Trong tay nam tử trung niên cầm một sợi roi dài màu xanh, vung lên một cái, hư không truyền đến một tiếng xé gió. Thanh niên áo đỏ nắm trong tay một cây trường thương màu đỏ, một đôi mắt hổ uy vũ.
Vương Thanh Sơn hừ lạnh một tiếng, bắt kiếm quyết, chín cây phi kiếm màu xanh kết hợp một thể, hóa thành một thanh kiếm khổng lồ màu xanh khí thế hùng hổ chém về phía bọn họ.
Nam tử trung niên phát ra một đợt tiếng gào rống của mãnh thú, một làn sóng âm vô hình bay ra, thanh kiếm khổng lồ màu xanh va chạm vào sóng âm vô hình, bay ngược đi.
Hai cột sáng thô to đánh về phía thanh niên áo đỏ, thanh niên áo đỏ rung lên trường thương màu đỏ trong tay, một mảng lớn ánh lửa hiện ra, hóa thành hai quả cầu lửa cỡ lớn, đón đỡ hai cột sáng đánh tới.
“Ầm ầm ầm!”
Hai quả cầu lửa cỡ lớn phát nổ ở giữa không trung, một mảng lớn ngọn lửa màu đỏ thổi quét ra xung quanh.
Tiếng xé gió “Vù vù” vang lên, mấy trăm cây phi kiếm màu xanh bắn nhanh đến, chém về phía thanh niên áo đỏ.
Hai con đại bàng khổng lồ màu vàng hình thể thật lớn từ hai bên trái phải đánh về phía thanh niên áo đỏ, đại bàng khổng lồ màu vàng ở dưới ánh mặt trời chiếu xuất hiện phản quang, rõ ràng là con rối thú.
Thanh niên áo đỏ vung trường thương màu đỏ trong tay, một mảng lớn bóng thương bay ra, mang theo một làn sóng nhiệt đánh về phía đối diện.
Ầm ầm ầm!
Lửa tản ra, sóng nhiệt cuồn cuộn.
“Vù” một tiếng tiếng xé gió vang lên, một thanh kiếm khổng lồ màu xanh bay ra từ trong lửa, nháy mắt đã tới trước người thanh niên áo đỏ.
Thanh niên áo đỏ vội vàng vung trường thương màu đỏ trong tay, đón đỡ thanh kiếm khổng lồ màu xanh, đồng thời mở mồm phun ra một làn sóng âm vô hình.
Thanh kiếm khổng lồ màu xanh va chạm với sóng âm vô hình, nhất thời bị chặn, nhưng rất nhanh, thanh kiếm khổng lồ màu xanh tỏa sáng rực rỡ, chém vỡ nát sóng âm vô hình.
Hét thảm một tiếng, thanh niên áo đỏ cả người lẫn trường thương bị thanh kiếm khổng lồ màu xanh chém làm hai đoạn, yêu cầm dưới thân hắn cũng không thể tránh thoát một kiếp.
“Giết huynh đệ ta, ngươi đáng chết, mau tới giúp ta!”
Thanh niên áo sam xanh vẻ mặt lạnh lùng, la lớn.
Vừa dứt lời, bốn tên bán yêu Trúc Cơ kỳ lao tới, trong mắt bọn họ tràn đầy sát khí.
Sắc mặt Vương Thanh Sơn không thay đổi, cho dù là năm tên bán yêu, vậy thì sao, chém toàn bộ.
Đúng lúc này, một tiếng nổ thật lớn vang lên!
Một vầng mặt trời màu bạc sáng lên ở tầng trời cao, sóng khí mãnh liệt.
Một nữ tử trung niên trên lưng mọc một đôi cánh màu bạc xuất hiện ở tầng trời cao, vẻ mặt lạnh lùng.
“Không ổn, Yêu tộc Nguyên Anh kỳ.”
Không biết ai hô to một tiếng.
Nghe được năm chữ “Yêu tộc Nguyên Anh kỳ”, Vương Thanh Sơn cảm giác sự việc không ổn, truyền âm nói với Vương Trường Hào: “Thập bát thúc, chúng ta mau rút lui.”
Bọn họ nhanh chóng bay về phía mặt đất, năm tên bán yêu đuổi theo không bỏ.
Ở phía sau năm tên bán yêu, còn có ba mươi bốn con yêu cầm bậc hai, chúng nó không ngừng phóng thích pháp thuật công kích Vương Thanh Sơn cùng Vương Trường Hào.
“Bách Kiếm Quy Nhất!”
Vương Thanh Sơn lạnh lùng quát một tiếng, mấy trăm thanh phi kiếm màu xanh hiện lên ở giữa không trung, hóa thành mấy trăm luồng hào quang màu xanh, khí thế hùng hổ đánh về phía năm tên bán yêu.
Năm tên bán yêu vội vàng tránh né, bốn tên bán yêu may mắn tránh thoát một kiếp, một tên bán yêu bị hào quang màu xanh rậm rạp xuyên thủng thân thể, mấy con yêu cầm bậc hai rơi xuống từ giữa không trung.
Nhân cơ hội này, Vương Thanh Sơn và Vương Trường Hào đẩy nhanh độn tốc.
Một tiếng rống phẫn nộ vang lên, mười tên bán yêu tụ tập lại, dẫn dắt hơn trăm con yêu cầm bậc hai truy kích Vương Thanh Sơn cùng Vương Trường Hào.
Vương Thanh Sơn mặt lộ vẻ không nỡ, lấy ra một lá bùa xanh thẳm, hào quang lưu chuyển không ngừng.
Lá bùa bậc ba hạ phẩm Thanh Dương Chân Diễm Phù.
Phù triện vừa tới gần bán yêu ba mươi trượng, nhất thời nổ tung, hóa thành một mảng lớn ngọn lửa màu xanh, bao phủ khu vực phạm vi năm mươi trượng.
Một trận tiếng kêu thảm thiết vang lên, năm tên bán yêu cùng mấy chục con bán yêu biến thành tro tàn.
“Chém giết tộc nhân của ta như bò dê, thực sự cho rằng chúng ta dễ bắt nạt sao?”
Một giọng nam tử lạnh như băng vang lên, một luồng linh khí dao động kinh người đánh về phía bọn họ.
“Không tốt, Thanh Sơn, mau tránh ra.”
Vương Trường Hào khống chế hai con đại bàng khổng lồ màu vàng chắn ở sau người, hắn khống chế pháp khí phi hành nhanh chóng hạ xuống.
“Ầm ầm ầm!”
Hai con đại bàng khổng lồ màu vàng bị đánh vỡ nát.
Lúc này, Vương Thanh Sơn và Vương Trường Hào rơi trên mặt đất, hơn trăm con yêu cầm cùng mười mấy tên bán yêu đuổi theo bọn họ, tốc độ cực nhanh.
“Thanh Sơn, cháu mau độn địa đào tẩu, ta cản phía sau.”
Vương Trường Hào lấy ra một vệ sĩ giáp vàng cao hơn ba trượng, trầm giọng phân phó.
Vương Thanh Sơn là hy vọng của gia tộc, tuyệt đối không thể xảy ra chuyện gì, cùng nhau chạy trốn, căn bản không chạy được bao xa.
“Thập bát thúc! Tương lai cháu sẽ chém giết hơn trăm tên bán yêu báo thù cho thúc.”
Vương Thanh Sơn nghiến răng nghiến lợi nói, ngoài thân sáng lên hào quang màu vàng, trốn vào lòng đất biến mất.
Tiếng xé gió “Xẹt xẹt” vang to, lưỡi đao gió rậm rạp bắn nhanh đến, chém về phía Vương Trường Hào.
Vương Trường Hào bắt pháp quyết, vệ sĩ giáp vàng vung trường kiếm màu vàng, đỡ lượng lớn lưỡi đao gió, ngoài thân cũng chồng chất vết thương, bộ phận lưỡi đao gió đánh ở trên mặt đất, trên mặt đất có thêm một mảng lớn vết lõm sâu cả trượng.
Mấy chục quả cầu lửa cỡ lớn, mười mấy tia chớp màu bạc thô to, mấy chục tảng đá màu vàng thật lớn... các loại công kích từ trên trời giáng xuống.
Một trận tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên, các loại linh quang bao phủ bóng người Vương Trường Hào.
Không đến hai hơi thở, linh quang tan đi, Vương Trường Hào ngã xuống trong vũng máu, một tảng đá màu vàng đè ở trên người hắn, trên mặt hắn lộ ra biểu cảm vui mừng.
Ngụy quốc, Thanh Liên sơn trang.
Mật thất nào đó, Vương Trường Sinh ngồi xếp bằng ở trên bồ đoàn, một tầng chất lỏng màu lam nhạt bao lấy thân thể hắn.
Khuôn mặt của hắn có chút vặn vẹo biến hình, trong cơ thể truyền đến tiếng xương khớp vang “bốp bốp”, cơ bắp căng lên, gân xanh nổi lên.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT