Chuyến đi bí cảnh một lần này, hắn thu hoạch không nhỏ, trừ Thanh Vân Chi, Tử Kim Trúc, còn có thi thể một con yêu thú bậc hai, hai cây Hắc Ngọc Liên bốn trăm năm.

Bí cảnh thật sự quá nguy hiểm, hắn đã đụng phải hai con yêu thú bậc hai, phù triện trên người hầu như dùng hết rồi, nếu gặp phải yêu thú bậc hai, hắn rất khó sống sót.

Kỳ ngộ và phiêu lưu cùng tồn tại, hắn rất hài lòng đối với thu hoạch trước mắt, không tính tiếp tục mạo hiểm, dù sao cửu thúc nói, chỉ cần mang theo linh thủy quay về trong tộc, sẽ cho hắn một viên Trúc Cơ Đan.

Vương gia bảo, sảnh đón khách.

Uông Hoa Sơn ngồi ở thủ tọa, Vương Trường Sinh và Uông Như Yên đám tu sĩ Trúc Cơ ngồi ở phía dưới.

Sau khi đại chiến kết thúc, quan hệ ba tông phái Dược Vương cốc và năm tông phái Ngụy quốc có điều dịu đi, có tu sĩ ma đạo sự uy hiếp này, bọn họ sẽ không đấu đá nội bộ, ba tông phái Dược Vương cốc và năm tông phái Ngụy quốc liên hợp mở bí cảnh Thiên Nguyệt, vì tiến một bước dịu đi quan hệ. Đám người Trần Hồng Thiên thả lỏng quản thúc, để Uông Hoa Sơn tự do lui tới Ngụy quốc cùng Sở quốc.

Trạm thứ nhất của Uông Hoa Sơn, chính là Vương gia bảo.

Vương gia mấy năm nay quật khởi rất nhanh, Uông Hoa Sơn sớm đã nghe nói.

Vương Trường Sinh cùng Uông Như Yên kết hôn, Uông Hoa Sơn không thể có mặt chúc mừng, cũng chưa tựng một phần quà nào, tình lý nói không thông, lần này quay về Ngụy quốc, hắn dẫn đầu tới Vương gia bảo, đi cùng hắn còn có mấy con em Uông gia.

“Tam bá công, mời uống trà.”

Vương Trường Sinh và Uông Như Yên đều đưa cho Uông Hoa Sơn một chén trà nóng, vẻ mặt cung kính.

Uông Hoa Sơn cũng không khách khí, tiếp nhận chén trà, uống mỗi chén một ngụm.

Hắn nhìn tu sĩ Trúc Cơ của Vương gia ở đây, trong mắt tràn đầy sự tán thưởng.

Trong Vương gia bảo có sáu tu sĩ Trúc Cơ, còn có hai tộc nhân Trúc Cơ kỳ ở Bách Linh môn, chồng Vương Trường Tuyết là thân truyền đệ tử của Quảng Đông Nhân, Vương Trường Sinh là ký danh đệ tử của Quảng Đông Nhân.



Chỉ dựa vào một điểm này, Vương gia chính là gia tộc tu tiên thực lực mạnh nhất Ngụy quốc.

“Như Yên, Trường Sinh, các ngươi kết hôn, bởi vì một ít nguyên nhân đặc thù, ta không thể có mặt chúc mừng, cũng chưa phái người tặng quà, các ngươi không trách tội lão phu chứ!”

“Tam bá công nói đùa rồi, nếu không phải tam bá công, Trường Sinh làm sao có thể cưới được Như Yên nương tử hiền thục như vậy, Trường Sinh cảm kích tam bá công còn không kịp, nào sẽ trách tội tam bá công.”

Giọng điệu Vương Trường Sinh rất thành khẩn.

Uông Hoa Sơn rất hài lòng thái độ của Vương Trường Sinh, hắn lấy ra một khối linh mộc màu tím dài hai thước cùng một cái hộp gỗ màu xanh.

“Khối Tử Tử Mộc này hơn năm trăm năm tuổi, dùng để luyện chế bản mạng pháp khí tuyệt đối không có vấn đề. Còn có một viên Trúc Cơ Đan, đây là quà tam bá công cho các ngươi, hai ngươi cần đồng lòng hợp sức, cùng nhau phát triển tốt gia tộc, thuận vợ thuận chồng tát bể Đông cũng cạn.”

“Vâng, tam bá công, cháu nhớ rồi.”

Uông Như Yên và Vương Trường Sinh liên thanh đáp ứng, nhận linh mộc cùng Trúc Cơ Đan.

“Được rồi, thời gian không còn sớm nữa, lão phu phải đi rồi, lần sau có rảnh, lại đến gặp các ngươi, nếu gặp phiền toái không giải quyết được, có thể đi Sở quốc tìm lão phu, lão phu bảo vệ cháu gái cùng cháu rể mình vẫn là không có vấn đề.”

Uông Hoa Sơn đứng dậy rời khỏi, đám người Vương Trường Sinh đứng dậy tiễn.

Tiễn bước đoàn người Uông Hoa Sơn, đám người Vương Trường Sinh trở lại sảnh đón khách.

Uông Hoa Sơn lần này tới chơi, đã cho đám người Vương Trường Sinh ăn một viên thuốc an thần, có Uông Hoa Sơn cùng Quảng Đông Nhân, Vương gia ngày sau phát triển sẽ thuận lợi hơn rất nhiều.

“Trường Sinh, nghe Thanh Trạch nói, bốn tông phái Sở quốc và ba tông phái Dược Vương cốc liên hợp tổ chức một hội đấu giá cỡ lớn, nghe nói có không ít thứ tốt, cháu muốn đi tham gia hay không?”

Vương Trường Sinh lắc lắc đầu, nói: “Không được, hội đấu giá cháu từng tham gia nhiều lần, cháu không đi nữa, cháu ở trong tộc chờ Thanh Sơn trở về. Nhị thập nhất thúc, thúc đi là được.”

“Nhị thập nhất thúc, cháu cũng muốn đi, cháu còn chưa từng tham gia hội đấu giá cỡ lớn đâu! Cháu muốn đi tăng thêm kiến thức.”



Vương Trường Nguyệt hưng phấn nói, khuôn mặt nhỏ đỏ bừng.

“Nhị thập nhất thúc, cháu cũng muốn đi tiếp xúc chuyện đời một chút.”

Vương Trường Hào có chút nóng lòng muốn thử.

“Ta cần một ít linh dược thuộc tính hỏa, ta cũng đi. Cửu đệ, đệ muội, các ngươi ở lại Vương gia bảo giữ nhà đi! Trong nhà không thể không có người.”

Vương Trường Phong cũng muốn tham gia hội đấu giá lần này, mắt thấy chênh lệch của Vương Trường Sinh và hắn càng ngày càng lớn, hắn cũng không cam lòng tụt lại.

“Được, bốn người cùng nhau lên đường, cũng an toàn hơn chút. Đúng rồi, bây giờ trong tộc có hai viên Trúc Cơ Đan, ta đã nói với Thanh Sơn, chỉ cần nó mang ra thiên địa linh thủy, liền giúp nó Trúc Cơ, Trúc Cơ Đan cho nó một viên, một viên Trúc Cơ Đan khác, ta tính cho Thanh Kỳ, mọi người thấy thế nào?”

Trong tu sĩ Trúc Cơ của Vương gia, trước mắt có thể nuôi sống bản thân, chỉ có ba người Vương Trường Sinh, Uông Như Yên, Vương Trường Phong, Vương Minh Giang, Vương Trường Hào cùng Vương Trường Nguyệt ỷ lại đối với gia tộc rất lớn.

Vương Thanh Kỳ am hiểu luyện đan, nếu Vương Thanh Kỳ Trúc Cơ, sau khi trở thành luyện đan sư bậc hai, có thể cho gia tộc trợ giúp rất lớn.

“Thanh Kỳ sở trường luyện đan, ta đồng ý cho nó Trúc Cơ Đan, Thanh Kỳ sau khi Trúc Cơ, có lẽ có thể trở thành luyện đan sư bậc hai, đan dược về sau chúng ta dùng, để Thanh Kỳ luyện chế, chúng ta dùng cũng yên tâm hơn một chút.”

Vương Trường Phong tỏ vẻ đồng ý.

Vương Trường Hào nhíu mày, nói: “Thanh Kỳ chỉ là bồi dưỡng giúp trong tộc hai luyện đan sư bậc một, không có công lớn gì, đã cho nó Trúc Cơ Đan, tộc nhân khác có thể không phục hay không?”

Hắn và Vương Trường Nguyệt đều chưa lập công lớn, bởi vì chính ma đại chiến, lực lượng trong tộc không đủ, bọn họ mới có thể ăn vào Trúc Cơ Đan.

Đặc biệt Vương Trường Hào, Vương Trường Nguyệt là trận pháp sư, Vương Trường Nguyệt đạt được Trúc Cơ Đan, cũng là nói xuôi. Về phần Vương Trường Hào, hoàn toàn là vận khí tốt, Vương Trường Hoán so với hắn muộn hơn mấy tháng tiến vào Luyện Khí tầng chín, chưa thể đạt được Trúc Cơ Đan, đối với điều này, có không ít tộc nhân đang âm thầm nói ra nói vào.

Vương Thanh Kỳ chưa lập công lớn, cũng chưa có chiến sự, cứ như vậy cho hắn dùng Trúc Cơ Đan, không tiện cho quản lý gia tộc.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play