Một tiếng đao rít chói tai vang lên, một dải cầu vồng màu đỏ dài hơn hai mươi trượng từ trong đó bay ra, hóa thành một con giao long màu đỏ hình thể thật lớn, giương nanh múa vuốt đánh về phía Kim Đồng Thanh Nguyệt Tê.
Vương Trường Sinh một hơi thả ra mười con rối thú bậc hai, chúng nó đều phóng thích pháp thuật công kích Kim Đồng Thanh Nguyệt Tê.
Giao long màu đỏ lao vào giữa Kim Đồng Thanh Nguyệt Tê, xé nát mấy con Kim Đồng Thanh Nguyệt Tê, giao long màu đỏ cũng hóa thành nhiều điểm linh quang tán loạn.
“Ầm ầm ầm!”
Một đợt tiếng nổ thật lớn vang lên, các loại pháp thuật bao phủ bóng dáng mấy con Kim Đồng Thanh Nguyệt Tê.
Vương Trường Phong và Trần Vũ Hàm cũng không nhàn rỗi, lần lượt lấy ra pháp khí, công kích Kim Đồng Thanh Nguyệt Tê.
Lực độ công kích của bọn họ rất lớn, non nửa Kim Đồng Thanh Nguyệt Tê bị bọn họ giết chết, nhưng đại bộ phận Kim Đồng Thanh Nguyệt Tê càng lúc chạy càng xa.
“Trần sư muội lưu lại quét dọn chiến trường, nhanh một chút đuổi theo, chúng ta tiếp tục đuổi.”
Triệu Vô Cực phân phó một tiếng, dưới chân bùng lên thanh quang, tốc độ nhanh hơn không chỉ gấp đôi.
Ba người bọn Vương Trường Sinh theo sát sau đó, Trần Vũ Hàm ở lại xử lý thi thể Kim Đồng Thanh Nguyệt Tê.
Tốc độ của Kim Đồng Thanh Nguyệt Tê thật sự là quá nhanh, đặc biệt con Kim Đồng Thanh Nguyệt Tê bậc hai thượng phẩm kia, cách bốn người bọn Triệu Vô Cực xa nghìn trượng.
Mặt đất phía trước chợt gập ghềnh một trận, phồng lên một cái ụ đất lớn.
Kim Đồng Thanh Nguyệt Tê chạy ở trước nhất nhất thời kinh hãi, vội vàng ngừng lại.
“Ầm!”
Một tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên, một con yêu thú to như ngọn núi nhỏ từ lòng đất chui ra.
Yêu thú này ngoại hình giống xuyên sơn giáp (con tê tê), ngoài thân bị vảy màu vàng rậm rạp bao lấy, cái đuôi rất dài, một đôi mắt nhỏ màu xanh biếc lộ ra vài phần sợ hãi, trên đầu có một cái sừng nhọn màu vàng dài khoảng một thước, nhìn từ trên thân nó tản mát ra khí tức cường đại, mơ hồ là yêu thú bậc ba.
Ngoài thân yêu thú này chồng chất vết thương, nhiều chỗ vảy đều bong ra, tựa như đã gặp một trận ác đấu.
Nhìn thấy Kim Đồng Thanh Nguyệt Tê, yêu thú này cho rằng Kim Đồng Thanh Nguyệt Tê là công kích nó, nó mở ra cái mồm to như chậu máu, lộ ra một hàm răng sắc bén, phát ra một tiếng rống quái dị chói tai.
Nghe được tiếng này, Triệu Vô Cực cảm giác đầu bị người ta dùng vật nặng húc, choáng váng, thân thể lảo đảo.
Vương Trường Sinh còn tốt một chút, lắc lắc đầu, lui lại mấy bước, đứng vững.
Trần Vũ Hàm và Vương Trường Phong cảm giác cả người vô lực, mềm nhũn, lảo đảo vài cái, ngã xuống đất.
Một lát sau, bọn họ mới khôi phục lại.
Nhân cơ hội này, cái sừng duy nhất của Xuyên Giáp Thú bắn ra một luồng ánh sáng màu vàng chói mắt, lóe lên đánh ở trên thân Kim Đồng Thanh Nguyệt Tê bậc hai thượng phẩm.
Thân thể Kim Đồng Thanh Nguyệt Tê lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được nhanh chóng hóa đá, biến thành một pho tượng màu vàng.
Thân thể Xuyên Giáp Thú co thành một cục, giống như một quả cầu thịt màu vàng thật lớn, nhanh chóng lăn về phía năm người bọn Vương Trường Sinh.
“Không ổn, yêu thú bậc ba, chạy mau.”
Sắc mặt Triệu Vô Cực thay đổi hẳn, vội vàng la lớn.
Đúng lúc này, một giọng nam tử tràn ngập uy nghiêm từ phía chân trời nơi xa truyền đến: “Ta là trưởng lão Mạnh Thiên Chính của Thái Nhất tiên môn, đệ tử Thái Nhất tiên môn nghe lệnh, ngăn lại yêu thú này một lát, ta có trọng thưởng.”
Nghe được lời này, Triệu Vô Cực nhất thời có chiến ý, hướng Vương Trường Sinh nói: “Vương đạo hữu, cùng ta ngăn cản yêu thú này một lát.”
Nói xong lời này, hắn điên cuồng rót pháp lực vào trong Hỏa Lộ Đao*, Hỏa Lộ Đao bộc phát ra ánh sáng màu đỏ chói mắt.
* ở chương trước là Xích Lộ Đao
“Phi Long Tại Thiên.”
Một tiếng rồng gầm đinh tai nhức óc vang lên, một con giao long màu đỏ hình thể thật lớn từ trong Hỏa Lộ Đao bay ra, giương nanh múa vuốt đánh về phía quả cầu màu vàng lăn đến.
Tiêu Thiên Chính há mồm, phun ra một ngụm lớn tinh huyết, lóe lên nhập vào trong Trấn Yêu Chung, hình yêu thú ở bề mặt Trấn Yêu Chung giống như sống lại, phát ra từng đợt tiếng rống quái dị, một tiếng chuông nặng nề vang lên, Trấn Yêu Chung phun ra một mảng lớn hào quang màu vàng, bao phủ về phía quả cầu màu vàng.
Quả cầu màu vàng giống như quả cầu tuyết, càng lăn càng lớn.
Giao long màu đỏ va vào quả cầu màu vàng, nhất thời bị đập vỡ, hào quang màu vàng che kín quả cầu màu vàng, cũng bị quả cầu màu vàng húc vỡ nát.
Vương Trường Sinh bắt pháp quyết, mười con rối thú bậc hai ùn ùn phóng thích pháp thuật, công kích quả cầu màu vàng.
Hắn lại há mồm, Hắc Giao Kỳ từ trong đó bay ra, rơi ở trên tay hắn, linh khí bức người.
Vương Trường Sinh điên cuồng rót pháp lực vào Hắc Giao Kỳ, mặt cờ nhất thời tỏa sáng, vẫy nhẹ một cái, một mảng lớn điểm sáng màu lam bỗng dưng hiện ra, hóa thành một bức tường nước màu lam cao hơn mười trượng, tường nước màu lam hấp thu lượng lớn điểm sáng màu lam, dày hơn hai trượng, che ở trước người.
Các loại pháp thuật đánh ở trên quả cầu màu vàng, cũng chưa thể ngăn cản quả cầu màu vàng tiến lên.
Lúc này, quả cầu màu vàng đã cao hơn mười trượng, đường kính hơn mười trượng, năm người bọn Vương Trường Sinh ở trước quả cầu màu vàng cực kỳ nhỏ bé.
Quả cầu màu vàng tốc độ cực nhanh, một ít Kim Đồng Thanh Nguyệt Tê không kịp tránh né, bị quả cầu màu vàng đè thành thịt nát.
“Các ngươi mau tản ra, ta đến ngăn nó một lát.”
Triệu Vô Cực la lớn, sắc mặt nghiêm túc.
Hắn trái lại không phải tham công, Vương Trường Sinh không phải đệ tử Thái Nhất tiên môn, có thể không nghe mệnh lệnh của Mạnh Thiên Chính, hắn thân là đệ tử Thái Nhất tiên môn, phục tùng mệnh lệnh sư môn trưởng bối, đây là nghĩa vụ cùng trách nhiệm.
Vương Trường Sinh hơi do dự, lấy ra con rối thú vượn khổng lồ bậc hai thượng phẩm, che ở trước người.
“Ta giúp ngươi một tay, Triệu đạo hữu.”
Vương Trường Sinh tự hỏi không phải đối thủ của yêu thú bậc ba, nhưng con yêu thú bậc ba này bị thương nặng, ngăn cản yêu thú này một lát, hẳn là không có vấn đề.
Hắn rót vào Hắc Giao Kỳ lượng lớn pháp lực, bức tường nước màu lam đã cao lên tới hơn hai mươi trượng, dày mười trượng, sắc mặt hắn cũng tái nhợt đi.
Lúc này, một quả cầu màu vàng thật lớn cũng nện ở trên bức tường nước màu lam, sóng nước văng tung tóe, quả cầu màu vàng húc vào trong bức tường nước màu lam, tốc độ cũng chậm lại.
Con rối vượn khổng lồ há mồm phun ra một cột sáng màu trắng thô to, lóe lên đánh ở trên bức tường nước màu lam.
Bức tường nước màu lam nhanh chóng kết băng, quả cầu màu vàng bị đóng băng.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT