“Tằng thúc công, nhiều năm trôi qua như vậy, đạo thống Trấn Hải tông có thể bị Nhật Nguyệt cung chiếm được rồi hay không! Cho dù hòn đảo chìm xuống đáy biển, người Nhật Nguyệt cung có thể phái người tìm kiếm mà!”
Tử Nguyệt tiên tử có chút hoang mang nói.
“Cái này tuyệt đối không có khả năng, ngươi có thể yên tâm, hộ tông đại trận không phải là chìm đến đáy biển đơn giản như vậy. Nếu người Nhật Nguyệt cung tìm được hòn đảo, cũng sẽ không phái ra lượng lớn nhân thủ truy bắt tổ tiên chúng ta. Nói đi cũng phải nói lại, làm ác tự có trời thu thập, Nhật Nguyệt cung tiêu diệt Trấn Hải tông không bao lâu, cũng xảy ra nội chiến, tiếc nuối là, rất nhanh đã kết thúc, phó cung chủ làm loạn Nhật Nguyệt cung đền tội ngay tại chỗ, đáng tiếc tuổi thọ của lão phu không còn nhiều, không biết có thể nhìn thấy ngày Nhật Nguyệt cung đền tội hay không.”
Lão giả áo bào đỏ thở dài nói. Lão tu luyện là 《 Hỏa Diễm Chân Cương Công 》, tìm kiếm tài nguyên tu tiên đặc biệt đã lãng phí lượng lớn thời gian, có thể tu luyện đến Kết Đan tầng tám, Tử Nguyệt tiên tử bỏ không ít sức, lão còn có một giáp (60 năm) tuổi thọ.
“Tằng thúc công, ngài đừng quá nản lòng, người tu luyện ba đại công pháp trấn tông đã gom đủ, chờ di tích Trấn Hải tông hiện thế, chúng ta nhất định có thể mở ra cấm chế, đạt được Địa Diễm Ngọc Tủy trong kho báu Trấn Hải tông, ngài vẫn có cơ hội trùng kích Nguyên Anh kỳ.”
Tử Nguyệt tiên tử an ủi. Nàng thật ra rất rõ, tỷ lệ lão giả áo bào đỏ tiến vào Nguyên Anh kỳ rất thấp, không có cách nào cả, tu luyện 《 Hỏa Diễm Chân Cương Công 》 cần lượng lớn linh vật thuộc tính hỏa, bọn họ cần tránh né Nhật Nguyệt cung truy bắt, lại phải duy trì bản thân tu luyện, thật ra rất khó khăn.
“Không nói chuyện này nữa, lúc lão phu khống chế Đề Anh Thú công kích đạo lữ của Vương Trường Sinh, hắn rất mất hứng, làm tốt quan hệ với hắn trước đi! Đúng rồi, Hoàng Ngọc Hư mời ngươi đi tham gia ngày mừng thọ của Hoàng Long chân nhân, ngươi cẩn thận một chút, tiểu tử này nhìn qua là biết không phải thứ tốt đẹp gì, ngươi xem ánh mắt hắn nhìn ngươi, hận không thể nuốt ngươi.”
Nhắc tới Hoàng Ngọc Hư, Tử Nguyệt tiên tử cười lạnh một tiếng, nói: “Tên ngu xuẩn đó, cháu chỉ là lợi dụng hắn mà thôi, cháu sẽ cẩn thận, tằng thúc công yên tâm, ngày khác cháu đi tìm Trần Nhất Long, tìm hiểu một chút lai lịch của Vương Trường Sinh.”
“Không thể, phu nhân của Trần Nhất Long như đã nhận ra cái gì, cháu nếu tìm hiểu Trần Nhất Long, để lộ tin tức, vậy thì phiền toái. Đừng quên, Nhật Nguyệt cung còn chưa triệt tiêu lệnh truy nã đâu! Năm trăm vạn linh thạch, ai sẽ từ chối?”
“Được rồi! Cũng chỉ có thể như vậy.”
Phường thị Thiên Hải là một trong bốn phường thị lớn của hải vực San Hô, thương lữ lui tới đông đúc, tài nguyên tu tiên phong phú.
Ba độn quang màu sắc khác nhau từ nơi xa bay tới, không lâu sau, ba độn quang đáp ở lối vào phường thị Thiên Hải, chính là ba người bọn Vương Trường Sinh.
Bọn họ tính mua tin tức, săn giết yêu thú.
Trên đường phố rộng rãi hơn nữa sạch sẽ xe cộ đông đúc, người đi đường như dòng nước.
Vương Trường Sinh nhíu mày, bộ dáng tâm sự nặng nề.
“Thúc công, chúng ta đi đường lâu như vậy, nghỉ ngơi trước một đêm, ngày mai lại đi mua tin tức đi!”
Uông Như Yên nhìn thấy Vương Trường Sinh tâm sự nặng nề, đề nghị Uông Hoa Sơn.
“Không thành vấn đề, ngày mai chờ ở chỗ này đi! Ta đi nơi khác dạo một chút, các cháu tự tiện.”
Uông Hoa Sơn đáp ứng, lão tự nhiên nhìn ra được, Uông Như Yên có lời muốn nói với Vương Trường Sinh, chỉ là lão ở đây, Uông Như Yên không tiện nói.
Vương Trường Sinh tìm một khách sạn, ở lại.
“Phu quân, chàng có phải hoài nghi Tử Nguyệt tiên tử nhìn ra công pháp chàng tu luyện hay không?”
Uông Như Yên rót cho Vương Trường Sinh một chén trà, quan tâm nói.
“Có khả năng rất lớn, con Đề Anh Thú đó ngay từ đầu giằng co với ta, nó như nổi điên công kích ta, tựa như muốn ép ta sử ra linh thuật, về sau phát hiện không thể ép ta dùng ra linh thuật, đổi sang công kích hai người, ta vừa dùng ra linh thuật, nó liền lập tức chạy trốn. Quan trọng nhất là, Tử Nguyệt tiên tử đối phó con Đề Anh Thú bậc ba hạ phẩm kia, con Đề Anh Thú đó bị cô ta đả thương, cũng chưa điên cuồng công kích cô ta. Nàng căn bản không thể thương tổn được con Đề Anh Thú bậc ba trung phẩm đó, nó thế mà lại điên cuồng công kích nàng, thật sự nói không thông. Tổ tiên dặn dò mãi, đừng ở Nam Hải thi triển bí thuật《 Quỳ Thủy Chân Kinh 》 mang theo, để tránh bị người ta nhìn ra công pháp tu luyện, cũng không biết tổ tiên lo lắng là cái gì.”
Vương Trường Sinh nhíu mày nói, tổ tiên cũng chưa nói《 Quỳ Thủy Chân Kinh 》 ra từ tông môn nào, chỉ nói là công pháp trấn tông của môn phái nào đó ở Nam Hải, không thể truyền ra ngoài, để tránh mang đến phiền toái cho gia tộc, tổ tiên là lo lắng bị môn phái này truy bắt? Hay là lo lắng điều khác?
“Chúng ta làm giả thiết, giả thiết Tử Nguyệt tiên tử nhìn ra công pháp chàng tu luyện, cô ta là làm sao nhìn ra? Có ba loại khả năng, thứ nhất, cô ta cũng tu luyện loại công pháp này; Thứ hai, tông môn cô ta xuất thân chính là tông môn Nam Hải kia tổ tiên Vương gia nói; Thứ ba, người tông môn này bị người ta truy nã, tu sĩ tu luyện công pháp trấn tông của tông môn này sẽ bị truy bắt, cô ta là muốn đi lĩnh tiền thưởng.”
Uông Như Yên bình tĩnh phân tích.
...
“Tử Nguyệt tiên tử rõ ràng còn có trợ thủ, bọn họ cũng không e ngại chúng ta, nếu muốn lĩnh thưởng, cô ta có thể động thủ truy bắt chúng ta, cho dù cô ta không phải đối thủ của chúng ta, cũng không cần phải cho chàng hai trăm cân thiên địa linh thủy, như là muốn giao hảo chàng. Nếu cô ta cũng tu luyện 《 Quỳ Thủy Chân Kinh 》, cô ta vì sao sẽ cho chàng thiên địa linh thủy? Nói không thông, dựa theo phân tích của ta, tông môn cô ta xuất thân chính là tông môn Nam Hải kia tổ tiên nói, nếu thực là như vậy, tông môn này hẳn là không tồn tại nữa, nếu không cô ta cũng không đến mức lưu lạc thành tán tu. Đương nhiên, đây chỉ là cá nhân ta phân tích, cô ta có thể là muốn ổn định chúng ta, sau đó đi báo tin, lĩnh thưởng.”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT