Hắn lấy ra một hộp gỗ màu xanh, mở ra hộp gỗ, từ trong đó lấy ra một tấm phù triện dài khoảng một thước, mặt ngoài phù triện trải rộng phù văn đủ mọi màu sắc, linh quang lấp lánh.
“Ba vạn!”
“Ba vạn mốt!”
“Ba vạn hai!”
Tiếng ra giá không ít, Vương Trường Sinh cũng tham dự đấu giá, có tấm phù triện phòng ngự bậc ba này, lúc đối địch, hắn càng thêm tự tin.
Vương Trường Sinh lấy giá cao tám vạn năm ngàn khối, đấu giá được tấm Ngũ Hành Chiến Giáp Phù này.
“Vật phẩm bán đấu giá áp trục thứ hai, ba tấm phù triện công kích bậc ba hạ phẩm Thiên Diễm Phù, có thể so với một đòn toàn lực của tu sĩ Kết Đan tầng ba, tách ra bán đấu giá, giá khởi điểm ba vạn khối linh thạch, mỗi lần tăng giá không thể ít hơn một ngàn.”
Lâm Ích cầm trên tay ba lá bùa bị hào quang màu đỏ bao lấy, cao giọng nói.
“Ba vạn mốt!”
“Ba vạn hai!”
“Ba vạn ba.”
Ba lá bùa bậc ba hạ phẩm này cạnh tranh cực kỳ kịch liệt, Vương Trường Sinh lấy giá sáu vạn ba ngàn khối, đấu giá được một tấm Thiên Diễm Phù.
Hai lá bùa bậc ba, đã tiêu mất gần mười lăm vạn linh thạch.
Người tu tiên sau khi tiến vào Kết Đan kỳ, cần tài nguyên càng ngày càng nhiều, giá cũng cao vút, một lọ đan dược bậc ba tinh tiến pháp lực, giá khởi điểm năm vạn khối linh thạch.
Vật phẩm bán đấu giá áp trục thứ ba là hai bình đan dược bậc ba hạ phẩm tinh tiến pháp lực Ngọc Kình Đan, phân biệt lấy giá cao chín vạn cùng chín vạn rưỡi hoàn thành giao dịch.
“Vật phẩm bán đấu giá áp trục thứ tư, Thiên Diễm Hỏa Dịch cùng Huyền Hàn Ngọc Thủy đều ba bình, tu sĩ Trúc Cơ thời điểm trùng kích Kết Đan kỳ, nếu là dùng Thiên Diễm Hỏa Dịch cùng Huyền Hàn Ngọc Thủy bôi toàn thân, có thể tăng thêm một thành tỷ lệ Kết Đan, một bình Thiên Diễm Hỏa Dịch cùng một bình Huyền Hàn Ngọc Thủy, giá khởi điểm ba vạn khối linh thạch, mỗi lần tăng giá không thể ít hơn năm ngàn khối linh thạch.”
“Ba vạn!”
“Ba vạn rưỡi!”
“Bốn vạn!”
Tiếng ra giá không ngừng bên tai, cạnh tranh cực kỳ kịch liệt.
“Nam Hải không hổ là nơi khởi nguyên tu tiên giới, tài nguyên tu tiên phong phú như vậy, linh vật phụ trợ Kết Đan ùn ùn không hết.”
Vương Trường Sinh cảm thán, trong giọng nói mang theo một tia hâm mộ.
Vương gia trước mắt chưa có ai tu luyện đến Trúc Cơ tầng chín, tạm thời không dùng tới Thiên Diễm Hỏa Dịch cùng Huyền Hàn Ngọc Thủy, Vương Trường Sinh cũng không có linh thạch dư thừa đấu giá mua.
Một bình Thiên Diễm Hỏa Dịch cùng một bình Huyền Hàn Ngọc Thủy thấp nhất đấu được mười một vạn, cao nhất mười bốn vạn.
“Vật phẩm bán đấu giá áp trục thứ năm, ba bộ trận phù bậc ba hạ phẩm, phân biệt là Tứ Hải Triều Tịch Trận, Bích Ba Phiên Hải Trận, Song Long Hí Thủy Trận. Tứ Hải Triều Tịch Trận cùng Song Long Hí Thủy Trận là trận pháp công kích, Bích Ba Phiên Hải Trận là trận pháp phòng ngự, giá khởi điểm bốn vạn khối linh thạch, mỗi lần tăng giá không thể ít hơn năm ngàn.”
Trận phù là trận pháp và phù triện kết hợp, uy lực kém dùng cờ trận bố trí trận pháp, nhưng phương pháp sử dụng đơn giản, rất được người tu tiên hoan nghênh.
Một bộ trận phù bậc ba, sử dụng tốt, uy lực không kém gì pháp bảo.
Vương Trường Sinh tham dự đấu giá Bích Ba Phiên Hải Trận, bất đắc dĩ người khác hô giá quá cao, hắn căn bản không cạnh tranh lại được người tu tiên khác.
Ba bộ trận phù, phân biệt lấy giá cao mười ba vạn, mười lăm vạn, mười bốn vạn hoàn thành giao dịch, không biết có phải ảo giác hay không, Vương Trường Sinh luôn cảm thấy người tu tiên đấu giá được Tứ Hải Triều Tịch Trận, thanh âm giống Hoàng Phú Quý.
Hoàng Phú Quý bắt nạt kẻ yếu sợ hãi kẻ mạnh, lưu lại ấn tượng khắc sâu cho Vương Trường Sinh.
Vật phẩm bán đấu giá áp trục thứ sáu là một món pháp bảo sơ hình Hàn Nguyệt Hoàn, pháp bảo sơ hình loại phòng ngự, lấy giá cao hai mươi bảy vạn hoàn thành giao dịch.
Một vật phẩm bán đấu giá áp trục cuối cùng là một món pháp bảo bậc một Ngọc Kình Qua, pháp bảo công kích, lấy giá sáu mươi hai vạn hoàn thành giao dịch.
Vương Trường Sinh chú ý tới, tài nguyên tu tiên của Nam Hải quả thật phong phú, nhưng số lượng tu sĩ cấp cao cũng không ít, tu sĩ cấp cao sử dụng đan dược, phù triện, pháp bảo, giá cao hơn Đông Hoang một ít, đương nhiên, chất lượng hẳn là cũng tốt hơn.
Hội đấu giá kết thúc, các tu sĩ lục tục rời khỏi.
Lúc đi ra khỏi nhã gian, cửa một nhã gian đối diện cũng mở ra, một nam tử áo bào vàng dáng người béo lùn đi ra, chính là Hoàng Phú Quý.
Vương Trường Sinh và Uông Như Yên nhìn nhau một cái, đều cảm thấy cực kỳ kinh ngạc, Hoàng Phú Quý thế mà cũng ở hải vực Tử Tảo.
Suy nghĩ một chút cũng đúng, Nam Hải tài nguyên tu tiên phong phú, Hoàng Phú Quý đến Nam Hải phát triển cũng không kỳ quái.
Hoàng Phú Quý đã là Kết Đan tầng ba, lấy thân phận tán tu, tu luyện đến Kết Đan tầng ba, đã rất không tệ rồi.
Hoàng Phú Quý cũng chú ý tới Vương Trường Sinh, hắn nhìn thấy Vương Trường Sinh, đầu tiên là sửng sốt, trên mặt nặn ra một nụ cười, dùng một loại giọng điệu lấy lòng nói: “Vương đạo hữu, thật khéo! Các ngươi cũng ở đây.”
“Đúng vậy! Thật khéo.”
Giọng điệu Vương Trường Sinh khá bình thản, hắn chỉ là Kết Đan tầng một, Hoàng Phú Quý Kết Đan tầng ba, lại khách khí như vậy đối với hắn, Vương Trường Sinh luôn cảm thấy có vấn đề.
Hoàng Phú Quý đảo con ngươi đen bóng, nhiệt tình nói: “Vương đạo hữu, gặp nhau tức là duyên, chúng ta tìm một chỗ uống mấy chén, như thế nào?”
Vương Trường Sinh cũng chưa từ chối, đáp ứng.
Sau thời gian một chén trà nhỏ, Vương Trường Sinh, Uông Như Yên và Hoàng Phú Quý xuất hiện ở trong nhã gian một trà lâu.
Sau khi hàn huyên đơn giản, trên mặt Hoàng Phú Quý đầy nụ cười nói: “Vương đạo hữu, nghe nói tộc thúc cùng cháu gái đằng ngoại ngươi bái ở Thái Nhất tiên môn, có việc này không?”
“Không sai, có việc này, Hoàng đạo hữu có gì chỉ giáo?”
Nụ cười trên mặt Hoàng Phú Quý càng đậm hơn, nói: “Quá khéo rồi, cháu trai của ta cũng đã bái vào Thái Nhất tiên môn, chúng ta lại ở đảo Tử Dạ gặp nhau, thật sự là duyên phận mà!”
Vương Trường Sinh gật gật đầu, đổi giọng điệu, cười nói: “Hoàng đạo hữu, gần đây phát tài ở nơi nào?”
Hoàng Phú Quý tiêu mười mấy vạn linh thạch đấu giá mua một bộ trận phù, chẳng lẽ hắn cũng là săn giết yêu thú bậc hai?
“Phát tài? Vương đạo hữu nói đùa rồi, Hoàng mỗ nghèo muốn chết, hận không thể một khối linh thạch làm thành hai khối linh thạch mà tiêu, nào so được với Vương đạo hữu, có gia có nghiệp, khiến Hoàng mỗ rất hâm mộ.”
Hoàng Phú Quý cười xấu hổ nói, lộ ra hàm răng vàng, nhìn qua có chút đáng khinh.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT