“Được, việc này bao ở trên người đệ, việc này nếu có tin tức, đệ sẽ lập tức thông báo huynh.”
Hai huynh đệ nói chuyện phiếm một lát, Vương Trường Bình liền cáo từ rời khỏi, xuất phát quay về Bách Linh môn.
Tiễn bước Vương Trường Bình, Vương Trường Sinh lấy ra túi trữ vật Vương Thanh Sơn cho, từ trong đó lấy ra hai linh khí hồ lô, mở nắp bình, một cơn lạnh thấu xương từ trong đó tuôn trào ra.
Vương Trường Sinh đổ vào trong lòng bàn tay một ít linh thủy, linh thủy là màu đen, vừa tiếp xúc làn da Vương Trường Sinh, một cơn lạnh thấu xương từ lòng bàn tay truyền đến, bàn tay hắn nhanh chóng kết băng.
Cổ tay hắn run lên, tầng băng liền tan vỡ.
“Không tồi, hiệu quả so với Huyền U Hàn Thủy còn tốt hơn một chút.”
Trên mặt Vương Trường Sinh lộ ra ý cười nồng đậm, lẩm bẩm.
Hai cái linh khí hồ lô, đựng hơn ba trăm cân thiên địa linh thủy, còn là thiên địa linh thủy chưa từng pha loãng, dựa theo tỉ lệ một đổi ba, có thể đổi ra hơn một ngàn cân thiên địa linh thủy, cho dù một nửa năm trăm cân, cũng đủ hắn tu luyện mười mấy năm.
Đêm hôm đó, Vương Trường Sinh triệu tập tộc nhân, trước mặt rất nhiều tộc nhân, nói đơn giản một lần Vương Thanh Sơn và Vương Thanh Kỳ làm ra cống hiến trọng đại, thưởng cho bọn họ mỗi người một viên Trúc Cơ Đan, để bọn họ Trúc Cơ.
Vương Thanh Sơn thu thập cho gia tộc linh dược quý hiếm, Vương Thanh Kỳ bồi dưỡng cho gia tộc hai vị luyện đan sư bậc một.
Tộc nhân khác hâm mộ không thôi. Vẻ mặt Vương Thanh Sơn và Vương Thanh Kỳ cực kỳ kích động, bọn họ vỗ ngực cam đoan, sẽ làm ra cống hiến lớn hơn nữa cho gia tộc.
Vương Trường Sinh cổ vũ bọn họ hai câu, bảo tộc nhân khác lấy hai người bọn họ làm tấm gương, cố gắng làm tốt công việc trong chức trách của mình.
Ở dưới Vương Trường Sinh sắp xếp, Vương Thanh Kỳ và Vương Thanh Sơn vào ở Thanh Liên viện, nơi linh khí dư thừa nhất của Vương gia, không có ‘một trong những’, nơi này là chuyên môn cho tộc nhân Luyện Khí kỳ trùng kích Trúc Cơ kỳ.
Mấy ngày sau, Vương Minh Sâm đã trở lại. Hắn tinh thông thuật gieo trồng, rất nhanh đã gieo trồng ra Thủy Nguyệt Tảo, Vương Thanh Chí toàn bộ hành trình đều ở một bên quan sát.
Sau khi Thủy Nguyệt Tảo gieo trồng ra, Vương gia thả cá bột vào trong hồ, Tuyết Oa nuôi ở trong một cái hồ nước, Thôi Sơn Thú cũng nuôi bốn con.
Hơn một tháng sau, bốn người bọn Vương Minh Giang đã trở lại, trên mặt mỗi người đều treo nụ cười nồng đậm.
“Trường Nguyệt, muội lần này mua được đồ ăn ngon gì vậy? Xem làm muội vui kìa.”
Vương Trường Sinh trêu.
“Ca, muội mua một lọ Tự Linh Hoàn, Hỏa Vân Phong Hậu* đã là bậc một thượng phẩm, ăn vào bình Tự Linh Hoàn này, nó có tỷ lệ rất lớn tiến vào bậc hai.”
* ong chúa ong Hỏa Vân
Vương Trường Nguyệt đắc ý nói. Nàng thích ăn đồ ngọt, đặc biệt linh mật, vì thế, nàng nuôi hơn trăm con Hỏa Vân Phong, chuyên môn thu thập phấn hoa sản xuất linh mật.
“Trường Sinh, trên hội đấu giá xuất hiện tơ tằm bậc ba, Trường Nguyệt nói Như Yên dùng tới, ta liền đấu giá được, ba vạn khối linh thạch.”
Vương Minh Giang lấy ra một bó tơ tằm màu trắng, đưa cho Vương Trường Sinh.
“Cửu thúc, linh thạch mọi người mang cũng không nhiều, đấu giá được vật ấy, mọi người chẳng phải là tay không mà về?”
Bọn họ chuyến này mang theo không nhiều linh thạch, đấu giá được tơ tằm bậc ba, chỉ sợ không còn bao nhiêu linh thạch đấu giá vật phẩm yêu thích.
“Tay không mà về trái lại không đến mức, ta đấu giá được hai bình đan dược tinh tiến pháp lực, thập bát đệ đấu giá được một tấm trận phù bậc hai, nhị thập nhất thúc đấu giá được mấy cây linh dược bậc hai, còn có hai bình Hỏa Nguyên Chân Sát, nếu không phải linh vật bậc ba khác thuộc tính không hợp với chúng ta, chúng ta cũng sẽ không đấu giá được vật ấy. Cửu đệ, đệ cứ yên tâm nhận lấy đi!”
Vương Trường Phong cười nói.
Vương Trường Nguyệt cười ngọt ngào, nói: “Đúng vậy! Ca, Uông tiền bối tặng một khối linh mộc bậc ba cho tẩu tử, cộng thêm bó tơ tằm bậc ba này, ca có thể giúp tẩu tử luyện chế một món bản mạng pháp khí.”
Vương Trường Nguyệt và Vương Trường Hào đều là Trúc Cơ tầng một, có hạ phẩm pháp khí dùng là đủ rồi. Vương Minh Giang cùng Vương Trường Phong đều là Trúc Cơ tầng ba, bọn họ trái lại muốn bồi dưỡng bản mạng pháp khí, đáng tiếc không có tài lực đó, Vương Minh Giang đấu giá tơ tằm bậc ba, chỉ là cái nhấc tay mà thôi.
Uông Như Yên đã là Trúc Cơ tầng bốn, lại là cháu gái Uông Hoa Sơn, Uông Như Yên bồi dưỡng ra bản mạng pháp khí, gián tiếp tăng lên thực lực của Vương gia.
“Mặc kệ nói như thế nào, vẫn là đa tạ mọi người. Đúng rồi, nhị thập nhất thúc, Thanh Sơn đã trở lại, mang về thiên địa linh thủy, cháu phát hai viên Trúc Cơ Đan cho Thanh Kỳ cùng Thanh Sơn, hy vọng bọn họ có thể thuận lợi tiến vào Trúc Cơ kỳ.”
Năm người nói chuyện phiếm một lát, ba người bọn Vương Trường Phong cùng nhau rời khỏi, còn lại Vương Trường Sinh và Vương Minh Giang.
Vương Trường Sinh lấy ra hai cái linh khí hồ lô, giao cho Vương Minh Giang.
Bổn ý của Vương Trường Sinh là chia đều, Vương Minh Giang không chịu đáp ứng, kiên trì chỉ cần ba phần. Vương Trường Sinh cao hơn hắn ba tầng, Vương Trường Sinh lý ra nên chia nhiều một chút, để tiến vào cảnh giới cao hơn.
Thái độ của Vương Minh Giang cực kỳ kiên quyết, Vương Trường Sinh cũng không tiện chối từ nữa, giữ lại bảy phần thiên địa linh thủy.
Bởi vì chỗ linh thủy này gieo trồng ra Hắc Ngọc Liên, Vương Trường Sinh gọi là Hắc Ngọc Hàn Thủy.
“Trường Sinh, lần này kiếm được nhiều linh thủy như vậy, cháu an tâm tu luyện, công việc gia tộc giao cho ta xử lý là được.” Vương Trường Sinh đáp ứng, quay về chỗ ở.
Vương Thanh Thiến đang ngồi ở trong đình đá điêu khắc rối gỗ, Vương Minh Nhân ở một bên quan sát.
Một lát sau, nàng buông linh đao, cầm trên tay một con chó nhỏ rối gỗ sống động như thật.
“Tứ thập nhị thúc công, ngươi xem, bước thứ nhất chế tác con rối thú đã hoàn thành rồi.”
Trong đôi mắt sáng của Vương Thanh Thiến tràn đầy nét đắc ý.
“Thanh Thiến, ngươi thật lợi hại, ta điêu khắc rất nhiều lần cũng chưa thể thành công.”
Vương Minh Nhân dùng một loại giọng điệu hâm mộ nói.
“Tứ thập nhị thúc, chỉ cần ngươi chăm chỉ luyện tập, ngươi cũng có thể làm được.”
Vương Thanh Thiến cười hì hì, cổ vũ.
“Thanh Thiến nói không sai, tứ thập nhị thúc, thiên đạo thù cần, chỉ cần thúc cố gắng, khẳng định có thể làm được.”
Vương Trường Sinh đi tới, cười nói.
Vương gia không có phương pháp tu luyện kim hỏa song linh căn, Vương Minh Nhân trước mắt tu luyện là 《 Dưỡng Nguyên Quyết 》, môn công pháp này bất cứ linh căn nào cũng có thể tu luyện, tốc độ tu luyện bình thường, chỉ có thể tu luyện đến Luyện Khí tầng chín.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT