Vương Trường Nguyệt thu hồi trận bàn, cầm lấy muôi dài, múc cho bản thân một ít thức ăn, đám người Vương Thu Sương tiếp nhận cái muôi dài, múc đồ ăn cho bản thân.
“Ngày mai giảng giải Hàn Băng Trận, làm ướp lạnh nước ô mai.”
“Trường Nguyệt, chỉ có muội thôi, ai không biết, còn tưởng muội đang dạy bọn nó làm món ăn đấy!”
Một giọng nam tử có chút sang sảng chợt vang lên.
Vương Trường Sinh đi đến, trên mặt treo nụ cười nồng đậm.
Hắn vừa trở về Thanh Liên sơn trang, đã đến chỗ ở của Vương Trường Nguyệt.
Vương Trường Sinh chỉ có một người em gái như vậy, tuổi của nàng không nhỏ nữa, Vương Trường Sinh muốn tìm cho nàng một hôn sự.
“Ca, xuất quan rồi? Có muốn ăn chút gì hay không?”
Vương Trường Nguyệt buông bát đũa, cười nói.
Nhìn thấy Vương Trường Sinh, đám người Vương Thu Sương đều buông bát đũa, khom mình hành lễ.
“Hôm nay trận pháp chỉ giảng giải đến nơi đây, các ngươi đi về trước đi! Ngày mai nhớ rõ đến đúng giờ, chúng ta làm nước ô mai ướp lạnh.”
“Vâng, cô cô (cô nãi nãi).”
Đám người Vương Thu Sương đáp một tiếng, bước nhanh rời khỏi.
“Trường Nguyệt, của tuổi muội cũng không nhỏ nữa, có tu sĩ khác phái vừa mắt hay không? Ca làm chủ cho muội.”
Vương Trường Sinh cười nói.
“Ca, muội cũng nói với ca tám trăm lần rồi, thà thiếu không ẩu, chưa gặp được ai vừa mắt, muội tình nguyện một mình. Muội bây giờ sống một mình rất tốt, cũng không nhất định phải lập gia đình.”
Vương Trường Nguyệt không tán đồng, cầm lên một cái chân gà, bắt đầu ăn.
Chỉ nháy mắt, một cái chân gà rất nhanh đã bị nàng tiêu diệt.
Vương Trường Sinh thở dài một hơi, nói: “Cha mẹ không còn nữa, ca không thể lúc nào cũng ở bên cạnh muội, nếu có một người có thể theo bên cạnh chiếu cố muội, ca cũng an tâm. Nếu có tu sĩ khác phái vừa mắt, muội nói với ca, ca làm chủ cho muội.”
Người tu tiên không phải vô tình vô dục, trừ số rất ít người tu tiên, đại đa số người tu tiên đều sẽ tìm kiếm song tu đạo lữ, thành gia lập nghiệp.
Vương Trường Nguyệt gật gật đầu, nói: “Biết rồi, nếu có ai vừa mắt, muội nhất định nói với ca. Thu Hồng, Thu Sương tuổi không nhỏ nữa, ca thu xếp cho bọn nó một chút, hôn sự của muội, tạm thời không nên cần ca quan tâm. Đúng rồi, lúc ca không có mặt, Vịnh Yên sinh một con trai Vương Thu Phong, ca lại thêm một đứa cháu nội rồi.”
Vương Trường Sinh gật gật đầu, nói chuyện phiếm với Vương Trường Nguyệt chốc lát, liền rời khỏi.
Uông Như Yên đang nói cái gì với Vương Thanh Chí, Tề San San, Vương Thanh Dương cùng Tống Vịnh Yên, hai đứa bé tụ tập ở bên cạnh Uông Như Yên, trên mặt Uông Như Yên tràn đầy ý cười.
Vương Thu Lam đã muốn
Vương Thanh Dương đã là Luyện Khí tầng tám, có thể dùng Trúc Cơ Đan trùng kích Trúc Cơ kỳ rồi.
“Mọi người nói chuyện cái gì thế! Vui vẻ như vậy.”
Vương Trường Sinh đi tới, thuận miệng hỏi.
“Cha, ông nội.”
Nhìn thấy Vương Trường Sinh, đám người Vương Thanh Chí đều mở miệng chào hỏi.
Ánh mắt Vương Trường Sinh dừng ở trên người một bé trai bên cạnh Uông Như Yên, hắn bế lấy bé trai cùng bé gái, thơm mỗi đứa một cái, cười nói: “Nói cho ông nội, các cháu tên là gì? Năm nay mấy tuổi rồi?”
“Ông nội, cháu tên Vương Thu Lam, năm nay tám tuổi.”
“Ông nội, cháu tên Vương Thu Phong, năm nay bốn tuổi.”
Vương Trường Sinh gật gật đầu, nhìn về phía Vương Thanh Dương, nói: “Thế nào, một bước tiếp theo cân nhắc Trúc Cơ rồi sao?”
“Con đang nói chuyện này với mẫu thân đây! Mẫu thân đã cho con Trúc Cơ Đan, hy vọng con có thể thuận lợi tiến vào Trúc Cơ kỳ.”
Vương Thanh Dương có chút thấp thỏm, lấy tư chất tứ linh căn của hắn, cho dù dùng Trúc Cơ Đan, cũng không nhất định có thể Trúc Cơ, nhưng đại tỷ nhị ca đều Trúc Cơ, hắn vẫn là Luyện Khí, cảm xúc trong lòng rất không phải, hắn tính thử một lần.
Vương Thanh Dương có thể đạt được Trúc Cơ Đan, chủ yếu là Uông Như Yên chuyển cho Vương Thanh Dương điểm công đức mình tích góp, nếu không dựa theo tộc quy, Vương Thanh Dương là không thể đạt được Trúc Cơ Đan.
“Cố gắng, mọi việc do con người cả, mọi người đi xuống trước, Thanh Chí và San San lưu lại, cha có chuyện nói với các con.”
Vợ chồng Vương Thanh Dương dẫn theo con trai cùng con gái rời khỏi, lưu lại Vương Thanh Chí cùng Tề San San.
“Nghe nói Thu Hồng ở Tứ Hải tửu lâu làm không tệ, tuổi nó cũng không nhỏ nữa, các con làm cha mẹ, tìm cho nó một hôn sự đi! Cha sẽ không nhúng tay. San San, cha từng đáp ứng con, có cơ hội giúp con báo thù diệt tộc, nhưng tình huống bây giờ đã khác, con là con dâu Vương gia chúng ta, chuyện này, rất nhiều người đều biết, có lẽ kẻ thù của con đã biết, nếu kẻ thù của con bị diệt tộc, môn phái tu tiên Sở quốc rất dễ dàng hoài nghi Vương gia chúng ta, bởi vậy, diệt tộc loại chuyện này, không thể làm, giết một tu sĩ Trúc Cơ, trái lại không có vấn đề, con cảm thấy thế nào!”
Tề San San gả cho Vương Thanh Chí nhiều năm, sinh con đẻ cái, nói thật, tâm tư báo thù đã rất phai nhạt. Nàng cũng rõ, nếu toàn tộc kẻ thù bị giết, môn phái tu tiên Sở quốc rất dễ dàng hoài nghi đến Vương gia, ai biết kẻ thù có nói cho môn phái tu tiên Sở quốc hay không.
Nàng do dự một lát, gật đầu nói: “Tất cả dựa vào cha làm chủ. Cha, Tử Tiêu môn đã có thêm một vị tu sĩ Kết Đan, người này xuất thân Hồng Diệp lĩnh Lâm gia, trước đó không lâu, Lâm gia phái người tới đây, nói là muốn thông gia với Vương gia chúng ta, Thu Hồng tuổi cũng không nhỏ nữa, người xem?”
“Lâm gia? Lâm Ngọc Hinh?”
Vương Trường Sinh nhíu mày, nói tới, Vương gia cùng Lâm gia chưa từng xảy ra xung đột chính diện.
Sau khi Vương Trường Sinh Kết Đan, góc độ đối đãi vấn đề đã khác, mọi việc lấy ích lợi là đứng đầu.
Năm đó Lâm gia tới nhà cầu hôn, Vương gia không dám từ chối thẳng, chỉ có thể để Vương Trường Tuyết rời khỏi Tống quốc, tới Ngụy quốc.
Nghiêm khắc nói tới, Vương Trường Sinh còn hại chết một tu sĩ Trúc Cơ của Lâm gia, Lâm gia cũng chỉ là âm thầm ngáng chân, chưa xảy ra xung đột chính diện với Vương gia.
Nói thật, Vương Trường Sinh đã sớm không để việc này ở trong lòng, nhưng hắn không ngờ, Lâm gia sẽ chủ động lấy lòng, thông gia với Vương gia.
Vương Trường Sinh tự nhiên sẽ không từ chối, thông gia có nhiều lợi ích, lợi ích lớn nhất là có thể sinh ra thế hệ sau cường đại.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT