào sảng, nói: “Tốt, tốt, tốt, về sau ngươi chính là đệ tử của lão phu rồi, trên ngươi còn có một vị sư huynh cùng một vị sư tỷ, bọn họ ra ngoài chấp hành nhiệm vụ, ngày khác giới thiệu cho ngươi làm quen. Pháp khí hộ thể này ngươi mang ở trên người, ở lúc ngươi gặp nguy hiểm sống chết, sẽ tự động kích hoạt cứu ngươi một lần, giới hạn một lần.”

Lão lấy ra một món trang sức thanh kiếm nhỏ màu xanh, thanh kiếm nhỏ màu xanh toàn thân trong suốt lấp lánh, linh khí bức người.

Vương Thanh Sơn nói một tiếng cảm tạ, nhận lấy thanh kiếm nhỏ màu xanh, đeo ở ngực.

“Lão phu thu ngươi làm ký danh đệ tử, ngươi không thể mượn tên tuổi lão phu tùy ý làm loạn, chuyện có nhục sư môn, tuyệt không thể làm, biết chưa?”

Diệp Phong có chút không yên tâm dặn dò.

“Vâng, đệ tử rõ.”

Vương Thanh Sơn lập tức đáp ứng. Cho dù Diệp Phong không nói, hắn cũng không dám làm như thế, dù sao cũng là ký danh đệ tử mà thôi, nhưng đội thân phận ký danh đệ tử Tiêu Dao Kiếm Tôn này, chỉ sợ cũng không có mấy ai sẽ ra tay đối với hắn.

“Diệp sư huynh, vì một vò linh tửu, ngươi cần đến nỗi vậy sao?”



Một mỹ phụ cung trang ngoài ba mươi tuổi đi ra, trên mặt treo nụ cười mỉm.

Diệp Phong cười hề hề, nói: “Dương sư muội, lời cũng không thể nói như vậy, ký danh đệ tử cũng là đệ tử, ngươi không được quỵt nợ. Đúng rồi, Thanh Sơn, đây là Dương sư thúc của ngươi.”

Lão tháo xuống hồ lô bên hông, trút vào miệng mấy ngụm linh tửu, trên mặt lộ ra vẻ mặt thỏa mãn.

“Đệ tử Vương Thanh Sơn bái kiến Dương sư thúc.”

Vương Thanh Sơn không dám chậm trễ, hành lễ với mỹ phụ cung trang.

“Ngươi đã gọi ta một tiếng Dương sư thúc, tấm phù triện bậc ba hạ phẩm Bách Lý Độn Linh Phù này liền tặng cho ngươi đi! Tuy nói là ký danh đệ tử, chưa chính thức nhập môn, môn quy giới luật Thái Nhất tiên môn chúng ta ngươi cũng phải tuân thủ, nếu có vi phạm, cũng sẽ bị khiển trách, ngươi hiểu chưa?”

Mỹ phụ cung trang khẽ lật bàn tay ngọc, một lá bùa màu bạc nhạt xuất hiện trên tay, lá bùa màu bạc tản mát ra một luồng linh khí dao động kinh người, hào quang lưu chuyển không ngừng.

Vương Thanh Sơn cảm ơn một tiếng, nhận lấy lá bùa này.

Diệp Phong ở Thanh Lộc sơn bảy ngày, chỉ điểm Vương Thanh Sơn tu luyện.

Ở dưới Diệp Phong chỉ điểm, Vương Thanh Sơn tiến bộ rất nhanh, một số chỗ ban đầu tối nghĩa khó hiểu trở nên thông tục dễ hiểu.

Bảy ngày sau, Diệp Phong rời khỏi Thanh Lộc sơn, Vương Thanh Sơn tự mình tiễn.

“Vi sư không ở bên cạnh ngươi, đừng lười biếng, tu luyện chăm chỉ mới được, hy vọng lần sau nhìn thấy ngươi, ngươi đã Kết Đan.”

Diệp Phong nói xong lời này, hóa thành một cầu vồng màu trắng xé gió mà đi.

“Sư phụ dạy, đệ tử ghi nhớ trong lòng.”

Vương Thanh Sơn hướng tới bóng lưng Diệp Phong rời đi cung kính nói.

Tiễn bước Diệp Phong, Vương Thanh Sơn dẫn theo tộc nhân quay về Đào Sơn.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play